Thánh Nuno Alvares Pereira, tu sĩ, (Lễ nhớ)
✠
Thứ Tư 6 Tháng Mười Một, 2024
Thời Niên Thiếu
Thánh Nuno Alvares Preira, O.Carm. (Sinh 24 tháng 7 năm 1360 tại một thị trấn nhỏ ở Quinta vùng Bonjardim, thuộc Giáo xứ Cernache de Bonjardim, gần thành phố Sertã, miền trung nước Bồ Đào Nha. Cha ngài là Dom Álvaro Gonçalves Pereira. Ông nội ngài là Tổng giám mục Dom Gonçalo (Gonçalves) Pereira, thuộc thành phần quý tộc. Năm 17 tuổi, ngài kết hôn với Leonor de Alvim, con gái của João Pires de Alvim. Các con cháu của ngài sau này lên trị vì vương quốc Bồ Đào Nha và Brazil từ thế kỷ XVII.
Cuộc Đời Trong Quân Đội.
Nuno bắt đầu gia nhập quân đội từ trẻ, khi mới 13 tuổi, vào năm 1373. Ngài đã giúp chống lại sự xâm lăng của quân đội Nước Castile (một phần của Tây Ban Nha ngày nay). Nhưng theo bút tích của ngài, trong cuộc đời quân đội, ngài cầm quân chỉ huy tại các vùng biên giới của Bồ Đào Nha trong thời gian dài. Ngài được biết đến là một người dũng mãnh và can đảm. Điều này đã được chứng tỏ qua sự lãnh đạo tài ba của ngài sau này.
Sau khi Vua Fernando I của Bồ Đào Nha qua đời năm 1383. Vương quốc không có hoàng tử nối dõi, Công chúa Beatrice là con một nhưng đã kết hôn với Vua Juan I của nước Castile nên nền độc lập của nước Bồ Đào Nha trở nên rất mõng manh. Nuno là người đầu tiên trong dòng dõi quí tộc đã ủng hộ việc đưa người em của vua Farnando I là John, thủ lãnh của vùng Aviz lên kế vị với hy vọng dành lại sự độc lập cho Bồ Đào Nha.
Sau khi lên ngôi John đã mang quân tiến đánh nước Castile. Nuno được đặt làm người bảo vệ mặt trận miền trung và là Nguyên soái thứ 2 của Bồ Đào Nha. Ngài cũng được phong Bá tước thứ ba của vùng Qurem lúc ngài mới 23 tuổi.
Năm 1984 Vua Juan I nước Castile tiến vào Lisbon xâm lược Bồ Đào Nha để lấy lại quyền lực cho vợ mình (Công chúa Beatrice) nên chiến trận càng căng thẳng. Nuno chỉ huy chống lại sự xâm lăng của vua Castile tại miền bắc Bồ Đào Nha. Tháng Tám cùng năm đó, ngài chỉ huy quân đội và giành chiến thắng trong trận chiến Aljubarrota. Kể từ trận đánh này, nổi sợ hãi bị xâm lăng bởi nước Castile đã không còn.
Sau cuộc chiến tranh dành quyền và lãnh thổ từ năm 1383-1385 giữa Bồ Đào Nha và Castile, Vua Jonh I đã phong cho Nuno làm Bá tước thứ 2 của vùng Arraiolos và Bá tước thứ 7 của vùng Barcelos. Đây cũng là ba tước vị cao quí nhất được nhà vua ban tặng cho một người thời đó. Vua cũng phong cho ngài là vị Cai quản Vương quốc (Major Majordomo) thứ 38, người chỉ đứng sau vua trong việc lãnh đạo đất nước.
Không muốn để cho địch thủ có cơ hội tấn công, Vua John I và những vị tướng lãnh đã làm những cuộc tấn công bất ngờ vào trong bên trong các thị trấn của nước Castile. Họ cũng canh phòng cẩn mật sự xâm lăng của nước Castile cho đến khi vua Juan I nước Castile băng hà vào năm 1390. Bồ Đào Nha hoàn toàn hòa bình vào ngày 30 tháng 10 năm 1411 sau hiệp định hòa bình Ayton-Segovia.
Nuno chỉ có một người con gái là Beatriz Pereira de Alvim, qua cuộc kết hôn với Leonor de Alvim. Beatriz Pereira de Alvim trở thành vị công tước đầu tiên của dòng dõi Braganza. Các con cháu sau này của Nuno thuộc dòng dõi Braganza đã cai trị Bồ Đào Nha từ thế kỷ thứ XVII Vua của Vương Quốc Bồ Đào Nha (1640-1910); Vua của Vương Quốc Brazil (1815 – 1822) và hoàng đế của Brazil (1822 – 1889).
Đi tu
Sau khi vợ qua đời, ngài đã vào Dòng Cát Minh năm 1423 tại tu viện Carmo, Lisbon (đây cũng là tu viện mà ngài thành lập). Ngài khấn Dòng và lấy tên là Tu sĩ Nuno Maria. Ngài đã sống cả cuộc đời còn lại tại đây. Ngài qua đời vào ngày Chúa Nhật Phục Sinh năm 1431. Ngài được nhắc đến là một tu sĩ có đời sống cầu nguyện chuyên chăm, thực hành đời sống ăn năn hối cải và luôn tôn sùng Đức Maria, Mẹ Thiên Chúa. Ngài cũng được biết đến là một nhà thần nhiệm.
Một năm trước khi Nuno qua đời, Đức Vua John I đã đến thăm ngài, Đức Vua đã ôm hôn ngài và ca ngợi ngài là người bạn thân nhất của vua, là người đã đưa vua lên ngôi và là người dành lại độc lập cho đất nước Bồ Đào Nha.
Mộ của Thánh Nuno bị mất tích trong cuộc động đất lịch sử tại Lisbon năm 1755. Trên tấm bia mộ của ngài còn ghi khắc như sau:
“Ở đây, có một người đang nằm an nghỉ, là một Nuno nổi tiếng, một vị nguyên soái, là người sáng lập ra dòng dõi Braganca, một vị tướng lỗi lạc, một tu sĩ đạo hạnh. Cả cuộc đời của ngài trên dương gian này luôn khao khát cho Nước Trời. Ngài xứng đáng được hưởng cuộc sống đời đời với các thánh. Những danh hiệu trần gian của ngài thì đầy dẫy nhưng ngài đã chê bỏ mọi sự. Ngài là vị hoàng tử tuyệt vời nhưng đã tự hạ trở thành một vị tu sĩ khiêm nhường. Ngài đã thành lập, xây dựng và để lại tu viện này và cũng là nơi mà thân xác ngài được yên nghỉ.”
Thánh Nuno được phong Á Thánh vào ngày 23 tháng 1 năm 1918 bởi Đức Giáo hoàng Benedict XV. Ngày lễ nhớ của ngài được nhớ vào ngày 1 tháng 4 hằng năm.
Năm 1940 Bởi sắc lệnh của Giáo hoàng Piô XII ngài được phong hiển thánh. Tuy nhiên, theo lời xác minh của linh mục chuyên trách cho án phong thánh của Chân Phước Nuno thuộc Dòng Cát Minh, việc phong thánh của ngài bị trì hoãn vì một số vấn đề tế nhị với chính phủ Bồ Đào Nha. Vì vậy việc phong thánh đã bất thành. Tuy vậy, án phong thánh cho ngài vẫn được mở và có hiệu lực.
Ngày 3 tháng bảy năm 2008, Đức Giáo hoàng Bênêđictô XVI đã ký hai sắc lệnh tại Roma, tuyên dương nhân đức anh dũng của Á Thánh Nuno. Phép lạ đi kèm cũng được xác nhận bởi hội đồng thẩm định Y Khoa. Bởi sắc lệnh này, Đức Giáo hoàng sẽ phong hiển thánh cho ngài với tên đầy đủ là Thánh Tu Sĩ Nuno Maria Àlvares Pereira. Ngày lễ phong thánh cho ngài sẽ được cử hành vào ngày 26 tháng 4 năm 2009. Ngày Lễ kính ngài sẽ được kính vào ngày 6 tháng 11 hằng năm trong lịch công giáo.
Lời nguyện,
Lạy Chúa, Chúa đã gọi thánh Nuno Àlvares Pereira bỏ giáo mác mà theo Chúa.
Dưới sự che chở của Đức Maria Núi Cát Minh và qua lời cầu bầu của Thánh Nuno, xin cho chúng con cũng biết từ bỏ mình và hiến dâng cả cuộc đời chúng con cho Chúa với cả trí lòng. Chúng con cầu xin nhờ Đức Giêsu Kitô Chúa chúng con.
Lm. Trần Thăng Hưng, O.Carm, lượt dịch