Home / Đức Maria - Áo Đức Bà / Hành trình hồng ân 15 năm Cát Minh

Hành trình hồng ân 15 năm Cát Minh

Giuse Việt, O.Carm.

Đứng ở thời điểm hiện tại để nhìn lại quãng đường đã đi qua, cảm giác ta hay gặp là: “Trời ơi, mới đó mà đã…! Bao nhiêu ngày tháng đó đã đi đâu?!” Thoắt một cái, đã mười lăm năm!

Sống trong “thế giới số” hôm nay, có lẽ “mười lăm” là một con số rất nhỏ, rất ngắn, rất nhanh. Tuy vậy, anh em nào đã từng đi trong hành trình này có thể đã cảm thấy con số 15 ấy bằng 180, 720, 5.475, 131.400 hoặc dài và lâu hơn thế nữa. Có những ngày dài hơn 24 tiếng, có những tuần chỉ tựa một ngày. Biết bao nhiêu biến cố sự việc đã diễn ra gói trọn trong “mười lăm năm”. Vâng, mười lăm năm, một quãng thời gian có thể gọi là ngắn nhưng thật ra lại đủ dài để soi sáng cho nhiều cảm nghiệm.

Cảm nghiệm thứ nhất là ÂN SỦNG. Từng giây từng phút từng giờ từng tuần từng tháng từng năm là những chìm ngập của anh em trong ân sủng. Ân sủng của những lúc vui cười hả hê như “Anh say nắm zồi, các chú tha cho anh!” Ân sủng của những lúc khôi hài dí dỏm như “Thôi bây giờ tính ra ….gà để trả!” để rồi “…em cũng đang khó khăn, các anh cho em xin!” Ân sủng của những lúc huynh đệ gắn bó sẻ chia thách đố, khó khăn, thậm chí nguy hiểm. Ân sủng của những khi trống vắng cõi lòng để biết ai có thể lấp đầy trái tim. Ân sủng của những đau yếu để biết mình cần bàn tay nâng đỡ của anh em. Ân sủng của tài năng qua chia sẻ. Ân sủng trong những gục ngã để biết khiêm nhường và cảm thông nhiều hơn….Và còn vô vàn các ân sủng khác nữa trên hành trình theo chân Thầy Giêsu.

Cảm nghiệm thứ hai là CÓ MẸ. Mẹ Cát Minh là một người Mẹ âm thầm, âm thầm như rất nhiều người mẹ vẫn từng ngày dõi theo và chăm sóc con cái mình. Ngay từ buổi đầu của Cát Minh, Mẹ đã hiện diện, tuy lặng lẽ nhưng gần gũi, nhẹ nhàng nhưng bảo đảm. Cảm nghiệm về Mẹ thật đến nỗi các anh em đầu tiên trên Núi Cát Minh đã nhận Mẹ làm Đấng Bảo Trợ chính và tự tin gọi mình là Anh Em của Đức Trinh Nữ Diễm Phúc. Suốt dòng lịch sử của 800 năm nay, ai kể hết được những thăng trầm, vui buồn, sướng khổ mà anh em Cát Minh đã đối diện, đã trải qua! Nếu cần lấy ngay một ví dụ cụ thể về cảm nghiệm của anh em Cát Minh đối với sự hiện diện lặng lẽ nhưng sát cánh này, ta có thể nhìn vào phụng vụ Thánh Lễ trọng thể kính Mẹ Cát Minh. Như ta biết, trung tâm của đời sống Cát Minh là việc “suy gẫm Lời Chúa đêm ngày” và đỉnh cao của phụng vụ Lời Chúa trong Thánh Lễ là bài Tin Mừng. Không phải ngẫu nhiên mà nhà Dòng lại chọn đoạn Phúc Âm theo Thánh Gioan với sự kiện Mẹ Maria đứng dưới chân thập giá Con Yêu Dấu. Các sách Tin Mừng tường thuật lại khá ít cuộc đời của Mẹ, đặc biệt là trong hành trình chịu khổ nạn của Đức Giêsu, Mẹ hầu như ‘vắng bóng’. Đã có người thắc mắc không biết Mẹ ở đâu mà các tác giả Tin Mừng lại ít nhắc đến như thế. Tuy vậy, ta đều thấy Mẹ có mặt trong những giờ khắc quan trọng nhất mà không ai có thể thay thế được: biến cố Ngôi Lời Nhập Thể, giờ phút Đức Giêsu chịu khổ nạn và chết trên thập giá, lúc Thánh Linh hiện xuống khai sinh Hội Thánh. Phải chăng Mẹ ít được nhắc đến vì Mẹ lúc nào cũng hiện diện? Nói đến đây, một hình ảnh quen thuộc như bữa cơm hằng ngày bỗng gợi lên một so sánh: Cũng giống như trong một bữa ăn, ta thường chỉ nghe những câu như “Chà, tôi thích món này. Món kia cũng khá lắm.” Chứ hầu như không ai nói “Tôi đang thở. Khí ô-xy thật là dễ chịu!” Mặc dù dưỡng khí quan trọng gấp vạn lần thức ăn ngon. Ngoài ra, có một chi tiết thú vị khác: Tuy Cát Minh tự đặt mình dưới sự bảo trợ của Mẹ Maria và khắc ghi tên của Mẹ vào danh hiệu chính thức của dòng, Luật Dòng không hề nhắc đến tên Mẹ. Tại sao lại như thế? Phải chăng một điều quá hiển nhiên thì không cần nói thêm? Không nói đến nhiều nhưng không thể thiếu!

Lúc này đây, anh em Cát Minh Việt Nam vẫn đang được Mẹ bảo bọc dưới tà áo ấm áp hiền mẫu. Tuy thầm lặng, Mẹ đã, đang và sẽ mãi sát cánh bên con cái Mẹ trong hành trình làm môn đệ Thầy Giêsu vì Mẹ hiểu hành trình ấy hơn ai hết.

Cảm nghiệm thứ ba là TÌNH HUYNH ĐỆ. Có lẽ cảm nghiệm của nhiều người khi gặp gỡ các anh em Cát Minh là sự gần gũi bình dân. Có một điều gì đó nơi cung cách của người Cát Minh giống như là gia đình: mới gặp mà như đã biết tự bao giờ. Có thể điều đó xuất phát từ đời sống chiêm niệm chăng vì chiêm niệm thẳm sâu vẫn là nhìn với ánh mắt và yêu thương với trái tim của Thiên Chúa? Cách riêng đối với “nội bộ” các anh em Cát Minh, bất cứ nhà nào, cộng đoàn nào anh em đến, anh em đều cảm thấy đó là nhà mình, một nơi mình không còn phải tìm cách làm quen hay mất thời gian để hòa nhập như những nơi khác. Sự liên đới giữa anh em Cát Minh đặt trên tình huynh đệ đặc biệt được Hội đồng các tỉnh dòng những năm sau Công Đồng Vatican II diễn tả súc tích: “Luật dòng gọi tất cả chúng ta là Anh Em và không có ngoại lệ nào cho việc này: giữa chúng ta không được có sự phân chia cấp bậc hay địa vị mà chỉ có sự khác biệt về chức năng và trách nhiệm. Khi hiểu biết và tôn trọng những chức năng phong phú này, tình huynh đệ sẽ dẫn đến sự trưởng thành trên bình diện con người cũng như bình diện đức tin vào Chúa Kitô.” (xem số 2 trong văn bản 1974, The Carmelite Today: Brotherhood as a Way to God)

Cảm nghiệm thứ tư là TÍNH QUỐC TẾ. Tính quốc tế là một trong những thể hiện của việc đọc các “dấu chỉ thời đại” theo tinh thần công đồng Vatican II trong một thế giới đa chiều, đa trào lưu, đa văn hóa, đa tôn giáo hôm nay. Nếu toàn cầu hóa là một xu thế chi phối đến mức áp đảo cuộc sống xã hội hôm nay, quốc tế tính giúp anh em Cát Minh mở ra với thế giới và đi cùng thời đại để có thể “vui với người vui, khóc với người khóc” trong cánh đồng loan báo Tin Mừng của Thầy Giêsu. Những năm gần đây, có nhiều chương trình đào tạo liên tỉnh dòng, liên quốc gia, liên văn hóa. Ngoài một số lý do khó khăn khách quan chung trong Giáo Hội như số lượng ơn gọi tu trì giảm sút, làm việc theo tinh thần quốc tế Cát Minh đã giúp mở rộng tầm nhìn, cách đánh giá, lối tổ chức và phương thức liên đới của anh em. Sau khi vượt qua những khác biệt riêng, khả năng hòa nhập của anh em uyển chuyển hơn, tinh thần lắng nghe và đối thoại của anh em phát triển hơn. Điều này làm gợi nhớ hình ảnh của cộng đoàn anh em đầu tiên trên Núi Cát Minh. Chắc hẳn tính quốc tế cũng là một nét đặc biệt nơi các anh em ấy vì họ đến từ các quốc gia và phong tục khác nhau. Vậy, ta thấy ở đây có một sự nối tiếp đáng trân trọng trong lối sống Cát Minh. Khác nhau nhưng tất cả đều hiệp nhất nên một trong tinh thần khao khát sống trong Thầy Giêsu. Những nét riêng biệt khi được quy tụ trong tình huynh đệ Cát Minh không còn là ngăn cách mà trở thành cơ hội để anh em vươn xa hơn trong liên đới. Hiệp nhất ngang qua những khác biệt từ đó trở thành chứng tá Tin Mừng thật cần thiết trong một thế giới nhiều chia rẽ và đổ vỡ do thiếu đón nhận khác biệt.

Chắc chắn còn nhiều cảm nghiệm phong phú và sâu sắc khác mà mỗi anh em Cát Minh đã được chứng kiến và sống. Mười lăm năm – một hành trình của hồng ân – một hành trình của những lời tỏ tình của Thiên Chúa yêu thương. Mười lăm năm, xin được cất cao khúc hát tạ ơn trong sâu thẳm của chiêm niệm. Mười lăm năm kinh nghiệm về ân sủng, xin được tin tưởng ký thác hành trình sắp tới cho Thầy Giêsu, Đấng đã hứa: “Thầy sẽ ở cùng anh em mọi ngày cho đến tận thế!” (Mt 28:20)

 

 

 

 

 

Check Also

Anh Em phải ngày đêm suy niệm Luật Chúa

[10] Anh Em phải ở trong tu phòng của mình hoặc gần đó, ngày đêm …