Home / Event / Lectio Divina: Chúa Nhật IV Mùa Chay (B)

Lectio Divina: Chúa Nhật IV Mùa Chay (B)

Date: Chủ Nhật 10 Tháng Ba, 2024
Time: 12:00 sáng - 12:00 sáng
Lectio Divina Năm B

Chúa Giêsu, Sự Sáng của Thế Gian

Ga 3:14-21

 

Lời nguyện mở đầu

 Lạy Đấng Tối Cao, Thiên Chúa Toàn Năng,

Chúa đã biến đời sống mỏng manh của chúng con thành đá tảng đền thờ Chúa ngự.

Xin Chúa hãy hướng dẫn tâm trí chúng con biết đập vỡ những phiến đá trong sa mạc,

để cho nước có thể chảy ra hầu làm dịu cơn khát của chúng con.

Nguyện xin cho sự nghèo nàn về cảm xúc của chúng con

che phủ chúng con như tấm áo choàng trong bóng tối của đêm đen.

Và xin Chúa hãy mở lòng trí chúng con để chúng con có thể nghe được tiếng vang vọng của sự im lặng cho đến lúc bình minh,

Xin hãy ấp ủ chúng con trong ánh sáng của buổi rạng đông,

Xin hãy mang đến cho chúng con,

Với than hồng từ lửa của những người chăn chiên của Đấng Tuyệt Đối

những người đã canh thức cho chúng con được gần với Thầy Chí Thánh,

hương vị của kỷ niệm thánh.

a) Tin Mừng:

14 Khi ấy, Chúa Giêsu nói với Nicôđêmô rằng: “Như Môisen đã treo con rắn lên ở sa mạc thế nào, thì Con Người cũng sẽ phải treo lên như vậy, 15 để tất cả những ai tin ở Người, sẽ không bị huỷ diệt, nhưng được sống đời đời. 16 Vì Thiên Chúa đã yêu thế gian đến nỗi đã ban Con Một mình, để tất cả những ai tin Con Ngài thì không phải hư mất, nhưng được sống đời đời, 17 vì Thiên Chúa không sai Con của Ngài giáng trần để luận phạt thế gian, nhưng để thế gian nhờ Con Ngài mà được cứu độ. 18 Ai tin Người Con ấy thì không bị luận phạt. Ai không tin thì đã bị luận phạt rồi, vì không tin vào Danh Con Một Thiên Chúa; 19 và đây án phạt là sự sáng đã đến thế gian, và người đời đã yêu sự tối tăm hơn sự sáng, vì hành động của họ xấu xa. 20 Thật vậy, ai hành động xấu xa thì ghét sự sáng, và không đến cùng sự sáng, sợ những việc làm của mình bị khiển trách; 21 nhưng ai hành động trong sự thật thì đến cùng sự sáng, để hành động của họ được sáng tỏ là họ đã làm trong Thiên Chúa”.             

b) Giây phút thinh lặng cầu nguyện:

Hãy để cho Lời Chúa vang vọng ở trong lòng chúng ta.

2.  SUY GẪM

a) Một vài câu hỏi gợi ý:

Thiên Chúa đã yêu thế gian đến nỗi…: có bao nhiêu lời chỉ trích và định kiến về một Thiên Chúa xa vời và vô cảm? Điều này không thể đúng, có lẽ, bởi vì chúng ta quy cho Chúa điều đó thay vì chúng ta nhận lấy trách nhiệm của mình chăng?

Ánh sáng đã đi vào thế gian, nhưng loài người lại ưa chuộng bóng tối hơn: bất cứ ai tự lừa dối mình không phải là con người thụ tạo và sống xa lìa Thiên Chúa, thì không thể chọn sự sáng bởi vì ảo ảnh sẽ tan biến đi. Có bao nhiêu sự tối tăm vây quanh những ngày tháng của tôi vậy?

Bất cứ ai làm cho chân lý lộ ra vào trong ánh sáng. Người ấy sẽ không sợ để cho người ta thấy mình là ai. Loài người không bị đòi hỏi phải là bất khả ngộ, mà đơn giản chỉ làm người. Chúng ta, những ai giống như chúng ta cần phải làm việc một cách trung thành trong không gian và thời gian của mình, có khả năng sống với những yếu kém của chúng ta như là nơi của sự gặp gỡ và mở lòng ra với Thiên Chúa và với người khác không?

b) Chìa khóa dẫn đến bài Tin Mừng:

Các câu 14-15: “Như Môisen đã treo con rắn lên ở sa mạc thế nào, thì Con Người cũng sẽ phải treo lên như vậy, để tất cả những ai tin ở Người, sẽ không bị huỷ diệt, nhưng được sống đời đời.

Đối với con cái Israel, những người bị rắn độc cắn trong sa mạc, ông Môisen đã ban khả năng được cứu sống bằng cách nhìn vào con rắn đồng. Nếu loài người sau đó ngẩng đầu lên và nhìn lên cao, Thiên Chúa đã chuẩn bị sẵn một sự chọn lựa cho họ. Người không bắt buộc, Người ở đó, sẵn sàng. Mầu nhiệm của quyền tự do loài người, của sự tự quyết là điều đáng yêu nhất mà Thiên Chúa có thể phát minh ra! Việc lựa chọn một cái nhìn, một cuộc gặp gỡ, một cơ hội mới… Con Người trong sa mạc của thế gian sẽ bị treo lên trên thập giá như một dấu chỉ của ơn cứu chuộc cho tất cả những ai cảm thấy có nhu cầu phải tiếp tục sống và sẽ không để cho họ bị cắn bởi những chọn lựa sai lầm độc hại. Đức Kitô đã ở đó: đáng nguyền rủa cho kẻ không có niềm tin, phúc thay cho người có lòng tin. Đây là hoa trái sẽ được gặt hái, gắn liền với cây gỗ của sự sống. Chúng ta cũng vậy, giống như dân Israel, trong sa mạc đã bị “cắn” bởi con rắn trong vườn Địa Đàng, và chúng ta cần phải nhìn vào con rắn đồng được treo trên cây trượng gỗ để không bị chết: “Tất cả những ai tin ở Người sẽ được sống đời đời”.

Câu 16: Vì Thiên Chúa đã yêu thế gian đến nỗi đã ban Con Một mình, để tất cả những ai tin Con Ngài thì không phải hư mất, nhưng được sống đời đời.

Thiên Chúa yêu thương chúng ta với một tình yêu ưu đãi, một tình yêu hiển nhiên, một tình yêu lên tiếng… Chúa Cha có thể nào đến một cách trực tiếp không? Có, nhưng tình yêu của Chúa Cha, Đấng ban Con Một của Người, không lớn lao hơn sao? Mi người mẹ, nếu bà ấy có sự chọn lựa, thì sẽ chọn để chính mình chết hơn là nhìn thấy con của bà bị chết. Thiên Chúa đã yêu thương chúng ta quá đỗi, đến mức mà chịu nhìn thấy Con của Người bị chết!

Câu 17: Thiên Chúa không sai Con của Ngài giáng trần để luận phạt thế gian, nhưng để thế gian nhờ Con Ngài mà được cứu độ.

Một Thiên Chúa có khả năng luận phạt công minh lại sai Con của Ngài giáng trần không để luận phạt mà là để cứu rỗi. Quả vậy, thật là cần thiết để xóa đi mọi ý nghĩ và đặt mình trước một tình yêu cao cả như thế. Chỉ có Thiên Chúa yêu thương mới có thể biến “luận phạt” thành “cứu rỗi”. Ngài biết sự mong manh của tâm hồn loài người và biết rằng hình ảnh của Ngài, đã bị làm cho tối tăm, có khả năng quay trở lại để trở nên trong sáng, không cần thiết phải làm nó mới lại. Luận lý của sự sống không biết đến cái chết: Thiên Chúa là sự sống không thể phá hủy những gì chính Ngài đã muốn tạo ra, đó là, trong một cách nào đó, sẽ phá hủy chính Ngài.

Câu 18: Ai tin Người Con ấy thì không bị luận phạt. Ai không tin thì đã bị luận phạt rồi, vì không tin vào Danh Con Một Thiên Chúa.

Đức tin là yếu tố phân biệt trong mỗi cuộc sống. Không tin vào Danh Con Một Thiên Chúa: đây đã là một sự lên án, bởi vì kẻ không chấp nhận tình yêu là kẻ tự loại trừ mình khỏi tình yêu!

Các câu 19-20: Và đây là án phạt: mặc dù sự sáng đã đến thế gian, nhưng người đời đã yêu sự tối tăm hơn sự sáng, vì hành động của họ xấu xa. Thật vậy, ai hành động xấu xa thì ghét sự sáng, và không đến cùng sự sáng, sợ những việc làm của mình bị khiển trách.

Bản án duy nhất mà nhân loại được truyền cho là lời kêu gọi sống trong sự sáng. Khi mặt trời mọc, không có vật gì có thể thoát khỏi tia sáng của nó… và điều tương tự cho loài người. Khi Đức Kitô được sinh ra, không ai có thể thoát khỏi sự sáng này tràn ngập trên tất cả mọi thứ. Nhưng loài người đã xây nhà để họ có thể trốn chạy khỏi ánh sáng của Tình Yêu mà tự nó đã lan tỏa khắp nơi, những căn nhà của vị kỷ, những căn nhà của cơ hội. Chúng đã bện vào nhau qua những ngõ ngách và nơi ẩn trốn để tự do tiếp tục thực hiện hành vi của chúng. Và có thể nào mà một việc làm thiếu ánh sáng lại sinh hoa kết trái được? Sự sáng của cuộc sống chỉ có một nguồn duy nhất: Thiên Chúa. Ai tránh xa khỏi sự sáng thì chết.

Câu 21: Nhưng ai hành động trong sự thật thì đến cùng sự sáng, để hành động của họ được sáng tỏ là họ đã làm trong Thiên Chúa.

Tất cả mọi việc được ở dưới những tia sáng của tình yêu đời đời, được tràn ngập sự sáng, như nó đã xảy ra trong thiên nhiên. Có vẻ như tất cả mọi thứ mỉm cười khi mặt trời chiếu rọi. Và mọi vật vào ban ngày thì quen thuộc và đẹp đẽ, vào ban đêm chúng tạo dạng gây ra sợ hãi bởi vì chúng không thấy được. Mặt trời không thay đổi hình dạng của chúng, mà mặt trời nâng cao vẻ đẹp của chúng. Bất cứ ai sống thật với chính mình và chấp nhận sự mong manh của mình như là một vật trang trí của bản thể loài người, thì sẽ không sợ sự sáng bởi vì người ấy không có gì để che dấu. Người ấy biết rằng như một tạo vật, anh ta hành động theo lý lẽ của sự giới hạn, nhưng điều này không làm giảm đi sự vĩ đại của công việc mình làm bởi vì đời sống của anh ta thì cùng với chân lý đời đời.

c) Suy niệm:

Khu vườn trở thành sa mạc đối với một người sống xa lìa Thiên Chúa. Và trong sa mạc của những giới hạn của mình như một tạo vật, người ấy một lần nữa lại thấy các vết cắn đầy nọc độc của con rắn. Nhưng Thiên Chúa không bỏ rơi con cái Ngài, và khi họ lìa xa Ngài, Người đi theo họ, sẵn sàng để can thiệp khi cần thiết. Con rắn, biểu tượng cho sự chữa lành, được treo lên mỗi khi nọc độc làm suy yếu đời sống con người, đó là Đức Kitô Chúa chúng ta. Nếu con người ưa chuộng nhìn xuống đất hơn và ở lại trong sa mạc của “Tôi tự làm điều đó”, Thiên Chúa, cũng làm như thế, Người tự hiến thân về ánh mắt nhìn của người ấy: như một con rắn, là cách duy nhất mà loài người có thể nhận ra Chúa. Đức Kitô đã trở thành tội nhân, bị kết án tử, để cứu lấy hình ảnh của Người, không để cho loài người phải hư mất. Sự lên án không thuộc về Thiên Chúa, đó là sự chọn lựa của loài người. Tôi có hoàn toàn tự do quyết định không sống gần hơi nóng. Nhưng điều đó có nghĩa rằng tôi sẽ phải đi tìm một nguồn nhiệt khác, nếu tôi muốn được ấm áp. Nếu không, tôi có nguy cơ bị cảm lạnh, mỏi mệt, và đau ốm. Sự tự do của Thiên Chúa có cái giá của sự lên án. Chỉ có những người không thông minh đủ mới không hưởng lợi từ món quà được trao ban cho họ, chỉ có sự ngu ngốc mới không chấp nhận những gì là lợi ích nhất mà không cảm thấy như người bị mắc nợ. Trong lĩnh vực của tình yêu, chữ “nợ” không hiện hữu, bởi vì sự cho không là chữ duy nhất mà có thể được nghĩ đến. Và với chữ cho không sự sáng phát tỏa: tất cả mọi việc trở thành có thể, tất cả mọi thứ trở nên một cơ hội. Các việc làm trong bóng tối hay việc làm trong Thiên Chúa: hình ảnh trần gian về những lấp lánh mờ nhạt của các viên đá giả dối là những trò chơi nguy hiểm cho tất cả mọi người; tốt hơn là nên thường xuyên đi đến những căn phòng đầy ánh nắng của thời gian học nghề không bao giờ kết thúc! Ít ra là có cuộc sống phát triển và niềm vui tràn đầy tất cả mọi thứ với vẻ đẹp…

3.  CẦU NGUYỆN – Thánh Vịnh 35 (36)

Tội ác thì thào trong thâm tâm kẻ dữ;
hắn không thấy cần phải kính sợ Chúa Trời.
Hắn tự cao tự đại, nên chẳng thấy tội mình mà chê ghét.
Lời nói toàn xảo quyệt dối gian,
hết lẽ khôn ngoan, hết điều lương thiện!
Nằm trên giường, hắn bày ra chước độc mưu thâm,
hắn đứng lỳ trên nẻo đường bất hảo,
không còn chê ghét việc gian tà.

Lạy CHÚA, tình thương Ngài cao ngất trời xanh,
lòng thành tín vượt ngàn mây biếc.
Công lý của Ngài như đỉnh núi Thái Sơn,
quyết định của Ngài tựa vực sâu thăm thẳm.
Lạy CHÚA, Ngài tế độ con người và súc vật.
Lạy Thiên Chúa, tình thương Ngài quý trọng biết bao!
Phàm nhân tìm bóng Ngài trú ẩn.

Họ được no say yến tiệc nhà Ngài,
nơi suối hoan lạc, Ngài cho uống thoả thuê.
Ngài quả là nguồn sống,
nhờ ánh sáng của Ngài, chúng con được nhìn thấy ánh sáng.
Xin hằng thương những kẻ biết Ngài,
và hằng xử công minh với những ai có lòng ngay thẳng.

Đừng để quân ngạo mạn giày xéo thân này
và phường độc dữ đánh đuổi con đi.
Kìa bọn làm điều ác đã nhào xuống cả,
ngã quỵ rồi, không chỗi dậy nổi đâu.

4. CHIÊM NIỆM

Ôi lạy Chúa, khi niềm kính sợ Thiên Chúa bỏ rơi con, con cảm thấy tội lỗi lên tiếng trong lòng con: đây là những khoảnh khắc của ảo ảnh, những khoảnh khắc mà con đi tìm kiếm các thất bại của con. Con trải nghiệm cảm giác tội lỗi không bao giờ nguôi, và tất cả những điều này là vô ích bởi vì con đã không hiểu rằng chỉ có làm những điều tốt lành, thì những lời trái với đạo lý và lừa dối của ma quỷ sẽ bị dập tắt. Cố chấp với tội lỗi là điểm thu hút, tưởng chừng như là điều này sẽ cho con danh dự và hãnh diện hơn, có giá trị hơn. Khi con có thể nhận thức được rằng những gì Chúa ban cho con và cho phép con được sống, thì thật là bao la và rồi con cảm nhận được vực sâu thăm thẳm lòng trung thành của Chúa và con nhìn thấy ơn cứu độ của Chúa không có bất kỳ giới hạn nào; thì tất cả mọi thứ tràn ngập và lôi cuốn con đi, con đang ở trong hình ảnh của Chúa và tất cả những gì Chúa đã tạo dựng cho con và con đã đặt tên cho chúng. Thật vậy, ân sủng của Chúa thật là quý giá. Trong nhà Chúa, sự bảo vệ phong phú hiện hữu, niềm vui mừng và sự hân hoan chảy như nước. Lạy Chúa, nếu con nhìn vào đôi mắt của Ngài, thì tất cả mọi thứ là sự sáng. Và bây giờ không có gì là khó khăn, bởi vì trái tim của con, được thanh tẩy từ sự cám dỗ trở thành Thiên Chúa trong vị trí của Chúa, cho con biết rằng con sẽ ở cùng Thiên Chúa với Ngài. Sự ganh đua, cạnh tranh, thù địch… biến mất trong khi đối mặt với đề nghị của Chúa tham dự vào trong đời sống thần thánh của Chúa. Thiên Chúa ở cùng Ngài. Chúa là nguồn mạch của hình ảnh và con là một phản ảnh của hình ảnh đó! Tình yêu của Chúa giống như nhựa sống chảy qua con tim, qua chiều sâu của con người con cho đến khi con tìm thấy nguồn gốc của mình: trong Danh Thánh Chúa.

Check Also

Suy Niệm Thứ Hai Tuần Thánh B – 2 hình ảnh trái ngược

Date: Time: - Anh chị em thân mến, Hôm nay, trong bầu không khí trang …