(Ca khúc giữa linh hồn và Đức Hôn Phu : ca khúc cho thấy Chúa Kitô và linh hồn yêu thương nhau như thế nào, khi sự hiệp nhất được thực hiện)
[Thứ tự các khổ thơ trong bản dịch này, chúng tôi dựa vào cuốn Jean de la Croix, Oeuvres complètes, bản tiếng Pháp của Cha CYPRIEN-SINH-NHẬT-ĐỨC-MẸ, ocd.]
1. Người-em-yêu, chàng ẩn nấp nơi nào (Hôn thê)
Mà để em rên rỉ?
Như con nai, chàng đã trốn đi
Sau khi đã làm em thương tích.
Em chạy theo kêu Chàng quay lại,
Nhưng chàng đã đi rồi!
2. Hỡi những bạn chăn cừu,
Các anh sẽ đi đến trên kia;
Qua những ràn cừu, lên tới đỉnh xa.
Nếu tình cờ các bạn nhận ra
Người tôi hằng yêu mến thiết tha;
Hãy nói với chàng tôi đang sầu muộn
Tôi khổ đau và tôi muốn chết.
3. Để tìm kiếm nỗi niềm yêu mến,
Tôi tiến lên qua núi qua sông,
Không hái hoa, không sợ thú rừng,
Qua biên giới, qua bao đồn lũy.
4. Ôi những rừng hoang và bụi rậm
Bàn tay Người-em-yêu trồng cấy.
Ôi những cách đồng mơn mởn cỏ xanh,
Tô điểm bởi những cánh hoa xinh,
Hãy cho biết phải chăng Chàng qua đấy?
5. Chàng qua vội những hàng cây ấy (Vạn vật
Rải muôn ngàn ơn huệ xinh tươi. đáp lời)
Ánh mắt Chàng trên chúng lướt qua,
Và chỉ nhờ khuôn mặt của Chàng
Mặc cho chúng muôn ngàn vẻ đẹp.
6. Than ôi! Ai có thể chữa lành em? (Hôn Thê)
Sau cùng xin Chàng tặng chính Chàng!
Cũng xin Chàng đừng gởi thêm sứ giả,
Không ai nói nổi điều em mong đợi.
7. Và những kẻ theo Chàng đây đó
Kể em nghe ngàn ân huệ của Chàng,
Làm em càng trầm trọng vết thương;
Họ ấp úng điều em không hiểu nổi
Bởi điều ấy mà em như hấp hối,
8. Ôi cuộc sống, làm sao ngươi sống nổi
Khi sống nơi không đúng chỗ của mình;
Lẽ ra ngươi phải chết bởi trúng tên,
Từ lúc vì Chàng tim ngươi xúc động.
9. Trái tim này sao Chàng không cứu chữa
Đã vì Chàng nhận một vết thương.
Và khi Chàng lấy trộm tim em,
Sao không mang theo vật Chàng đã trộm?
10. Bao phiền muộn xin Chàng dập tắt,
Bởi không ai đủ sức dẹp yên,
Để mắt em có thể thấy Chàng;
Với mắt em, Chàng là ánh sáng,
Vì một mình Chàng, em giữ chúng.
11. Xin tỏ hiện Chàng luôn có mặt,
Dù thấy Chàng sẽ giết chết em.
Chàng biết chăng nỗi sầu khổ vì yêu,
Chỉ được lành khi Người Yêu có mặt.
12. Ôi dòng suối như pha lê trong suốt,
Giữa phản quang như dát bạc của ngươi,
Nếu bất ngờ ngươi cho ta thấy được
Đôi mắt Chàng ta đã đi tìm
Mà nét vẽ ghi lòng ta sâu thẳm…
13. Người-em-yêu, xin quay mắt xa em
Vì giờ đây em cất cánh bay lên.
Bồ câu ơi, hãy quay lại nơi này (Hôn Phu)
Trên đỉnh núi, con nai mang thương tích
Hiện ra rồi, đón làn gió em bay.
14. Trong Người-em-yêu, em có núi cao, (Hôn Thê)
Những thung lũng cô liêu cây phủ,
Những hòn đảo lạ lùng kỳ thú,
Những dòng sông sóng vỗ ầm vang,
Hòa tiếng gió thì thầm trìu mến.
15. Đêm đầy tràn yên tĩnh
Báo trước buổi bình minh,
Khúc hoà âm thinh lặng,
Sự cô tịch ngân vang,
Bữa ăn làm thư thái
Cho lớn mạnh tình yêu.
16. Giường chúng tôi được trải bằng hoa
Vây quanh bởi những hang sư tử,
Được sơn son, chan chứa an hòa,
Ngàn thuẫn vàng treo quanh thành trướng rủ.
17. Nhờ dấu chân của Chàng qua vội
Tìm đường theo, thiếu nữ các nàng;
Nhờ cái chạm vào hồn như ánh chớp
Và mùi hương rượu mới toả nồng nàn
Như mùi hương dầu thánh tỏa mênh mang.
18. Trong hầm rượu ở nơi kín đáo
Tôi uống say Người đã yêu tôi.
Và khi tôi trở lại cánh đồng,
Tôi quên hết những điều tôi biết,
Đàn thú tôi chăn tôi đánh mất.
19. Ở đó, Chàng đã trao tôi tim Chàng,
Và dạy tôi một khoa học ngọt ngào.
Tôi chân thật hiến dâng Chàng tất cả,
Hứa cùng Chàng thành vị hôn thê.
20. Linh hồn tôi với hết khả năng,
Chuyên cần lo phục vụ cho Chàng,
Không còn lo đến việc chăn đàn,
Cũng không phải làm thêm việc khác,
Không việc gì ngoài việc mến yêu.
21. Vậy từ nay trên đồng cỏ nông trang
Không ai thấy tôi cũng không ai gặp.
Hẳn các bạn nói rằng tôi thất lạc,
Khi thật ra tôi ngây ngất tình Chàng
Tôi đã để mất mình và tôi được.
22. Với những ngọc xanh và những cành hoa
Được chọn ra trong buổi sáng dịu êm.
Chàng cùng em kết lại thành tràng,
Luôn nở thắm tình Chàng mong đợi,
Và đan lại bằng tóc em một sợi.
23. Sợi duy nhất mà Chàng trông thấy
Trên cổ em óng ả tung bay.
Nó làm Chàng nhìn ngắm đắm say;
Chàng bị thương vì em liếc mắt.
24. Trong lúc Chàng nhìn em âu yếm,
Đôi mắt Chàng in duyên dáng lên em
Để rồi Chàng chiều chuộng em thêm;
Và bởi thế đôi mắt em xứng đáng
Tôn thờ điều chúng thấy nơi Chàng.
25. Xin Chàng đừng khinh thường em nữa,
Nếu giờ đây Chàng thấy
Da em đã ngăm đen;
Xin ngắm kỹ em hơn,
Vì khi nhìn, Chàng đã cho em
Bao duyên dáng và bao vẻ đẹp.
26. Xin các bạn đuổi hộ lũ chồn con
Vì vườn nho chúng tôi hoa nở rộ.
Và với nhiều dây hoa, dây lá
Chúng tôi sẽ quây lại thành gò,
Để mé đồi không bóng người lui tới.
27. Hỡi gió bấc chết chóc
Ngươi hãy mau ngừng thổi.
Hỡi gió nồm hãy đến
Làm hồi sinh tình yêu,
Hãy thổi qua vườn tôi
Để hương thơm lan tỏa khắp nơi;
Người-tôi-yêu sẽ giữa hoa dùng bữa.
28. Tân nương đã được dẫn đưa vào, (Hôn Phu)
Vườn hoa dễ thương hằng mơ ước.
Nàng thích thú nghỉ ngơi
Trên đôi tay của Đức Lang Quân,
Nàng nghiêng cổ dịu dàng êm ái.
29. Dưới bóng cây táo kia, Ta đã
Nhận lời em đính ước cùng Ta.
Nơi ấy Ta đưa tay em nắm
Để phục hồi phẩm giá cho em
Nơi ngày xưa mẹ em vấp ngã.
30. Này những cánh chim bay lượn nhẹ nhàng,
Này sư tử, hươu nai đang nhảy nhót,
Này núi đồi, thung lũng, bờ sông,
Này dòng nước, gió cùng sức nóng
Và này hỡi những nỗi hãi hùng
Của những đêm thức trắng.
31. Với tiếng đàn lia êm dịu,
Và tiếng hát nhân ngư,
Ta nài xin các ngươi
Dừng ngay những cơn cuồng nộ,
Đừng làm xao động tường thành,
Để Tân Nương thanh bình ngon giấc.
32. Hỡi những nàng mỹ nữ xứ Giu-đê, (Hôn Thê)
Giữa những hoa tươi và những khóm hồng,
Cây long diên tỏa ngát hương nồng;
Xin các cô ở yên nơi thành ngoại,
Chớ lại gần ngưỡng cửa của chúng tôi.
33. Hỡi người yêu hiền hậu của em
Xin hãy ẩn mình, mắt nhìn hướng núi,
Cũng xin Chàng chớ nói ra điều ấy,
Nhưng hãy nhìn các cô bạn đồng hành
Của cô nàng qua những đảo lạ lùng.
34. Chim bồ câu trắng trong ngày ấy, (Hôn Phu)
Ngậm cành ô-liu trở lại khoang tàu.
Sau cùng nàng bồ câu ấy tìm ra
Trên những bờ xanh bạn lòng mong ứơc.
35. Nàng đã sống ở trong cô tịch,
Trong cô tịch nàng xây tổ cho mình,
Chỉ một mình người nàng yêu mến
Hướng dẫn nàng trong cô tịch.
Chàng cũng thế, sống trong cô tịch,
Mang thương tích vì yêu.
36. HỡiNgười-em-yêu,chúngtahãyhânhoan (HônThê)
Đi ngắm mình trong vẻ đẹp của Chàng.
Trên đồi hay trên núi,
Nơi chảy ra dòng suối thật trong;
Chúng ta hãy vào sâu trong rừng thẳm.
37. Rồi phút chốc chúng ta sẽ đến
Những động đá rất cao,
Mà trước đây vẫn là nơi bí mật;
Và đôi ta thong thả bước vào,
Cùng uống rượu ngọt ngào mùi thạch lựu.
38. Ở nơi ấy Chàng sẽ tỏ bày
Điều lòng em vẫn hằng mong mỏi.
Ở nơi ấy, Chàng là sự sống
Ban cho em như ngày ấy đã ban.
39. Ngọn gió hiu hiu thổi nhẹ qua,
Chim họa mi hát ca êm dịu,
Rừng cây với nét đẹp có duyên,
Giữa đêm thanh trong ngọn lửa đốt thiêu,
Và ngọn lửa không còn làm đau đớn.
40. Không ai còn nhìn thấy được nàng
Và từ nay thù địch chẳng đến gần.
Những kẻ vây thành thôi không quấy nhiễu,
Trong lúc ấy một đoàn kỵ sĩ,
Thấy dòng nước, cùng nhau đi xuống.
Trích Trong Thánh Thi – Gioan Thanh Giá – NT Vĩnh An dịch