Home / Bài Giảng / LỚN MÃI TRONG TÌNH YÊU

LỚN MÃI TRONG TÌNH YÊU

LỚN MÃI TRONG TÌNH YÊU

Tuần 11 TN-B: Mc 4, 26-34

Sống vui, sống khoẻ, sống hạnh phúc, một cơ hội mà ai ai, ở đâu cũng được nhận, dẫu rằng ý chí tự do và quyết tâm mới làm nên sự thành toàn. Điều kỳ diệu không thể đến bởi tình cờ: ở hiền gặp lành; tổ tiên năng hành thiện, con cháu phúc phận lớn. Con người giới hạn, làm sao cảm nhận đúng đủ về hạnh phúc Nước-trời, Đức Giêsu năm xưa đã sử dụng hình ảnh người “làm nông” để diễn tả quyền năng và tình yêu dành cho người tin vào Thiên Chúa. “Nước Thiên Chúa giống như người kia gieo hạt xuống đất: người đó ngủ hay thức, đêm hay ngày, hạt giống cứ đâm mầm mọc lên thế nào người đó cũng không hay biết”. Cuộc sống không bao giờ bế tắc, nếu ta đủ niềm tin, ơn thánh Chúa đến với mảnh đất tâm hồn, tất nhiên sẽ trổ sinh bông hạt.

Sống vui khoẻ, sống hạnh phúc, ở đời này phải có tiền để mua tiên, có tiền để được bằng chị bằng em; có “chức quyền”, để được vệ sĩ bao bọc, an toàn. Đức Giêsu không đặt giá trị hạnh phúc dựa trên vật chất địa vị, Ngài nói đến hạt giống tốt, mảnh đất tốt, là điều kiện cho mùa bội thu, dấu hiệu Nước-trời đang đến, sẽ đến. Nơi mà đi tới đâu người ta cũng hướng về, đó là gia đình, là giáo xứ, là tình yêu và ơn ban, hãy tin, và thích ứng, để hạt giống lớn lên, phát triển, trổ sinh bông hạt. Thiếu nỗ lực cậy trông, ai có thể hiểu và chu toàn bổn phận gia đình, nhưng không xao lãng trước hạt giống đức tin, Chúa gieo vào tâm hồn ta ?  Điều quan trọng không phải mảnh đất tâm hồn ta được bao nhiêu hồng ân, nhưng ta tín thác vào tình yêu của người gieo trồng ở mức độ nào, hầu ơn ban sẽ lớn lên, trưởng thành hơn.

Lớn mãi, hạnh phúc mãi, phát xuất từ tình yêu nhưng không, tình yêu hướng con cháu về phía trước với tinh thần lạc quan: không có gì thật sự cao quý và đáng kính trọng hơn lòng thuỷ chung. Lớn mãi trong tình yêu, là để Chúa, để bậc sinh thành sống động và hiện hữu mãi theo thời gian. Bậc làm cha mẹ đức độ, chính là người thầy tốt, rực rỡ mãi, sáng mãi, giúp con cháu sinh hoa trái thánh thiện, tiếp tục hành trình đức tin. Hạt giống tốt được gieo vãi vào mảnh đất tốt, niềm vui, hạnh phúc, kết quả là thời gian: người gieo, hạt giống, mảnh đất, cùng đón mùa bội thu. Đức Giêsu đã gieo, đang gieo và còn gieo yêu thương vào tâm hồn người tín hữu, do đó, tình yêu là hạt giống trổ sinh đức ái, và chia sẻ yêu thương là hoa trái của nhân đức.

Lớn mãi trong tình yêu không phải là “khẩu hiệu”, vì chưng, không ở đâu có một người thực sự vĩ đại, mà lại không phải là một người đạo đức. Không khi nào người làm nông gieo giống xấu vào ruộng mình, chẳng có “nhà phát minh” nào có ý chế tạo chiếc xe sai lỗi kỹ thuật ! Đức Giêsu qua hai dụ ngôn hạt lúa, hạt cải, dù nhỏ bé, khi được gieo trồng, người gieo vẫn có quyền chờ đợi mùa bội thu. “Đất tự nó mọc lên, rồi đâm bông, rồi kết hạt, khi lúa chín, người ấy liền gặt vì đã đến mùa”. Lớn mãi trong tình yêu theo người gieo trồng: dù sự tử tế của bạn nhỏ bé cỡ nào, cũng không bao giờ bị lãng quên. Kết quả yêu thương phản ánh một sự thật: phúc đức không phải tự nhiên mà có, ngoài việc khắt khe với bản thân, ai cũng phải tuân thủ phương pháp gieo trồng, chăm sóc.

Theo các nhà nghiên cứu quan sát câu truyện Hưu sinh con: mỗi lần hưu mẹ sinh con, đều là một bài học quý. Khi sinh con, hưu mẹ không nằm mà luôn đứng, do đó mỗi lần hưu con chào đời đều có một cú rơi độ 3m trước khi rớt xuống đất. Sau vài phút hưu mẹ làm một việc hết sức kỳ lạ, đó là hưu mẹ đá nhẹ vào con mình cho đến khi hưu con tự đứng dậy mới thôi. Khi hưu con mỏi chân hưu mẹ lại thúc giục hưu con phải đứng lên. Cho đến khi hưu con thực sự đứng được, hưu mẹ lại tìm cách đạp cho con té ngã lần nữa, có ý để hưu con phải nỗ lực đứng lên bằng đôi chân non yêu của chú. Đúng như câu tục ngữ: thương cho roi cho vọt. Có phải Thiên Chúa gieo hạt giống tốt vào tâm hồn, cũng mặc nhiên gieo tình yêu vào “các hạt giống” qua những điều kiện tốt đẹp, đủ để chúng tồn tại cho đến ngày mùa ?

Lớn mãi trong tình yêu, chắc chắn không phải là sự gò bó mất tự do, việc gieo trồng, sinh trưởng, chính là ơn ban, mảnh đất tâm hồn nào cũng đủ sức vươn lên và lớn mãi. Thiên Chúa cho ta tài năng không phải để toả sáng tên tuổi mình, mà lưu ý ta mang niềm vui, bình an, đến cuộc sống của anh chị em. Cha ông ta cũng có câu: người lương thiện và tâm an đi tới đâu cũng lan toả hương thơm, kẻ làm điều ác, đi tới đâu cũng mang dáng vẻ hôi tanh. Lớn mãi trong tình yêu sẽ là thật, khi mảnh đất tâm hồn ta khiêm tốn, kết hiệp cùng Thánh Thần: hướng dẫn, gìn giữ, để rồi các tương quan của chúng ta luôn đúng đẹp với thánh ý Chúa.

Người viết: Lm Jos. DĐH, Gp. Xuân Lộc.

Check Also

TRỞ NÊN NGƯỜI CỦA CHÚA

TRỞ NÊN NGƯỜI CỦA CHÚA Tuần 10 TN-B: Mc 3, 20-25 Có ai không biết: …