Suy niệm thứ Tư Lễ Tro – Mt 6:1-6, 16-18
Phụng vu Mùa Chay khởi đầu bằng lễ tro và nghi thức xức tro lên đầu. Dường như đây luôn là một mùa u sầu và ảm đạm. Nhưng thực sự đây phải là một mùa diễn tả sự vui mừng; vui mừng trong hy vọng, vui mừng trong đơn sơ giản dị, vui mừng trong việc trở về lại với nguồn cội và ý nghĩa cuộc sống của mình. Vì phụng vụ mùa chay giúp chúng ta nhìn tận căn cội của thực tại để khám phá ra sự sống mới sẽ nảy sinh từ thẳm sâu trong sự vật.
Chúng ta có thể chia bài Tin Mừng hôm nay thành hai cột. Đầu đề của một cột là Trong Nơi Bí Ẩn. Đầu đề của cột kia là Để Xem Thấy. Bạn có thể thử làm việc này bằng cách đọc lại đoạn Tin Mừng của phụng vụ Lễ Tro hôm nay và liệt kê lại xem sao. Bạn chắc cũng sẽ thấy ngay “phần nổi” và “phần chìm” trong tinh thần của con người. Đức Giêsu qua bài Tin Mừng hôm nay muốn mời gọi chúng ta hãy sống với “phần chìm’ ẩn tàng bên trong những gì là cốt lõi nhất của mỗi hành động chúng ta làm. Chúng ta làm mọi việc không phải để khoe mẻ, nhưng là để ý thức Chúa yêu thương chúng ta và chúng ta đáp lại tình yêu đó, cũng như chia sẻ tình yêu đó với tha nhân. Nhưng phải làm với một điều duy nhất là vì tình yêu mến Chúa.
Một đời sống nội tâm chân thật sâu thẳm là điều cần thiết cho mỗi Kitô hữu. Tựa như cây cối phải bén rễ thật sâu vào trong lòng đất, nếu không nó sẽ bị đổ xuống ngay trong cơn bão tố đầu tiên; hoặc giả như nó không ngã xuống thì nó cũng chưa bao giờ có thể tự trỗi dậy nếu như rễ không bén sâu vào lòng đất được.
Nếu lúc nào đó trong cuộc sống, bạn thử để cho óc tưởng tượng của mình đi sâu vào lòng đất nơi gốc rễ của cây cối, bạn sẽ tìm thấy một thế giới mới lạ trong đêm tối, trong âm thầm lặng lẽ và trong tĩnh tại gần như là bất động. Bóng tối có thể trở nên đáng sợ lắm thay, mà đặc biệt là khi nó chứa đựng đầy dẫy những hình thù kỳ quái! Ở đấy chứa đựng sự thinh lặng chết chóc! Đó dường như là một thế giới tù túng nhất mà không gì có thể chuyển động được. Thế giới này hoàn toàn đối nghịch với thế giới bên trên mặt đất; nơi có ánh sáng, tiếng ồn và biết bao những chuyển động.
Con người chúng ta cũng giống như cây cối. Có một phần ẩn giấu – ẩn giấu ngay cả với bản thân chúng ta, ẩn giấu trong bóng tối và trong huyền nhiệm. Và cũng có một phần chứa toàn ánh sáng, âm thanh và hoạt động.
Nếu chúng ta chỉ đồng hóa bản thân với phần nổi, ‘phần phía trên mặt đất, chúng ta hẳn sẽ khó đứng vững trước những dông bão của cuộc đời, và chúng ta cũng sẽ chẳng có những nguồn nội lực thâm sâu để lớn mạnh. Những hoạt động của chúng ta, những nguồn sinh lực của chúng ta, giống như cây cối, cũng phải trồi lên từ những tĩnh lặng phong phú và thâm sâu trong phần chìm trong đời sống chúng ta.