Thứ Sáu Tuần V – Mùa Phục Sinh
1. Lời nguyện mở đầu
Lạy Chúa, là Chúa Cha yêu thương của chúng con,
Chúa đã ban cho chúng con Con của Chúa, Đức Giêsu Kitô,
Là cây nho đích thực của sự sống
Và là nguồn sức mạnh của chúng con.
Xin hãy giúp chúng con sống cuộc sống của Người
là những cành nho sống gắn liền với cây nho,
và để sinh được dồi dào hoa trái
của công lý, lòng nhân lành và tình yêu thương.
Xin để cho sự kết hợp của chúng con với Người trở thành rõ rệt
Trong sự cởi mở của chúng con với nhau
Và trong sự hiệp nhất của chúng con như anh chị em
Để Người có thể hiện diện rõ ràng giữa chúng con
bây giờ và muôn đời.
2. Bài Đọc Tin Mừng – Gioan 15:12-17
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: “Đây là lệnh truyền của Thầy: Các con hãy yêu mến nhau, như Thầy đã yêu mến các con. Không có tình yêu nào lớn hơn tình yêu của người thí mạng vì bạn hữu mình. Các con là bạn hữu của Thầy, nếu các con thi hành những điều Thầy truyền. Thầy không còn gọi các con là tôi tớ, vì tôi tớ không biết việc chủ làm. Thầy gọi các con là bạn hữu, vì tất cả những gì Thầy đã nghe biết nơi Cha Thầy, thì Thầy đã cho các con biết. Không phải các con đã chọn Thầy, nhưng chính Thầy đã chọn các con, và đã cắt đặt, để các con đi, và mang lại hoa trái, và để hoa trái các con tồn tại, để những gì các con xin Cha nhân danh Thầy, Người sẽ ban cho các con. Thầy truyền cho các con điều này là: các con hãy yêu mến nhau”.
3. Suy Niệm
– Bài Tin Mừng hôm nay theo thánh Gioan 15:12-17: Chúa Giêsu xác định mối quan hệ của Người với các môn đệ và đưa ra điều răn cuối cùng cho họ. Chúng ta hãy rút ra một số điểm được xem xét ngày hôm đó.
– Ga 15:12-13: Yêu mến nhau, như Chúa đã yêu mến chúng ta. Giới răn của Chúa Giêsu thì chỉ có một: “Các con hãy yêu mến nhau như Thầy đã yêu mến các con” (Ga 15:12). Chúa Giêsu đi xa hơn Cựu Ước. Các tiêu chuẩn cổ xưa như sau đây: “Các ngươi phải yêu thương người lân cận như chính thân ngươi” (Lv 18:19). Quy luật mới là thế này: “Các con hãy yêu mến nhau như Thầy đã yêu mến các con”. Đó là câu mà chúng ta hát cho đến tận ngày nay nói rằng: “Không có tình yêu nào lớn hơn tình yêu của người thí mạng vì bạn hữu mình!”
– Ga 15:14-15: Là bạn hữu và không là tôi tớ. “Các con là bạn hữu của Thầy, nếu các con thi hành những điều Thầy truyền” có nghĩa là, thực hành tình yêu đến mức mà món quà là cả chính thân mình! Ngay lập tức, Chúa Giêsu trình bày một ý tưởng rất cao siêu cho đời sống của các môn đệ Người. Chúa nói rằng: “Thầy không còn gọi các con là tôi tớ, vì tôi tớ không biết việc chủ làm. Thầy gọi các con là bạn hữu, vì tất cả những gì Thầy đã nghe biết nơi Cha Thầy, thì Thầy đã cho các con biết.” Chúa Giêsu không giấu bất kỳ bí mật nào đối với các môn đệ của Người. Người cho chúng ta biết mọi sự mà Người đã nghe được từ Chúa Cha! Này đây ý tưởng tuyệt vời của đời sống trong cộng đoàn: đạt đến tình trạng hoàn toàn minh bạch đến mức không có bất kỳ bí mật nào giữa chúng ta và có niềm tin tưởng hoàn toàn lẫn nhau. Có thể làm phong phú cho nhau bằng cách nói về kinh nghiệm của Thiên Chúa mà chúng ta có. Các Kitô hữu tiên khởi đã thành công trong việc đạt được lý tưởng này sau nhiều năm: “Họ chỉ có một lòng một ý” (Cv 4:32; 1:14; 2::42-46).
– Ga 15:16-17: Chúa Giêsu đã chọn chúng ta. Chúng ta đã không chọn Chúa Giêsu. Người đã gặp chúng ta, đã gọi chúng ta và đã giao phó nhiệm vụ cho chúng ta để ra đi và sinh hoa trái, và một hoa trái lâu dài. Chúng ta cần Người, nhưng Người cũng muốn cần chúng ta và công việc của chúng ta để có thể ngày nay tiếp tục làm cho mọi người những gì mà Người đã làm cho dân thành Galilêa. “Thầy truyền cho các con điều này là: các con hãy yêu mến nhau”.
4. Một vài câu hỏi cá nhân
– Yêu mến nhau như Chúa Giêsu đã yêu mến chúng ta. Đây là lý tưởng của mỗi một Kitô hữu. Chúa đã cho thấy điều này không chỉ bằng cách chết cho chúng ta, mà bằng cách hiến trọn cuộc sống của Người để giúp chúng ta biết và tìm thấy Thiên Chúa là Cha. Tôi có yêu mến như Chúa Giêsu đã yêu mến và cống hiến đời mình theo cùng một cách không?
– Tất cả những gì Thầy đã nghe biết nơi Cha Thầy, thì Thầy đã cho các con biết. Đây là lý tưởng của cộng đoàn: Hoàn toàn minh bạch. Tôi sống trong cộng đoàn của mình, có thể là gia đình, giáo xứ, khu phố hoặc hội đoàn tôn giáo, như thế nào?
– Chúa Giêsu gọi các môn đệ là “bạn hữu” và truyền cho họ phải yêu mến nhau. Tôi có tạo ra sự khác biệt, thay vì xem mọi người bình đẳng, trong số những người trong cộng đoàn của tôi, những người mà tôi phải gọi là “bằng hữu” không? Tôi đáp trả hoặc đón nhận như thế nào khi tôi bị đối xử khác biệt hơn một “người bạn” trong cộng đoàn của tôi?
5. Lời nguyện kết
Con an lòng, lạy Thiên Chúa, con vững dạ an lòng,
Này con xin đàn hát xướng ca.
Thức dậy đi, hồn tôi hỡi,
Thức dậy đi, hỡi đàn sắt đàn cầm,
Tôi còn đánh thức cả bình minh.
(Tv 57:7-8)