CHÍNH NGÀI ĐÃ GỌI CON
Chính Ngài đã gọi con
Từ bỏ đời trần thế
Còn luôn mãi ngủ mê
Lạc xa bước đường về
Chính Ngài đã gọi con
Rời cõi hồng trần đó
Bằng tiếng kinh nhẹ nhàng
Rót vào tâm hồn nhỏ
Chính Ngài đã gọi con
Và muốn con từ bỏ
Bao phú quý xa hoa
Của thế gian nhạt nhòa
Vì tình trời cao vợi
Là đích thật quê ta
Phải tỉnh dậy đi tới
Tiến bước về quê nhà.
Bắp Cát Minh
ƠN GỌI
Con nghe có tiếng gọi
Vọng xuống từ Trời Cao
Trong tiếng gió xôn xao
Rì rào qua rặng lá
Chúa rao tình Thập Giá
Nơi đỉnh cao hôm nào
Mời gọi con hiến trao
Để linh hồn tung cánh
Tiến vào Đêm Tình Thánh
Đi vào Cõi Lặng Thinh
Xuyên qua Chốn Vô Minh
Về Thiên Đình vĩnh phúc
Bắp Cát Minh
THEO THẦY
Con muốn tìm ý Chúa
Trong cuộc đời chiêm niệm
Để sống tình yêu Chúa
Đời sẽ hết cô liêu
Con muốn sống tình yêu
Trao dâng và thấu hiểu
Tận hiến và cho nhiều
Ôi hạnh phúc bao nhiêu
Chúa bảo con muốn yêu
Thì tim con phải liều
Hy sinh cho tất cả
Hết luôn hồn liêu xiêu
Để sống trọn tình yêu
Phải mang lên Thánh Giá
Lê bước chân ngược chiều
Qua sa mạc quạnh hiu
Bắp Cát Minh
TÌNH CA
Con muốn theo chân
Ngài đi muôn lối
Cho dù bóng tối
Lan tràn phủ vây
Cho dù cạm bẫy
Gai chông lấp đầy
Con muốn theo thầy
Trao tình yêu mến
Cho người tìm đến
Suối nguồn yêu thương
Con muốn lên đường
Tiến về đất hứa
Đầy tràn chan chứa
Sữa và mật ong
Con quyết sẵn lòng
Rao truyền chân lý
Trao ngàn vạn ý
Về cõi chờ mong
Để sống thong dong
Cho riêng tình chúa
Đượm tình muôn thuở
Yêu đương mọi mùa.
Bắp Cát Minh