Thứ Sáu Tuần IV Mùa Chay
1. Lời nguyện mở đầu
Lạy Chúa, là Thiên Chúa và là Cha của chúng con,
Chúng con nhận mình là con cái của Chúa,
Những người biết rằng Chúa yêu thương chúng con,
Và Chúa kêu gọi chúng con sống đời sống của Đức Giêsu, Con Chúa.
Xin Chúa ban cho chúng con lòng can đảm
Để sống cuộc sống này trước sau như một,
Không phải để khoe khoang, không phải để quở trách người khác,
Mà chỉ vì chúng con biết rằng
Chúa là Cha của chúng con
Và chúng con là con cái của Chúa,
là anh chị em của Đức Giêsu Kitô, Chúa chúng con.
2. Phúc Âm – Gioan 7:1-2, 10, 25-30
Khi ấy, Chúa Giêsu đi lại trong xứ Galilêa; Người không muốn đi lại trong xứ Giuđêa, vì người Do Thái đang tìm giết Người.
Lúc đó, gần đến lễ Trại của người Do Thái. Nhưng khi anh em của Người lên dự lễ rồi, thì Người cũng đi, nhưng không đi cách công khai, mà lại đi cách kín đáo.
Có một số người ở Giêrusalem nói: “Đây không phải là người họ đang tìm giết sao? Kìa, ông ta đang nói công khai mà không ai nói gì cả. Phải chăng các nhà chức trách đã nhận ra ông ta là Đấng Kitô? Tuy nhiên, ông này thì chúng ta biết rõ đã xuất thân từ đâu. Còn khi Đấng Kitô tới, thì chẳng có ai biết Người bởi đâu”. Vậy lúc bấy giờ Chúa Giêsu đang giảng dạy trong Đền Thờ, Người lớn tiếng nói rằng: “Phải, các ngươi biết Ta, và biết Ta xuất thân từ đâu; Ta không tự Ta mà đến, nhưng thực ra, có Đấng đã sai Ta mà các ngươi không biết Ngài. Riêng Ta, Ta biết Ngài, vì Ta bởi Ngài, và chính Ngài đã sai Ta”.
Bởi thế họ tìm cách bắt Chúa Giêsu, nhưng không ai đụng tới Người, vì chưa tới giờ Người.
3. Suy Niệm
– Trong suốt các chương 1 đến 12 của sách Tin Mừng Gioan, người ta nhận ra sự mặc khải Chúa Giêsu làm cho các môn đệ và cho người ta tăng dần lên. Cùng lúc và theo cùng tỷ lệ tương tự, việc siết chặt và phản đối của các thủ lãnh Do Thái đối với Chúa Giêsu ngày càng gia tăng, đến điểm quyết định phải giết Ngài (Ga 11:45-54). Chương 7, trong đó chúng ta suy niệm bài Tin Mừng hôm nay, là một sự lượng định ở giữa cuộc hành trình. Nó giúp ta đoán trước được điều gợi ý tại hồi kết cục.
– Ga 7:1-2: Chúa Giêsu quyết định đi dự lễ Trại ở Giêrusalem. Địa lý của cuộc đời Chúa Giêsu trong sách Tin Mừng Gioan thì khác với địa lý trong ba sách Tin Mừng kia. Nó hoàn chỉnh hơn. Theo các sách Tin Mừng kia, Chúa Giêsu đi lên Giêrusalem chỉ có một lần, lần mà Chúa bị bắt và bị kết án tử hình. Theo sách Tin Mừng Gioan, Chúa đi lên Gierusalem ít nhất là hai hay ba lần để dự lễ Vượt Qua. Đây là lý do tại sao chúng ta biết rằng cuộc đời công khai của Chúa Giêsu dài khoảng độ ba năm. Bài Tin Mừng hôm nay cho chúng ta biết rằng chính Chúa Giêsu đã hơn một lần đi về Giêrusalem, nhưng không đi cách công khai; Chúa đi cách kín đáo vì tại xứ Giuđêa, dân Do Thái đang muốn giết Chúa.
– Trong chương 7 này cũng như trong các chương khác, tác giả Gioan nói về “người Do Thái” và về “dân Do Thái các người”, như thể ông và Chúa Giêsu không phải là người Do Thái. Cách nói này cho thấy tình trạng của sự đổ vỡ bi thảm xảy ra vào cuối thế kỷ thứ nhất giữa những người theo đạo Do Thái (Hội Đường) và các Kitô hữu (Giáo Hội). Trải qua nhiều thế kỷ, lối nói này trong Tin Mừng Gioan đã góp phần làm cho việc chống lại người Do Thái phát triển. Ngày nay, thật là rất quan trọng nên tránh khỏi loại bút chiến này để không cổ vũ cho việc chống lại người Do Thái. Chúng ta không bao giờ có thể quên rằng Chúa Giêsu là người Do Thái. Chúa được sinh ra là người Do Thái, sống như một người Do Thái và chết như một người Do Thái. Người đã nhận được tất cả hình thành của mình từ tôn giáo và văn hóa Do Thái.
– Ga 7:25-27: Những nghi ngờ của dân Giêrusalem về Chúa Giêsu. Chúa Giêsu đang ở Giêrusalem và Người nói chuyện công khai cho những ai muốn nghe Người. Dân chúng vẫn còn mơ hồ. Họ không biết rằng các giới chức thẩm quyền đang muốn giết Chúa Giêsu và Người không lẩn trốn họ. Có thể nào các giới chức thẩm quyền sẽ tin vào Người và nhận ra rằng Người là Đấng Cứu Thế không? Nhưng làm thế nào Đức Giêsu lại là Đấng Cứu Thế được? Mọi người đều biết rằng Người xuất thân từ Nagiarét, nhưng không ai biết xuất xứ của Đấng Cứu Thế, từ đâu đến.
– Ga 7:28-29: Lời minh xác về phần của Chúa Giêsu. Chúa Giêsu nói về nguồn gốc của mình. “Các ngươi biết Ta, và biết Ta xuất thân từ đâu”. Nhưng điều mà người ta không biết là ơn gọi và sứ vụ mà Chúa Giêsu nhận được từ Thiên Chúa. Người đã không tự ý mình mà đến, giống như bất kỳ ngôn sứ nào, Người đã đến để tuân theo một ơn gọi, đó là bí mật của cuộc đời Người. “Ta không tự Ta mà đến, nhưng thực ra, có Đấng đã sai Ta mà các ngươi không biết Ngài. Riêng Ta, Ta biết Ngài, vì Ta bởi Ngài, và chính Ngài đã sai Ta”.
– Ga 7:30: Giờ của Người chưa đến. Họ tìm cách bắt Chúa Giêsu, nhưng không ai đụng tới Người, “vì chưa tới giờ Người”. Trong Tin Mừng Gioan, người quyết định giờ và các sự việc sẽ xảy ra không phải là những kẻ cầm quyền, mà là Chúa Giêsu. Người là Đấng định giờ (xem Ga 2:4; 4:23; 8:20; 12:23-27; 13:1; 17:1). Ngay cả tại thời điểm Người bị đóng đinh vào Thập Giá, chính Chúa Giêsu là Đấng quyết định giờ chết của mình (Ga 19:29-30).
4. Một vài câu hỏi gợi ý cho việc suy gẫm cá nhân
– Tôi sống với mối quan hệ của tôi với người Do Thái như thế nào? Đôi khi tôi có nhận ra rằng có ý tưởng khích bác người Do Thái trong tôi không? Tôi đã thành công trong việc loại bỏ nó chưa?
– Giống như vào thời Chúa Giêsu, ngày nay cũng vậy, cũng có nhiều ý tưởng và ý kiến mới về những việc nói về đức tin. Tôi đã làm gì? Tôi có khư khư giữ lấy những ý tưởng cổ hủ và khép kín bản thân mình trong đó không, hay là tôi cố gắng tìm hiểu tại sao, lý do cho sự đổi mới không?
5. Lời nguyện kết
CHÚA cứu mạng các người tôi tớ,
Ai ẩn thân bên Chúa không bị phạt bao giờ.
(Tv 34:24)