Luyện Ngục có thật:
Tại Rome, có một Bảo tàng các Linh hồn trong Luyện ngục được đặt trong một căn phòng đối diện với phòng thánh của nhà thờ Thánh Tâm Chúa Giêsu theo phong cách Tân Gothic, nằm bên bờ sông Tiberia và được mệnh danh là “Nhà thờ Milan nhỏ”. Bảo tàng này trưng bày một bộ sưu tập rất đặc biệt, được linh mục truyền giáo người Pháp Victor Jouet khởi xướng sau sự kiện xảy ra vào ngày 15 tháng 11 năm 1897, khi một ngọn lửa bí ẩn bùng phát trong nhà nguyện Mân Côi, nhưng bức tranh tại bàn thờ lại không bị hủy hoại.
Trong ngọn lửa, linh mục và những người tham dự nhìn thấy một gương mặt đau khổ, gương mặt đó sau đó đã được in lên tường một cách bí ẩn, và hình ảnh đó được tái hiện lại trong triển lãm. Điều này khiến linh mục tin rằng linh hồn của một người đã khuất, đang chịu đau đớn và bị giam trong luyện ngục, muốn liên lạc với người sống. Từ đó, ông bắt đầu du hành khắp châu Âu để tìm kiếm bằng chứng về thế giới bên kia và sự tiếp xúc của người đã khuất với người thân còn sống.
Bộ sưu tập bao gồm vải vóc, áo lễ, mũ sọ, sách kinh nguyện và các bảng gỗ ghi lại những lần người quá cố hiện về với thân nhân và tín hữu, với những “dấu cháy xém” làm chứng. Những lời chứng này, mỗi cái đều có một lịch sử riêng biệt, chủ yếu có từ thế kỷ 18 và 19, được thúc đẩy bởi các lời thỉnh cầu xin cầu nguyện hoặc xin lễ để giảm bớt thời gian trong luyện ngục cho người quá cố và để họ được lên Thiên Đàng nhanh hơn.[1]
Luyện ngục là nơi mà linh hồn được thanh luyện sau khi chết để trở nên hoàn toàn trong sạch trước khi vào Thiên Đàng. Giáo lý Hội Thánh Công Giáo (số 1030-1032) giải thích rằng sau khi chết, con người sẽ đối mặt với hai khả năng: hoặc được sống với Thiên Chúa trong hạnh phúc vĩnh cửu, hoặc phải xa cách Ngài mãi mãi. Những ai chưa đạt đến sự hoàn thiện để vào Thiên Chúa nhưng vẫn có niềm tin và hy vọng sẽ phải trải qua một quá trình thanh luyện. Giáo lý về Luyện Ngục được nêu rõ như một niềm tin rằng chúng ta không thể đến gần Thiên Chúa mà không trải qua sự thanh luyện.[2]
Trong Kinh Thánh, chúng ta có thể nhận ra một số yếu tố giúp hiểu ý nghĩa của giáo lý này, dù nó không được mô tả một cách chính thức. Những yếu tố đó thể hiện niềm tin rằng chúng ta không thể đến gần Thiên Chúa mà không trải qua một hình thức thanh luyện nào đó. Theo luật Cựu Ước, những gì được dành riêng cho Thiên Chúa phải hoàn hảo. Do đó, sự toàn vẹn về thể xác cũng được yêu cầu cụ thể đối với các thực tại tiếp xúc với Thiên Chúa ở mức độ hy tế, như, chẳng hạn, các con vật hiến tế (x. Lv 22,22) hoặc ở mức độ thể chế, như trong trường hợp của các tư tế hoặc các người phục vụ trong việc phụng thờ (x. Lv 21,17-23). Yêu mến Thiên Chúa đòi hỏi sự thanh sạch trong tâm hồn và hành động, và điều này cần thiết ngay cả sau khi chết để linh hồn được vào Thiên Đàng.[3]
6 Nguyên Nhân Khiến Linh Hồn Phải Ở Luyện Ngục:
Tội nhẹ chưa được thanh tẩy hoàn toàn
Những tội nhẹ chưa được tha hay chưa đền bù đầy đủ cần phải được thanh luyện ở luyện ngục. Điều này giúp linh hồn trở nên trong sạch, bởi Thiên Đàng chỉ dành cho những ai hoàn toàn không còn vết nhơ của tội lỗi. Theo Giáo lý Hội Thánh Công giáo, những người đã qua đời trong tình trạng ơn sủng, nhưng chưa đạt đến mức độ thánh thiện hoàn toàn để vào Thiên đàng sẽ phải trải qua giai đoạn luyện ngục. Đức Giáo hoàng Gioan Phaolô II, trong Thông Điệp Redemptoris Mater, đã khẳng định rằng “Những linh hồn trong luyện ngục đang trên hành trình đến Thiên Đàng, nơi Thiên Chúa bảo đảm sự cứu độ cho họ.” Ngài đã so sánh luyện ngục như một hành trình thanh tẩy cuối cùng, giúp các linh hồn đạt đến sự thánh thiện cần thiết để được hưởng phúc lạc đời đời.[4] Thánh Catherine of Genoa đã từng nói, luyện ngục không phải là nơi trừng phạt mà là nơi thanh tẩy. Ở đó, những tội nhẹ chưa được tha thứ hoàn toàn hoặc chưa được đền bù xứng đáng sẽ được làm sạch. Quá trình này giúp linh hồn trở nên trong sạch, sẵn sàng để được hưởng phúc đời đời trong Thiên đàng, bởi vì Thiên đàng chỉ dành cho những ai hoàn toàn tinh tuyền.
Hậu quả của tội lỗi chưa được khắc phục
Dù đã được tha thứ qua bí tích Hòa giải, các hậu quả của tội lỗi vẫn có thể tồn tại trong tâm hồn người tín hữu. Luyện ngục chính là nơi để linh hồn được thanh tẩy, nhằm đền bù những hậu quả còn sót lại này. Như Giáo lý Hội Thánh Công giáo số 1472 đã khẳng định, “Bí tích Hoà giải thứ tha tội lỗi nhưng không xoá bỏ mọi hậu quả của tội lỗi”. Chính vì vậy, theo Đức Giáo hoàng Bênêđictô XVI trong Thông điệp Spe Salvi, “Sự thanh luyện, cái mà truyền thống giáo lý gọi là luyện ngục, là cần thiết cho những ai vẫn còn gắn bó với sự sai lầm và chưa sẵn sàng cho sự gặp gỡ Thiên Chúa.”[5]
Thiếu lòng yêu mến Thiên Chúa một cách trọn vẹn
Mục tiêu cuối cùng của mỗi linh hồn là đạt đến tình yêu hoàn hảo đối với Thiên Chúa. Tuy nhiên, không phải ai cũng có thể đạt được điều này ngay khi qua đời. Luyện ngục chính là nơi để những linh hồn chưa hoàn thiện tình yêu đó được thanh tẩy và hoàn thiện. Như Thánh Thomas Aquinas đã khẳng định, “Linh hồn phải đạt đến sự trọn hảo của lòng yêu mến Chúa và tha nhân.” Chính vì vậy, theo Giáo lý Hội Thánh Công giáo, “Giáo hội gọi tên luyện ngục, nơi mà một số linh hồn trải qua sự thanh tẩy để đạt đến tình yêu hoàn hảo dành cho Thiên Chúa (#1031).”
Sự gắn bó với các điều trần tục
Trong cuộc sống trần thế, chúng ta thường bị cuốn vào những lo toan, danh lợi, và các mối ràng buộc khác. Điều này khiến cho tình yêu của chúng ta đối với Thiên Chúa trở nên mờ nhạt. Luyện ngục chính là nơi để thanh tẩy những ràng buộc trần tục này, giúp linh hồn được giải thoát và hướng lòng về Thiên Chúa một cách trọn vẹn. Thánh Augustinô đã từng nói, “Linh hồn cần được giải thoát khỏi những ràng buộc trần tục để trở nên tự do hoàn toàn với Chúa.” Chính vì vậy, theo Giáo lý Hội Thánh Công giáo, “Linh hồn cần được thanh tẩy khỏi mọi sự gắn bó với những điều vật chất để hướng đến Thiên Chúa (số 1473).”
Cần trải qua sự thanh luyện để chuẩn bị gặp Thiên Chúa
Cuộc gặp gỡ với Thiên Chúa là ước mong của mọi tâm hồn. Tuy nhiên, để có thể gặp gỡ Thiên Chúa một cách xứng đáng, linh hồn cần phải được chuẩn bị kỹ lưỡng. Luyện ngục chính là giai đoạn chuẩn bị cuối cùng, giúp linh hồn đạt đến sự thánh thiện cần thiết. Như Thánh Gioan Thánh Giá đã chỉ rõ, “Luyện ngục là nơi của tình yêu, nơi linh hồn được thanh tẩy để đạt đến sự tinh khiết hoàn toàn, chuẩn bị cho sự gặp gỡ với Chúa.” Điều này hoàn toàn phù hợp với giáo huấn của Giáo hội, khi khẳng định rằng luyện ngục là “phương tiện cho những ai chưa đạt đến sự thánh thiện hoàn hảo (số 2012-2013).”
Bảo đảm ơn cứu độ
Dù đang trải qua quá trình thanh tẩy trong luyện ngục, các linh hồn vẫn luôn được Thiên Chúa bảo đảm về ơn cứu độ. Đây là một niềm tin vững chắc của Giáo hội Công giáo, được căn cứ vào lòng thương xót vô biên của Thiên Chúa và sự công chính của Ngài. Như Giáo lý Hội Thánh Công giáo đã khẳng định ở số 1030-1032, “Luyện ngục là nơi của hy vọng cho những ai được bảo đảm ơn cứu độ nhưng cần được thanh tẩy.” Nghĩa là, dù còn mang trong mình những tì vết nhỏ, các linh hồn này sẽ không bị loại bỏ khỏi ơn cứu độ đời đời, mà sẽ được vào Thiên đàng sau khi hoàn tất quá trình thanh tẩy. Thánh Thomas More, vị tử đạo nổi tiếng của Giáo hội, cũng đã có những chia sẻ sâu sắc về luyện ngục. Ngài cho rằng, “Luyện ngục không phải là một hình phạt đời đời, mà là một sự bảo đảm cho những ai chưa hoàn toàn tinh khiết nhưng chắc chắn sẽ được cứu độ.” Lời khẳng định này của Thánh Thomas More cho thấy, luyện ngục không phải là một nơi trừng phạt vô tận, mà là một cơ hội để các linh hồn hoàn thiện bản thân và chuẩn bị cho cuộc sống vĩnh cửu.
Luyện ngục, dù là nơi thanh tẩy, vẫn luôn là một phần của kế hoạch yêu thương của Thiên Chúa, dẫn dắt mỗi linh hồn đến gần Ngài hơn. Luyện ngục là minh chứng rõ ràng cho sự công bằng và nhân từ của Thiên Chúa, nơi mỗi linh hồn đều có cơ hội được hoàn thiện và hưởng hạnh phúc đời đời. Luyện ngục, nơi hy vọng luôn tồn tại, là bằng chứng cho thấy tình yêu của Thiên Chúa luôn bao trùm và dẫn dắt chúng ta đến đích cuối cùng.
Lm. Giuse Trần Thăng Hưng, O.Carm.
[1] https://www.italia.it/en/lazio/rome/museum-of-the-holy-souls-in-purgatory
[2] General Audience A August 1999: https://www.vatican.va/content/john-paul-ii/en/audiences/1999/documents/hf_jp-ii_aud_04081999.html
[3] General Audience A August 1999: https://www.vatican.va/content/john-paul-ii/en/audiences/1999/documents/hf_jp-ii_aud_04081999.html
[4] Thông Điệp Redemptoris Mater #89
[5] Thông Điệp Spe Salvi #45