Cũng giống như bao bạn trẻ khác, với tôi thuở ban đầu đặt chân lên Sài gòn phồn hoa đô thị để đi tìm tri thức, tìm một cơ hội cho những dự định lớn lao.
“Sài gòn ngày ấy cũng bận rộn với dòng xe gắn máy với khí bụi thoảng vào hư không, vì vác trên vai những chồng chất nặng nề của thời gian, mà sự cổ kính hay nét mộc mạc đã chìm sâu vào vô thức của con người,”
chính vì thế,
“Sài gòn quên mất người con xa viễn xứ như tôi, tôi không lạc lõng hay bơ vơ vì điều này nhưng đây là nốt lặng cho tôi hoà với nhịp đập của con người nơi đây.”
Thời gian biến chuyển hay tâm hồn tôi thay đổi, ký ức vụn vặt thuở ban đầu nhường chỗ cho những phát ngôn như ru ngủ một thế hệ. Mà tôi lại đắm chìm trong giấc chiêm bao ấy. Tôi tưởng đã cắt nghĩa cho sự đối kháng không ngừng dày vò tâm hồn tôi.
Con người ấy, giờ đây đang đi theo một Chân Lý Toàn Vẹn, với một hành trình biến đổi để tự hoán cải. vì cuộc sống luôn tặng ban, và lấy đi những điều ta thiết tưởng sẽ ở bên tôi mãi mãi.
Dấu ấn nào sẽ tồn tại bên tôi trong thế giới vật chất cũng như thế giới con người, sự hoà trộn giữa ánh sáng và tối tăm, nơi tranh đấu giữa những tư tưởng, mà chúng vội qua nhanh như dư âm hoàng hôn của ngày tàn.
“Sa mạc của mời gọi, kêu lên với tôi: “Đây là nơi không còn chỗ cho sự xáo trộn vô ích của con người, bạn sẽ thấy chân lý đối diện. Bạn hãy dành tất cả cuộc đời để suy niệm và bạn sẽ được bình an.” (Augustino confession)
Và chỉ ít lâu nữa Hoàng Tử Bình An sẽ đến và ngự trị trong mỗi tâm hồn của chúng ta.
Người viết: Antonio, O.Carm.