Có hai điều rất quan trọng mà đôi khi chúng ta quên: thứ nhất, Chúa Giêsu Kitô là tâm điểm cho tất cả niềm tin của người Kitô hữu, và thứ hai, thông điệp của Chúa Giêsu Kitô phải là tiêu chuẩn cho mọi thông điệp Kitô giáo.
Thứ nhất, Đức Giêsu khẳng định mình là trung tâm điểm và đỉnh cao của ơn cứu độ Thiên Chúa đã hứa từ ngàn xưa qua trung gian của Cựu Ước. Toát yếu của toàn bộ lịch sử cứu độ trong Cựu Ước, theo nhãn quan Kitô giáo, là niềm mong chờ Đấng Cứu Thế, Đấng mở ra một thời đại mới của Nước Thiên Chúa với ơn tha thứ và chữa lành. Đức Giêsu đến khẳng định mình chính là Đấng đó: “Mắt anh em thật có phúc vì được thấy, tai anh em thật có phúc vì được nghe. Quả thế, Thầy bảo thật anh em , nhiều ngôn sứ và nhiều người công chính đã mong mỏi thấy điều anh em đang thấy, mà không được thấy, nghe điều anh em đang nghe mà không được nghe.” (Mt 13:16-17) Nơi Đức Giêsu, lời loan báo cứu độ đã trở thành thực tế: “Hôm nay đã ứng nghiệm lời Kinh Thánh mà tai quý vị vừa nghe.” Nơi Đức Giêsu, sự tha thứ và chữa lành hiện diện một cách rõ ràng: “Người mù được thấy, kẻ què được đi, người cùi được sạch, kẻ điếc được nghe, người chết được trỗi dậy, kẻ nghèo được nghe tin mừng.” (Luca 7: 22) Nơi Đức Giêsu, lịch sử đã sang trang mới: lời hứa đã trở thành hiện thực. Người khẳng định mình vượt qua tất cả các ngôn sứ và các nhân vật quan trọng khác trong Cựu Ước mà đại diện đỉnh cao và cuối cùng là Gioan Tẩy Giả: “Tôi nói cho anh em biết: trong số phàm nhân đã lọt lòng mẹ, không có ai cao trọng hơn ông Gioan; tuy nhiên kẻ nhỏ bé nhất trong Nước Thiên Chúa còn cao trọng hơn ông.” (Luca 7: 28), vì Nước Thiên Chúa bây giờ và kể từ đây xảy ra ngay trong Đức Giêsu.
Thứ hai, các học giả Thánh Kinh Kitô giáo ngày nay có thể bất đồng quan điểm với nhau về nhiều vấn đề nhưng hầu như tất cả đều đồng ý với nhau ở một điểm là: tất cả mọi lời rao giảng và hành động của Đức Giêsu đều đồng quy tại một chủ đề: Tin Mừng Nước Thiên Chúa. Tin Mừng Nước Thiên Chúa là gì? Đó là: Nước Thiên Chúa không loại trừ ai nhưng ôm trọn tất cả mọi thân phận. Đây là nguyên tắc căn bản của Nước Thiên Chúa mà Đức Giêsu đã lấy chính mạng sống mình mà rao giảng. Linh mục giáo sư Kitô Học Don Buggert, O.Carm. nhận định rằng: “Hình ảnh Thiên Chúa nhân từ mà Đức Giêsu rao giảng là kết quả của một cuộc chiến cam go với các quan điểm khác về Thiên Chúa (công thẳng, tránh xa và trừng phạt tội nhân).” Bức chân dung tuyệt đối về Thiên Chúa mà Đức Giêsu thể hiện là một Thiên Chúa nhân từ và yêu thương, nhân từ và yêu thương đến độ trở thành ‘bất công’ theo các tiêu chuẩn lề luật của con người. Như đã nói, Đức Giêsu đã trả giá bằng chính mạng sống mình cho hình ảnh này về Thiên Chúa. Xã hội đương thời nơi Đức Giêsu sống (có lẽ xã hội của chúng ta đang sống???) đặt ra các tiêu chuẩn để đánh giá và loại trừ những “kẻ tội lỗi” vì cho rằng những người này không xứng đáng với ơn tha thứ và lòng thương xót của Thiên Chúa. Đức Giêsu đã phá đổ quan niệm này khi hoà mình vào dòng người bị loại trừ ấy để giải phóng họ khỏi sợ hãi bằng cách công bố cho họ Tin Mừng cứu độ của Cha nhân lành. Đức Giêsu đã cảm nghiệm sâu xa tình thương của Cha dành cho nhân loại. Người biết rằng chỉ khi nào con người cảm nghiệm được tình thương ấy một cách sâu xa như Người thì họ mới thật sự trở nên tự do và sống tốt lành như lòng Cha mong mỏi. Bằng hành động hoà mình vào dòng người tội lỗi qua việc ăn uống với họ, chia sẻ thân phận chẳng ra gì của họ, Đức Giêsu đã biến hình ảnh một Thiên Chúa ‘dành riêng’ cho người thánh thiện thành hình ảnh một Thiên Chúa dám liên luỵ với người tội lỗi. Đây là điều kinh khủng, một xì-căng-đan, đối với nhiều người đương thời của Đức Giêsu (và của chúng ta???). Đức Giêsu đã đảo lộn tất cả ‘quan niệm danh giá’ của họ về Thiên Chúa bằng một kinh nghiệm sâu xa về Cha yêu thương. Nếu họ không chấp nhận được hình ảnh một Thiên Chúa ‘yêu thương hơn là công bằng’ thì Chúa Giêsu cũng không thể chấp nhận được hình ảnh một Thiên Chúa loại trừ những người con đang đau khổ vì tội lỗi. Cuối cùng, Chúa Giêsu đã dùng chính mạng sống của mình để bảo vệ hình ảnh Thiên Chúa ấy. Mối bận tâm của Chúa Giêsu, và cũng là của Thiên Chúa Cha, không phải là danh giá của Thiên Chúa mà là sự sống và hạnh phúc của con người, trong đó có tôi và bạn. Thánh Irenaeus diễn tả rất chính xác điều ấy: “Vinh quang của Thiên Chúa là con người được sống tròn đầy.” Không chỉ chứng minh Thiên Chúa yêu thương người tội lỗi, Đức Giêsu còn chứng minh Thiên Chúa có thể chết vì yêu thương họ bằng cách gánh lấy tội của họ: “Đức Kitô đã chết vì chúng ta, ngay khi chúng ta còn là những người tội lỗi, đó là bằng chứng Thiên Chúa yêu thương chúng ta.”(Rm 5: 8) Chúng ta cần ghi nhớ một điều rất quan trọng là: những gì Chúa Giêsu làm cho hạnh phúc của con người cũng chính là những điều cả Ba Ngôi Thiên Chúa cùng làm. Vì thế, mọi thông điệp của người Kitô hữu chúng ta phải được dựa trên thông điệp nền tảng (Tin Mừng Nước Thiên Chúa) của Chúa Giêsu Kitô.
Tôi và bạn được kêu gọi làm môn đệ của Chúa Giêsu Kitô. Sứ mạng của người môn đệ là tiếp tục sống và công bố đường lối của sư phụ. Ước chi tôi và bạn trở thành những người môn đệ chân chính của Thầy Giêsu rao giảng Tin Mừng duy nhất: Thiên Chúa yêu thương và ôm trọn tất cả.
Việt, O.Carm.
THE GOOD NEWS OF JESUS CHRIST
There are two things very important that we sometimes forget: first, Jesus Christ is the center of our Christian beliefs, and second, Jesus’ message must be the standard for all of our Christian messages.
First, Jesus claims to be the center and the climax of salvation promised from of old through the means of the Old Testament. The whole salvation history in the Old Testament, in Christian perspective, is summed up in the longing for the saving Messiah, the One who starts a new age of the Reign of God with blessings and forgiveness. Jesus comes and claims to be That One: “Truly I tell you, many prophets and righteous people longed to see what you see, but did not see it, and to hear what you hear, but did not hear it.” (Mt 13:17) In Jesus salvation has become a reality: “Today this scripture has been fulfilled in your hearing.” In Jesus blessing and forgiveness are clearly present: “the blind receive their sight, the lame walk, the lepers are cleansed, the deaf hear, the dead are raised, the poor have good news brought to them.” In Jesus, history has turned over a new page: the promise from of old now becomes a reality. He claims to surpass all the prophets and other great figures in the Old Testament of whom John the Baptist is the ultimate representative: “I tell you, among those born of women no one is greater than John; yet the least in the kingdom of God is greater than he,” because the Kingdom of God is now and from now on happening in Jesus. The period of promises is over. Now is the period of fulfillment in Him.
Second, Christian biblical scholars today may vary in their opinions on many issues, but the great majority of them agree on one special point: all the words and deeds of Jesus are about the Good News of the Reign of God. What is the Good News here? It is that the Reign of God does not exclude anyone but embraces all. This is the principle of the Reign of God that Jesus has sacrificed his life to proclaim it. Father Don Buggert, a Christology professor, comments that the image of the loving God that Jesus proclaims is the result of a fierce battle with other views about God, e.g. God is just, stays away from sinners, and punishes them. The absolute portrait of God that Jesus manifests is an ever merciful and loving God, so merciful and loving that God becomes ‘unjust’ according to our human rule of justice. As I mentioned, Jesus has been willing to die for this image of God. The contemporary society of Jesus (and of ours today???) set up ‘norms’ to categorize, to judge, and even exclude “sinners” because these “sinners” are considered unworthy of the mercy and forgiveness of God. Jesus breaks down this view when joining the excluded to free them from fear by proclaiming to them the good news of the loving Father. Jesus has experienced such a deep love that the Father has for humanity. He knows that only when people experience that love as deeply as He does do they become free and live beautifully as the Father wishes them to. By associating with sinners in eating with them, sharing their bad-looking social status, Jesus has turned the image of a God ‘reserved’ for the righteous into a God reaching out for the sinful. This is a terrible scandal to many contemporaries of Jesus (and of ours???). Jesus has turned upside down the keeping-face-for-God view and replaced it with a profound experience of the loving Father. If they cannot accept the ‘more merciful than just’ God of His, He then cannot accept their image of a God excluding his children who are struggling with their sins. Finally, Jesus has been willing to sacrifice his life to protect that image of God. The concern of Jesus, and hence of God, is not about keeping God’s face or honor, but about life and happiness for humanity including you and me. Saint Irenaeus describes it succinctly: “God’s glory is man fully alive.” Furthermore, Jesus manifests not only that God loves sinners, but also that God can die for them out of His great love by taking upon Himself their sins: “God demonstrates His own love toward us, in that while we were yet sinners, Christ died for us.” (Romans 5: 8). It is very important to remember that what Jesus does for the salvation of humanity is what the Trinity does. Therefore, all of our Christian messages must be based on the foundational message of Jesus Christ.
You and I are called to be disciples of Jesus. The mission of disciples is to continue living and proclaiming the way of the master. May we be good disciples of Jesus, proclaiming the only Good News: God loves and embraces all.
Viet, O.Carm.