Tác giả: Cát Biển
Tôi đã từng thắc mắc tại sao ngày lễ Đức Mẹ núi Cát Minh, Dòng Cát Minh O. Carm lại chọn bài Tin Mừng Ga 19, 25-27, mà không là đoạn Tin Mừng khác. Tôi suy gẫm rất lâu nhưng không tìm được lời giải đáp. Tôi kiên nhẫn xin Chúa, xin Đức Mẹ giúp tôi. … Và rồi Chúa đã đáp lời tôi.
Trong bài giảng huấn của cha linh hướng về đề tài “Hành trình chiêm niệm” ngài đã chia sẻ với chị em chúng tôi ( Dòng ba Đức Mẹ núi Cát Minh ) đoạn Tin mừng này. Ngài nói: Linh đạo Cát Minh là linh đạo dưới chân thập giá Đức Giesu. Đọc bằng cảm nghiệm của con tim, chứ không bằng lý trí. Hãy suy niệm xem từ đỉnh cao thập giá Đức Giesu nhìn xuống Lời Đức Giesu nói có ý nghĩa gì ?
Tôi bắt đầu nguyện gẫm đề tài này. Tôi đặt mình vào vị trí của Đức Giesu trên thập giá. Từ đỉnh cao thập giá nhìn xuống. Chỉ lác đác vài ba phụ nữ và người môn đệ Giesu yêu. Nhìn thấy họ, thương quá ! Tim đau nhói như ngừng thở khi nhìn thấy Mẹ, ánh mắt Mẹ đang nhìn Giesu. “Mẹ đấy sao!” Mẹ đã trao cho Giesu trọn tình Mẹ. Mẹ luôn bên Giesu, gắn bó cùng Giesu trong suốt thời gian Giesu ở thế gian, không ngại khó, không sợ hiểm nguy, giờ đây vẫn không chút sợ mất mạng sống vì Con của Mẹ, người tử tội thập giá.
Tôi nghĩ: Với bản tính nhân loại, đối với Đức Giesu đây là nỗi đau không thể nào tả xiết, khi Đức Giesu từ đỉnh cao thập giá nhìn xuống bắt gặp ánh mắt Mẹ toát lên đỉnh cao tình mẹ yêu Con đến tận cùng. Nỗi đau của Giesu Con của Mẹ cũng chính là nỗi đau của Mẹ. Thật không hổ danh tước hiệu “Mẹ Đấng đồng công cứu chuộc”.
Tôi nhận ra phút giây này, trên đồi Calve, dưới chân thập giá, không ai hiểu thấu nỗi đau của Giesu cho bằng Mẹ và cũng không ai hiểu thấu nỗi đau của Mẹ cho bằng Giesu của Mẹ. …Tôi chỉ biết gục đầu thờ lạy.
Tôi lại đặt mình vào vị trí Đức Maria, dưới chân thập giá Giesu , Con của Mẹ. Tôi cảm thấy tim như vỡ ra. Làm sao Mẹ có thể chịu nỗi khi Mẹ nhìn thấy người đang treo trên thập giá là Giesu, Con của Mẹ. Và nỗi đau khôn cùng trước sự bất lực của bản thân. Nỗi đau của người Mẹ mất con thật rồi ! Thật kinh khủng!!
Từ đỉnh cao thập giá nhìn xuống, Đức Giesu nói với Mẹ và người môn đệ mình yêu: “Đây là con Bà, Đây là mẹ con.” Lời nói chất chứa, thấm đượm tình yêu thương, Tình yêu vét cạn chính mình.
Nơi Đức Giesu, tình yêu vét cạn chính mình, là tình yêu vâng phục ý Cha đến giọt máu cuối cùng, là tình yêu đón nhận tất cả vì người mình yêu thương, là tình yêu giải thoát họ thoát kiếp nô lệ của tội lỗi. Tình yêu mở ra một khung trời mới hạnh phúc ,cuộc sống mới cho những người tội lỗi, cho những ai tin vào Ngài, được trở nên con Thiên Chúa, qua Mẹ Giáo Hội.
Nơi Đức Maria, tình yêu vét cạn chính mình, là tình yêu tha thứ, vâng phục Thiên Chúa qua Lời trăn trối Con của Mẹ, để đón nhận sự hoán đổi con mình, đón nhận những con người xa lạ, những con người đã đóng đinh con của Mẹ, những người con được sinh ra dưới chân thập giá Giesu,. Từ đó,Mẹ cưu mang chúng ta, yêu thương chúng ta như Giesu ,Con của Mẹ. Như thế lại một lần nữa Mẹ thưa “Xin Vâng” với Thiên Chúa.
Mẹ đã thể hiện thiên chức làm mẹ. Mẹ đã giang tay cứu vớt những người con đáng thương này bằng việc dạy cho chúng lời kinh Mân Côi.
Khi ngắm nhìn tràng chuỗi Mân Côi, tôi nghĩ Mẹ đã trao cho chúng ta chiếc thang Gia-Cóp, chiếc thang nối Đất với Trời, làm mưa ân sủng tuôn đổ trên mặt địa cầu cho con cái của Mẹ, đang cần ơn Chúa. Tôi xác tín như thế, vì khi xưa, nơi Tiệc cưới Cana đã cho tôi kinh nghiệm này. Chuỗi Mân Côi những hạt nối kết nhau như những mắc- xích, không thể đứt rời. Những mắc- xích của tình huynh đệ, liên đới trong nhiệm thể Đức Kito, trọn tình Chúa, vẹn tình người.
Khi cảm nghiệm điều này, tôi thấy thích suy gẫm lời kinh Mân Côi, và mỗi ngày, tôi chỉ niệm một chục mà thôi. Tôi đọc chậm lời kinh, như là đang hiện diện với Ba Ngôi Thiên Chúa và Mẹ Maria.
Với lời ngắm các mầu nhiệm, giúp tôi suy niệm cuộc đời Đức Giesu, mở lòng ra với Chúa và với anh chị em bằng lời nguyện tâm tình tự phát.
Với kinh Lạy cha, ở đầu mỗi chục giúp tôi thân thưa với Cha trên trời, chính lời kinh Giesu, Con Cha đã dạy. Lời kinh này làm đẹp lòng Cha biết mấy!
Với kinh Kính mừng, giúp tôi cất lên lời chào Mẹ, chúc mừng Mẹ bằng chính lời sứ thần Thiên Chúa chào Mẹ năm xưa. Mẹ vui lắm đấy ! Vì như thánh Bonaventura đã nói: khi chúng ta chào mẹ bằng lời kinh kính mừng, Mẹ đáp lại chúng ta bằng những ân phúc.
Kinh sáng danh, tôi cùng Mẹ chúc tụng Thiên Chúa Ba Ngôi.
Tôi nghiệm ra nhờ Mẹ, Lời kinh Mân Côi gắn kết tôi với Thiên Chúa và Thiên Chúa với tôi. Tôi nhận thấy, mỗi khi gặp buồn phiền, âu lo, bất an. Tôi lẫm nhẫm kinh Mân Côi với Mẹ, tôi tìm được bình an, thấy được ánh sáng của hướng đi, cách giải quyết vấn đề ,và giúp tôi bớt đi những bực bội, khó chịu khi gặp nghịch cảnh.
Xin Mẹ cho con yêu Mẹ thật nhiều, tình yêu này được thể hiện qua việc siêng năng suy gẫm Lời kinh Mân Côi Mẹ dạy. Tôi tin rằng: Lời kinh Mân Côi là quà tặng của Mẹ. Nhờ Kinh nguyện Mân Côi, Mẹ đưa chúng con đến gần Chúa, Chúa đến ở cùng chúng con, dẫn dắt chúng con đem Chúa đến với anh chị em và làm tuôn đổ mưa ân sủng của lòng thương xót Chúa. Con cám ơn Mẹ.
Bây giờ tôi đã hiểu lời cha linh hướng của chúng tôi đã nói: Linh đạo Cát Minh là linh đạo dưới chân thập giá Đức Kito, là linh đạo của một hành trình vét cạn chính mình cho Thiên Chúa và cho anh chị em. Xin Chúa giúp chúng con biết cố gắng mỗi ngày dám liều, dám sống hết tình cho ngày “hôm nay vĩnh cửu”, cho một tình yêu cao đẹp hơn.