Còn gần 2 tiếng đồng hồ nữa Đức Thánh Cha Benedict XVI sẽ rời Tòa thánh Vatican. Gần 6 tiếng nữa, Tông tòa Phêrô sẽ trống. Ngồi đây, tôi cầu nguyện và cảm nghiệm, sâu lắng và tin tưởng.
Hàng vạn anh chị em tín hữu đến từ khắp các nẻo đường thế giới về đây quây quần bên ngài hôm qua trong buổi gặp gỡ cuối cùng hôm qua. Được là một trong số họ, tôi cảm thấy mình cứ phải tạ ơn mãi. Giờ khắc lịch sử trở thành giờ khắc của hiệp nhất trong đức tin, đức cậy và đức mến. Cánh tay mỏi lắm vì vỗ liên tục, càng mỏi càng muốn vỗ thật to, vỗ thật to để tỏ lòng biết ơn một người cha tận tâm, vỗ thật lâu vì quá cảm phục một tinh thần tự do, sự thánh thiện và tình yêu khiêm hạ dám hi sinh. Có đứng tại nơi ấy, đặt mình trong tư cách một con người đối diện với ngài, một con người cũng mỏng manh như mình, mình mới cảm và thấy được tầm vóc tinh thần của ngài lớn như thế nào. Lớn lao không phải bởi ngài mà bởi Đấng hằng hoạt động nơi ngài. Giây phúc chiêm ngắm ngài không còn là chiêm ngắm một vị giáo hoàng khả kính nữa mà là chiêm ngắm một cách sâu xa sống động Thần Khí Phục Sinh đang rợp bóng trên các tín hữu khắp nơi và đang dẫn dắt lịch sử tiến về phía trước một cách vững chắc.
Tôi không thần tượng ngài vì chỉ có Chúa là Đấng duy nhất xứng đáng; nhưng tôi thật sự khâm phục và cảm ơn người cha yêu dấu này, vì:
Giữa một thế giới tranh giành tư lợi, tham quyền cố vị, ngài tự nguyện bước xuống vì yêu hạnh phúc của Hội Thánh nhiều hơn;
Giữa một thời thế điên đảo thèm khát sự tôn vinh cá nhân, ngài – một trong những người lỗi lạc nhất của thế giới – lại nhường lại vị trí mà cả thế giới tôn kính, chỉ vì một lí do đơn giản là: ngài tin rằng một ai đó sẽ làm tốt hơn mình cho dù mình đang là số 1 trong mắt của mọi người.
Giữa những thế hệ cho rằng thành công là chiếm hữu thì ngài khẳng định bằng tự do của mình rằng hạnh phúc là biết YÊU ĐỦ, qua hi sinh.
…
Những lời cuối cùng của vị giáo hoàng đáng kính thoang thoảng vang lên xa gần trong tâm: “Thiên Chúa hướng dẫn Hội Thánh của Ngài, Ngài luôn luôn nâng đỡ Hội Thánh, và đặc biệt là trong những thời kỳ khó khăn. Chúng ta không bao giờ đánh mất cái nhìn đức tin này, đó là cái nhìn đúng đắn duy nhất về con đường của Hội Thánh và của thế giới. Trong tâm hồn chúng ta, trong tâm hồn mỗi người trong anh chị em, luôn luôn có sự chắc chắn vui mừng rằng Thiên Chúa ở gần chúng ta, rằng Ngài không bỏ rơi chúng ta, Ngài gần chúng ta và bao bọc chúng ta bằng tình yêu của Ngài. Cảm ơn anh chị em!” (Phaolô Phạm Xuân Khôi chuyển ngữ)
Tạ ơn Chúa, cảm ơn Mẹ, tri ân người cha tinh thần vĩ đại, qua tình yêu tự do, can đảm và quảng đại.
Đồng hồ đang điểm từng phút trôi qua để tiễn ngài đi vào miền thánh ý tròn đầy.
Giuse Việt, O.Carm.