MỘT CHỮ TÌNH
Tuần 15 TN-B: Mc 6, 7-13
Được gọi, được nhận, được thọ giáo nơi vị thầy “có danh tiếng” thật là vinh dự, với quan niệm: ba năm sống gần người đần, không bằng một phút sống gần người khôn. Thầy có tâm có tầm, trò tận lực tận tâm, khiêm tốn tu tập, niềm vui tình thầy trò kết quả ắt sẽ đến. Mục tiêu lớn, ý chí cao, mơ ước nhiều, luôn cần thiết nhằm giúp các đệ tử phấn đấu bước theo thầy. Tiền nhân chúng ta cho rằng: biết cho đi là điều đáng quý, biết cách nhận về lại là một nghệ thuật. Giầu – nghèo, tri thức – bình dân, thầy chuẩn mực – trò chăm ngoan, thành quả tốt đẹp mỹ mãn đến là điều hiển nhiên. Bậc làm cha mẹ ước muốn con cháu nên người hữu ích, kẻ làm thầy còn gì hạnh phúc hơn khi trò thành đạt. Cuộc sống thiếu tiền, khó khăn là đúng; thiếu tình, phiền phức xảy ra, mấy ai hiểu và tin được lời dạy: không thầy đố mày làm nên ?
Hành trình đến thành công chẳng ai cho là đơn giản, để nên vợ thành chồng, đôi bạn phải cùng nhau làm cho “chữ tình” chín mùi theo quy luật: âm thanh được mong đợi nhất cuộc sống là tiếng của một người nói yêu một người. Khởi đi từ “chữ tình”, Đức Giêsu quy tụ nhóm 12, huấn luyện, sai đi thực thi đức ái, hiệp thông tình Thầy-trò. Đức Giêsu không hướng dẫn học trò đi làm kinh tế, không kêu gọi các ông đứng lên đòi công lý, mà là rao giảng nước Thiên Chúa đã đến. Thành công, hạnh phúc, không phải là thứ có sẵn, cứ “nhấn nút” là gặt hái thành quả. Ở trường học, thầy cô dạy bài học lý thuyết, sau đó cho trò bài tập, bài kiểm tra; ở trường đời, từng ngày, mỗi người sẽ thực hành bài tập, sau đó là thời gian rút kinh nghiệm. Người xưa nói: va vấp là cay đắng, cũng là bài học hay.
Tình là gì, tình là chi, mà kẻ tìm kiếm hạnh phúc trần gian, người tìm kiếm hạnh phúc nơi Trời – Phật, vẫn đang “kêu than khổ sở” ? Nghèo than túng thiếu, giầu “ngán ngẩm” vì con cháu hư hỏng ! Khôn, khờ, đẹp, xấu, thành công, thất bại, đều nói có khó khăn riêng, thi hào Nguyễn Du nói: có tài mà cậy chi tài, tài tình chi lắm cho trờ đất ghen ! Đức Giêsu kêu gọi nhóm 12 đặt để “chữ tình” vào hoàn cảnh, sứ vụ riêng của mình: tình Giêsu, tình đồng loại, tình liên đới, tình hiệp thông, tình đoàn kết. Đức Giêsu “ban cho các học trò năng quyền trên các thần ô uế, đi đường, đừng mang gì ngoài cây gậy, không mang bị mang bánh, không mang tiền trong túi” … Vâng, chữ tình, nối chữ tin và yêu, nhóm 12 ra đi thực tập việc tông đồ, các ông vô cùng phấn khởi vì phúc đức được làm học trò Thầy Giêsu.
Chữ tình ở đời mang đến một sự thật: sống gần người đẹp thì vui mắt, sống gần người tài giỏi thì được nhờ, sống gần người đức độ thì bình an, hạnh phúc đong đầy. Qua nhóm 12, chữ tình được biết đến là trọng tâm để quyền năng , tình yêu, Đức Giêsu tỏ hiện. Người học trò, người môn đệ, được Thầy trao ban tình hiệp thông, tham gia và sứ vụ: rao giảng, chữa bệnh, khử trừ sự xấu, thực hành việc tông đồ như Thầy đã yêu, đã sống. Tiêu chí để làm người có ích cho gia đình, xã hội, là văn võ song toàn, là tu thân, tề gia, trị quốc, bình thiên hạ. Làm học trò Thầy Giêsu không phải để hưởng bổng lộc: yêu thầy mới được làm thầy, nước lên bèo cũng lên ! Tìm kiếm hạnh phúc thì đúng rồi, tuy nhiên hạnh phúc thật không thể mua bằng tiền, bạn hãy khởi đầu bằng chữ tình, và hãy minh chứng niềm tín thác vào Thầy Giêsu.
Nguyễn Du năm xưa đã cụ thể vấn đề: thiện căn ở tại lòng ta, chữ tâm kia mới bằng ba chữ tài. Thầy trò Đức Giêsu mở rộng sự tự do, đặt mỗi người trước chọn lựa: “đến đâu, các con hãy ở lại đó cho đến khi ra đi, các ông ra đi rao giảng sự thống hối, trừ nhiều quỷ, xức dầu và chữa lành nhiều bệnh nhân”. Niềm tin kitô giáo, ở đâu có tình người, tình Chúa, ở đó có bình an, có sự hiện diện của Thầy Giêsu, dù hoàn cảnh, điều kiện, mỗi người rất khác nhau. Qua cha mẹ, ông bà, giáo hội, Đức Giêsu vẫn không ngừng mời gọi và huấn luyện học trò, mỗi người hãy sử dụng tự do hưởng ứng lời kêu gọi để làm sống động “chữ tình” của mình, của Chúa, cho xứng hợp !
Có ba chị em gái đến tuổi “trăng tròn”, các cô đều mơ ước được tài giỏi, xinh đẹp. Các cô tìm kiếm vị quân sư để tham khảo ý kiến, nhà hiền triết ấy từ từ nói: ở đời có kẻ thích cái đẹp hình thức, có người thích cái đẹp nội tâm. Ta thiết nghĩ các con trước hết phải là người khôn ngoan để chọn lựa. Có thể là “vô danh tiểu tốt”, nhưng không ai là vô dụng trước tình yêu và lời mời gọi của Đức Giêsu. Chắc không phải chỉ ba chị em gái ước mơ được “tài sắc vẹn toàn”, tất cả đều được gọi làm môn đệ Thầy Giêsu, có cơ hội để hiệp nhất nên một chữ tình của mình của Thầy và của anh chị em, nhất định bạn sẽ trở nên xinh đẹp hoàn hảo.
Người viết: Lm Jos. Dương Đức Hưng, Gp. Xuân Lộc.