Dòng Cát Minh không theo một bản quy luật cổ điển nào cả (chẳng hạn như luật thánh Basiliô, thánh Biển Đức, thánh Âu tinh), nhưng lại theo một bản quy luật độc đáo riêng của nó. Bản quy luật này được gọi là luật thánh Albertô, đã được trao tặng cho các vị ẩn tu tại núi Cát Minh vào khoảng năm 1206 – 1214. Sau khi vùng thánh địa bị rơi vào tay quân Saraxens, họ đã di chuyển đến Châu Âu, bản Luật Dòng được phê chuẩn và bổ sung bởi Đức Innocent IV cho phù hợp với điều kiện sống ở Tây phương.
Số chương nằm trong các ngoặc vuông chỉ cho thấy những chương này không phải là phần trong bộ luật nguyên thủy. Phần do Đức Thánh Cha Innocent IV thêm vào được in nghiêng.
[Chương 1]
Albert, nhờ ơn Chúa được gọi làm Thượng phụ Giáo hội Giêrusalem, gởi lời chào trong Chúa và chúc phước lành Chúa Thánh Thần cho các anh em yêu dấu trong Đức Kitô, anh B. và những ẩn sĩ khác sống vâng phục người, cạnh suối Êlia, trên núi Cát Minh.
[Chương 2]
Đã nhiều lần và bằng nhiều cách, các Thánh Phụ đã quy định mỗi người, trong bất cứ bậc sống nào hoặc thuộc bất cứ đời sống tu trì nào đã lựa chọn, phải sống lệ thuộc vào Đức Giêsu Kitô và trung tín phục vụ Người với một tâm hồn trong sạch cùng một lương tâm ngay lành.
[Chương 3]
Nhưng vì đối với cha, anh em đã đến xin cha vạch cho anh em một quy luật sống phù hợp với mục đích khấn hứa của anh em, một bản luật anh em có thể tuân giữ từ nay; vì vậy:
[Chương 4]
Trước hết, cha truyền cho anh em là anh em phải chọn ra giữa anh em một vị Bề trên, do sự nhất trí của mọi người hoặc với sự nhất trí của đa số phần trưởng thành hơn.
Mỗi tu sĩ phải hứa vâng phục vị Bề trên và sau khi đã tuyên hứa, phải cố gắng tuân giữ bằng hành động, và cũng phải tuyên hứa đức khiết tịnh và từ bỏ mọi của riêng.
[Chương 5]
Nếu Bề trên và những người khác cảm thấy thích hợp, anh em nên dựng nhà ở những nơi thanh vắng, hoặc những nơi nào người ta cho anh em, mà nơi đó phù hợp và thuận tiện cho anh em giữ Luật dòng.
[Chương 6]
Ngoài ra, tùy hoàn cảnh của những nơi mà anh em đã chấp nhận ở, mỗi người trong anh em sẽ có một tu phòng riêng biệt phù hợp với sự xếp đặt của Bề trên và với sự đồng ý của các anh em khác hoặc của phần trưởng thành hơn trong các anh em.
[Chương 7]
Tuy nhiên, anh em sẽ dùng bữa đã dọn cho anh em trong một phòng ăn chung, đồng thời cùng nhau nghe đọc Sách Thánh, khi việc này có thể thu xếp cách thuận tiện.
[Chương 8]Không một anh em nào được phép ở tu phòng khác với tu phòng đã được chỉ định hoặc đổi tu phòng với một anh em khác, nếu không có sự ưng thuận của Bề Trên.
[Chương 9]
Phòng của Bề trên phải ở gần lối vào nơi anh em ở, để Bề trên có thể là người đầu tiên gặp gỡ những ai tới, và tất cả những gì cần làm sau đó phải được thực hiện theo đúng quyết định và sự sắp xếp của người.
[Chương 10]
Mỗi người sẽ ở trong tu phòng của mình hoặc gần đó, ngày đêm suy niệm luật Chúa và tỉnh thức cầu nguyện, trừ phi bận việc gì khác, với lý do chính đáng.
[Chương 11]
Những ai đọc được các giờ kinh theo giáo luật như các giáo sĩ thì sẽ đọc các giờ kinh theo quy tắc đã được Đức Thánh Cha thiết định và theo tập tục đã được Hội thánh phê chuẩn. Những ai không đọc được, thì phải đọc hai mươi lăm kinh Lạy Cha thay vào giờ kinh tối, trừ Chúa nhật và những ngày lễ trọng thì sẽ đọc gấp đôi số kinh đó, nghĩa là phải đọc năm mươi kinh Lạy Cha. Giờ Kinh Sáng sẽ đọc bảy kinh Lạy Cha, và mỗi giờ kinh khác cũng phải đọc bảy kinh, còn giờ kinh chiều thì phải đọc mười lăm kinh Lạy Cha.
[Chương 12]
Không anh em nào được nói của gì thuộc về riêng mình, nhưng tất cả đều là của chung cho mọi người và được phân ban cho mỗi người từ tay Bề trên hoặc từ tay người anh em mà Bề trên ủy thác trách vụ đó, phải lưu ý đến tuổi tác và nhu cầu của mỗi người.
[Chương 13]
Anh em được nuôi lừa hoặc la tùy theo nhu cầu của anh em, và cũng có thể nuôi một ít gia súc gia cầm dùng làm thức ăn.
[Chương 14]
Vì sự tiện lợi, anh em có thể xây cất một nhà nguyện tọa lạc giữa các tu phòng và anh em tụ họp tại đó vào mỗi buổi sáng để tham dự Thánh Lễ, nơi nào anh em có thể thực hiện điều này một cách dễ dàng.
[Chương 15]
Vào các Chúa nhật, hoặc những ngày khác nếu cần thiết, anh em phải cùng nhau thảo luận những vấn đề về giữ luật cũng như về ích lợi của anh em; nhân dịp này, những sự vô ý và thiếu sót của anh em, nếu thấy có phần lỗi do chủ quan, cũng nên được sửa lỗi trong yêu thương.
[Chương 16]
Anh em phải giữ chay mỗi ngày, trừ các Chúa nhật, từ lễ Suy Tôn Thánh Giá cho đến lễ Phục Sinh, trừ những lúc đau bệnh, những lúc yếu sức, hoặc có lý do chính đáng, hãy xin miễn thứ việc thi hành luật; vì khi cần thiết thì không có luật buộc.
[Chương 17]
Anh em phải kiêng thịt, trừ những lúc đau yếu cần dùng thịt để bồi dưỡng. Nhưng có trường hợp, khi anh em đi đường, lắm khi anh em phải xin ăn, lúc ở bên ngoài nhà Dòng, để khỏi phiền cho những người đón tiếp anh em, anh em có thể dùng những món ăn nấu với thịt. Tuy nhiên, khi đi biển thì được ăn thịt.
[Chương 18]
Bởi vì đời sống con người trên mặt đất là một cuộc thử luyện, và những ai muốn sống đạo đức trong Đức Kitô phải chịu bách hại, và cũng bởi vì ma quỷ kẻ thù của anh em hằng lượn quanh như sư tử gầm rống tìm mồi cắn nuốt, vậy anh em phải hết sức thận trọng mang lấy giáp mã của Thiên Chúa để chống trả những mưu mô của địch thù.
[Chương 19]
Hãy thắt lưng bằng dây khiết tịnh; hãy tăng sức mạnh tâm hồn anh em bằng những tư tưởng thánh thiện, vì có lời chép rằng: chính tư tưởng thánh thiện sẽ gìn giữ anh em. Hãy mặc lấy áo giáp công chính sao cho anh em yêu mến Chúa là Thiên Chúa của anh em hết lòng, hết tâm hồn, hết sức lực, và yêu mến tha nhân như chính mình vậy. Trong tất cả mọi sự, hãy mang lấy khiên mộc đức tin để giúp anh em dập tắt mọi tên lửa của tà thần, vì không có đức tin, không thể đẹp lòng Thiên Chúa. Cũng hãy che đầu bằng mũ ơn cứu độ, sao cho anh em chỉ trông đợi ơn cứu độ do một mình Đấng Cứu Thế, Đấng giải thoát dân Người khỏi tội lỗi. Đồng thời, ước gì lưỡi gươm thần, là chính Lời Chúa, hằng ở luôn nơi môi miệng và tâm hồn anh em. Hãy để Lời Chúa đồng hành với anh em trong tất cả những gì anh em thực hiện.
[Chương 20]
Anh em phải làm việc để ma qủy luôn thấy anh em bận rộn, kẻo sự nhàn rỗi của anh em mở lối cho ma qủy xâm nhập vào linh hồn anh em. Về điểm này, anh em có lời giảng cũng như gương sáng của Thánh Phao-lô Tông Đồ, mà Chúa Giêsu Kitô đã dùng miệng người phán bảo, và Thiên Chúa đã đặt người làm nhà rao giảng, dạy dỗ các dân trong đức tin và chân lý; nếu anh em theo người thì anh em sẽ không thể lầm lạc. Người nói: Đang khi ở giữa anh em, chúng tôi đã lao động đêm ngày nhọc nhằn vất vả để khỏi nên gánh nặng cho anh em. Không phải chúng tôi không có quyền được cấp dưỡng, nhưng vì chúng tôi có ý nêu gương cho anh em bắt chước. Vì khi chúng tôi còn ở với anh em, chúng tôi đã tuyên bố rằng ai không làm việc thì đừng ăn. Vậy mà chúng tôi nghe nói trong anh em có những kẻ ăn không ngồi rồi, chẳng làm việc gì mà việc gì cũng xen vào. Vậy nhân danh Chúa Giêsu Kitô, chúng tôi truyền cho anh em hãy ở yên mà làm việc để lấy của nuôi thân. Đó là con đường tốt lành thánh thiện, anh em hãy noi theo.
[Chương 21]
Thánh Tông đồ nhắn nhủ chúng ta phải giữ thinh lặng khi người truyền cho chúng ta làm việc trong thinh lặng. Và Đấng tiên tri cũng minh thị rằng: Thinh lặng là hoa trái của đức công chính. Ở chỗ khác người dạy: dũng lực của anh em hệ tại ở thinh lặng và cậy trông.
Bởi đó cha truyền cho anh em giữ thinh lặng từ sau kinh tối cho đến hết giờ kinh nhất ngày hôm sau. Thời gian còn lại, mặc dầu luật giữ thinh lặng không nhiệm nhặt bằng, nhưng anh em cũng cố gắng tránh nói nhiều. Vì như có lời chép và kinh nghiệm cho thấy: Nói nhiều không tránh khỏi tội lỗi, ai nói năng không cân nhắc sẽ lãnh nhiều hậu quả xấu; và ở chỗ khác: ai nói nhiều thì làm tổn thương linh hồn mình. Trong Phúc Âm, Chúa cũng phán: Đến ngày phán xét, người ta phải trả lẽ về tất cả những lời bừa bãi mình đã nói. Vậy, mỗi người hãy cân nhắc lời nói của mình kẻo lưỡi sẽ làm cho mình sa ngã mà không chỗi dậy nổi cho tới chết. Hãy noi gương Đấng tiên tri canh giữ đường lối mình kẻo phạm tội do miệng lưỡi và chú trọng giữ thinh lặng, vì trong thinh lặng người ta mới có được đức công chính.
[Chương 22]
Còn con, hỡi anh B., và tất cả những ai sẽ được đặt làm Bề trên sau anh, trong tư cách của mình, hãy luôn tưởng nhớ và tuân giữ điều mà Chúa đã phán trong Phúc Âm: Ai muốn làm kẻ lớn trong anh em, thì sẽ làm tôi tớ của anh em, và ai muốn làm người đứng đầu trong anh em, thì sẽ làm nô lệ cho anh em.
[Chương 23]
Về phần các anh em khác, hãy khiêm tốn tôn trọng Bề trên của mình, không phải vì cá nhân người, nhưng vì chính Đức Kitô, Đấng đã đặt người trên anh em và đã phán cùng các thủ lãnh Hội thánh rằng: Ai nghe anh em là nghe Thầy; ai khinh anh em là khinh Thầy; nếu anh em ý thức điều này, anh em sẽ không bị phán xét vì đã khinh dể, nhưng sẽ được ân thưởng đời sống vĩnh cửu do vâng phục.
[Chương 24]
Cha đã soạn vắn tắt những điều này để vạch cho anh em một mẫu luật để sống theo. Nếu ai thi hành nhiều hơn nữa, thì chính Chúa, khi Người tái lâm sẽ ân thưởng. Tuy nhiên, hãy lo giữ sự cẩn trọng (common sense), vì sự cẩn trọng hướng dẫn các nhân đức.
Hiến Pháp Dòng Cát Minh