Khi chị ruột của Thánh Têrêsa Hài Đồng Giêsu lo lắng rằng mình không yêu mến Thiên Chúa một cách mãnh liệt như Bông Hoa Nhỏ (biệt danh của Thánh Têrêsa), chị ấy đã nhận được lời khuyên tuyệt vời sau đây. Nếu bạn từng nghe về cuộc đời một vị thánh và nghĩ, “Mình không thể yêu Chúa Giêsu như vị thánh đó được,” thì bạn không hề đơn độc. Một trong những người chị lớn của Thánh Têrêsa, cũng là một nữ tu Dòng Cát Minh, đã nói chính những lời đó với Thánh Têrêsa trong một bức thư trao đổi giữa hai người.
Sơ Marie Thánh Tâm không chỉ là chị ruột của Têrêsa, mà còn là mẹ đỡ đầu của Têrêsa. Trong một lá thư gửi cho Têrêsa đề ngày 17 tháng 9 năm 1896, Sơ Marie than thở rằng mình không yêu Chúa Giêsu nhiều như Têrêsa, và chị ước mình có thể làm được điều đó.
Câu trả lời của Thánh Têrêsa ngay trong cùng ngày đó đã trấn an chị ấy (và cả những ai đọc những lá thư đó nhiều năm sau này) rằng có thể yêu Chúa Giêsu như ngài đã yêu. Và ngài đã đưa ra một số lời khuyên về cách làm điều đó.
1. Ơn an ủi không phải là bằng chứng của sự thánh thiện
Sơ Marie biết rằng Thánh Têrêsa khao khát được tử đạo, và Sơ Marie chắc chắn không muốn chết một cái chết của người tử đạo. Vì vậy, chị ấy cho rằng điều đó có nghĩa là Têrêsa gần gũi với Chúa Giêsu hơn chị ấy. Têrêsa nhanh chóng giải thích rằng điều đó không có nghĩa là khát vọng tử đạo của ngài có ý nghĩa gì. Ngài nói rằng khát vọng đặc biệt này là một sự an ủi từ Thiên Chúa. Và nếu cả hai cùng tử đạo vào ngày mai, Sơ Marie sẽ gần gũi với Chúa Giêsu hơn vì chị ấy rất ghét ý tưởng tử đạo nhưng vẫn sẽ chết vì Người nếu bị từ đạo.
Thiên Chúa có thể ban cho những người khác nhau những ơn an ủi khác nhau, nhưng những sự an ủi có mục đích là để củng cố đức tin của một người, giúp họ trưởng thành. Têrêsa chỉ ra rằng Sơ Marie có thể không cần những sự an ủi này, và đó là lý do tại sao Thiên Chúa không ban cho chị ấy ơn này.
2. Yêu mến sự nhỏ bé của chúng ta
Thánh Têrêsa giải thích, không phải những khát vọng hay sự an ủi của chúng ta là điều mà Chúa Giêsu yêu mến nơi chúng ta. Thay vào đó, “điều làm Người hài lòng là Người nhìn thấy sự nhỏ bé của con, sự nghèo nàn của con, niềm hy vọng mù quáng của con vào lòng thương xót của Người.” Đó là kho báu duy nhất của Têrêsa, và ngài hỏi tại sao điều đó không thể là kho báu của Sơ Marie.
“Chúng ta hãy yêu mến sự nhỏ bé của mình, chúng ta hãy yêu mến cảm giác không là gì cả, thì khi đó chúng ta sẽ nghèo khó trong tinh thần, và Chúa Giêsu sẽ đến […] và biến chúng ta thành ngọn lửa tình yêu.”
Chính khi chúng ta nhìn nhận sự yếu đuối của mình và không cản trở chính mình, thì Chúa Giêsu mới có thể đến và hành động trong chúng ta.
3. Tín thác, không phải sợ hãi
“Chính là lòng tín thác và không gì khác ngoài lòng tín thác phải dẫn chúng ta đến Tình Yêu . . . Lẽ nào nỗi sợ hãi lại dẫn đến Công Lý? . . . Vì chúng ta đã thấy con đường, chúng ta hãy cùng nhau chạy.” Một nền tảng trong cách Têrêsa yêu Chúa Giêsu là lòng tín thác vào tình yêu thương xót của Người. Lòng tín thác của Têrêsa khuyến khích chúng ta chạy đến với Chúa Giêsu trong sự yếu đuối của mình, và Người sẽ nâng chúng ta lên và đưa chúng ta về cùng Thiên Chúa Cha. Nỗi sợ hãi thường kìm hãm chúng ta, và lòng kiêu ngạo ngăn cản chúng ta tín thác vào Thiên Chúa khi chúng ta cho rằng mình không thể được tha thứ. Thiên Chúa muốn đổ tràn lòng thương xót và tình yêu xuống chúng ta nếu chúng ta chỉ cần cho phép Người làm điều đó.
Một mối tương quan yêu thương dựa trên sự tín thác giúp chúng ta chuẩn bị đón nhận thập giá và chịu đau khổ cùng Người. Têrêsa hỏi chị mình, “Chị có sẵn sàng chịu đựng tất cả những gì Thiên Chúa muốn không?” Chính trong đau khổ mà chúng ta thường nhìn thấy rõ hơn sự yếu đuối và nhỏ bé của mình.
Khi nhìn lại cuộc đời mình, có lẽ có một cách diễn đạt hữu ích hơn cho câu hỏi của Sơ Marie: Thay vì hỏi “Tôi có đang yêu Chúa Giêsu đủ chưa?”, có lẽ đã đến lúc hỏi, “Tôi có tín thác vào tình yêu của Chúa Giêsu dành cho tôi không?”
Cecilia Pigg