Home / Tin Tức / Đầu Thừa Đuôi Thẹo

Đầu Thừa Đuôi Thẹo

Chúa nhật 18 A (Mt 14: 13-21)

Thầy này nói chi mà lạ. Mình đang nghèo mạt rệp, đói run cả chân tay. Thế mà Thầy phán một câu xanh rờn: “Chính anh em hãy cho họ ăn.” (Mt 14: 16) Thầy nói chơi hay nói giỡn vậy nhỉ?

Không, Thầy nói thiệt. “Chính anh em hãy cho họ ăn!”

+++

Chúng mình đều biết phần còn lại của câu chuyện. Sau đó, Thầy đã dùng năm chiếc bánh và hai con cá nhỏ của một cậu bé để nuôi đám đông hơn năm ngàn người đàn ông chưa kể phụ nữ và trẻ em. Phần thức ăn của ậu bé chắc chỉ đủ cho một hai người. Nhưng Thầy đã đáp lại tấm lòng của em bằng tấm lòng của Thiên Chúa. Thầy đã giúp em nuôi hết hằng chục ngàn người.

Nhưng bạn thân mến, điểm mình muốn mời bạn cùng suy niệm sâu hơn là chi tiết xảy ra sau đó. Như bạn biết, khi đám đông đã ăn no nê, người ta thu lại được 12 thúng đầy những mẩu bánh vụn. Ai cũng no chẳng ăn nổi nữa, vậy số bánh vụn còn lại được dùng như thế nào? Bạn nghĩ sao?

Mình có một dự đoán riêng, hy vọng là không trật. Mình sẽ chia sẻ. Nhưng trước hết, cho mình trình bày cơ sơ của dự đoán ấy.

Hẳn bạn còn nhớ câu chuyện của dân Do Thái bị đói trong sa mạc. Thiên Chúa đã làm cho từ trời mưa xuống một loại lương thực gọi là manna để nuôi sống họ. Ai cũng ăn thoải mái nhưng nếu đem tích trữ thì manna sẽ tự động hư thối. (xem sách Xuất Hành chương 16) Thêm nữa, là Kitô hữu, chúng mình đều thuộc lòng lời kinh “Lạy Cha” mà chính Thầy Giêsu đã dạy. Trong kinh này, chỉ thấy có câu “Xin cho chúng con hôm nay lương thực dùng đủ” chứ không có thêm câu “còn bao nhiêu cất vào tủ !”

Đến đây, mình xin nêu ra dự đoán của mình: mười hai thúng bánh vụn ấy, nếu theo tinh thần của Thầy Giêsu, sẽ được đem chia sẻ cho những người khác. Có thể chúng chẳng mấy hấp dẫn đối với người đã no, nhưng chúng có thể rất ý nghĩa đối với kẻ đang đói khát.

Nếu bạn đồng ý với mình thì xin mời bạn tiếp tục suy niệm sâu hơn chút nữa với câu hỏi: Thầy Giêsu có lý hay không khi bảo các học trò nghèo của Thầy cho đám đông ăn?

Bạn thân mến, theo kinh nghiệm cuộc sống, dù có thể khá nghèo nhưng thường thì ta vẫn có điều gì đó để chia sẻ với tha nhân. Hôm nào rảnh rảnh, ta thử ‘tổng vệ sinh’ một vòng, dọn dẹp nhà mình một chút. Biết đâu ta sẽ thấy có những bộ quần áo cả năm chưa mặc một lần, những vật dụng chẳng bao giờ đụng đến, những đồng tiền xu vương vãi đâu đó dưới gầm bàn gầm giường, những món đồ trang sức giá trị nhưng chẳng còn đeo vì đã hết thời trang… Ta tạm gọi những thứ ấy là dư, là “đầu thừa đuôi thẹo”, bạn nhé.

Tuy chỉ là những “đầu thừa đuôi thẹo” không cần thiết cho đời sống hằng ngày của ta, chúng vẫn có giá trị. Chắc hẳn tụi mình không xa lạ với câu chuyện hai cảnh đời trái ngược sau đây trong thời đại chúng ta: Ăn tối xong, nó dồn thức ăn thừa vào bịch nylon rồi bỏ vô thùng rác. No quá! Nó leo lên giường đánh một giấc ngon lành đến sáng. Đêm ấy, bên cạnh tiếng ngáy phì phò của nó, người ta cũng nghe tiếng gì đó xột xoạt. Chắc là chuột. Nhưng, không phải. Đó là âm thanh của một chú bé hành khất đang lục lọi các bao rác. Ngôi sao lung linh trên cao lo lắng dõi theo từng bước chú đi bỗng rạng rỡ hẳn lên khi thấy chú mỉm cười vui mừng tìm được trong bao rác một bịch nylon thức ăn ai đó đã bỏ đi – bữa ăn chính trong ngày của chú.

Ông bà mình vẫn có câu: “Một miếng khi đói bằng một gói khi no.” Một người bạn của mình thực hành điều ấy bằng cách bỏ các đồng tiền lẻ vào ống heo, cuối năm đập heo ra cho người nghèo. Tuyệt! Dĩ nhiên còn vô vàn cách khác nữa.

Hẳn nhiều người chúng ta chẳng khá giả gì cho lắm. Nhưng điều mình đang nói với nhau ở đây là: các “đầu thừa đuôi thẹo” của ta có thể trở thành món quà giá trị cho người khác. Các “đầu thừa đuôi thẹo” ấy không chỉ là vật chất nhưng thực tế còn đa dạng lắm, chẳng hạn: một vài phút ngắn ngủi trong 1440 phút sinh hoạt cá nhân mỗi ngày để hỏi thăm ai đó, một câu nói ấm áp trong cơ man ồn ào của cuộc sống, một nụ cười hiền hoà trong hàng trăm cử điệu giao tiếp, một ánh mắt bao dung trong muôn ngàn cái nhìn, một khoảnh khắc nán lại trong kiên nhẫn để nghe cho hết ý của người khác, một cánh thiệp (hay thư điện tử) nho nhỏ với thông điệp quan tâm, một lời cầu nguyện chân thành vài giây cho ai đó, ….  

Bạn thân mến, chúng mình có lý do chính đáng để làm những điều trên vì Thầy Yêu Dấu đã khẳng định thế này: “…ai cho một trong những kẻ bé nhỏ này uống, dù chỉ là một chén nước lã mà thôi, vì kẻ ấy là môn đệ của Thầy, thì Thầy bảo thật anh em, người đó sẽ không mất phần thưởng đâu“. (Mt 10: 42) và “Ta bảo thật các ngươi: mỗi lần các ngươi làm như thế cho một trong những anh em bé nhỏ nhất của Ta đây, là các ngươi đã làm cho chính Ta vậy” (Mt 25: 40)

Hôm nay, còn nhiều anh chị em đang “đói khát” dưới nhiều dạng khác nhau. Đứng trước những hiện trạng ấy, Thầy Giêsu vẫn ngỏ với tụi mình những lời Thầy đã nói với các môn đệ hôm nào: “Chính các con hãy cho họ ăn.” (Mt 14: 16, Mc 6:37, Lc 9:13)

Check Also

THÁNH LỄ KHAI GIẢNG NĂM HỌC MỚI 2024 – 2025

Chiều ngày 05/09/2024, vào lúc 17h00, tại Tu viện Học viện Đức Bà Núi Cát …