“VÀ NẾU TA CÒN giữ được lòng mình biết ngạc nhiên trước những điều kì diệu hằng ngày trong đời, ta sẽ thấy nỗi đau của ta dường như ít lạ kỳ hơn niềm vui.”… và nhiều cánh cửa, nhiều cơ hội sẽ mở ra cho ta hơn.
Thoảng qua một chốc thời gian đã chín muồi với chu kì của một năm. Mùa vọng đã khởi đầu. Nhiều nỗ lực để đối mặt với những biến chuyển của cuộc sống, COVID-BÃO LỤT-THẤT NGHIỆP. Cuộc sống con người đang bị đe dọa, đây cũng chính là lúc con người tìm về với cõi lòng sâu xa của mình để nhìn lại các tương quan, thành tựu của một năm.
Nhưng trên hết, tương quan Thần Linh có phải là mối bận tâm hàng đầu của tôi? có phải là sự ưu tiên đăc biệt của tôi? Có những bạn trẻ muốn dấn thân đi theo tiếng gọi của Thần Linh nhưng vì chữ hiếu mà đành phải trì hoãn, phải kiếm đủ tiền để lo cho gia đình thì mới thanh thản bước đi trên hành trình ơn gọi. Có những bạn trẻ mãi mê dệt đời mình trên những đam mê, trên những mối tương quan hời hợt nay còn mai mất. Có những bạn trẻ vội vã kiếm tìm cho mình một chỗ dựa vững chắc, thế giá để có thể tự tin bắt đầu hành trình. Trước những dự định và toan tính như vậy, con người đã chạy đua với thời gian, một cuộc đua không cân sức và vội vàng bỏ lại những ký ức, bỏ lại những điều đã làm nên chính mình, thoảng chốc mái tóc đã nhuốm màu thời gian, mà con người của hiện tại chưa có thể chạm tay được vào được cột mốc đích điểm của đời người. Vì chính mình đã chưa dám đưa ra một sự chọn lựa dứt khoát, vì chọn lựa, dấn thân sẽ kèm theo một sự từ bỏ đau đớn.
“Như hạt trái cây kia cũng phải vỡ ra để nhân của nó phơi ra trong nắng, ta cũng phải nếm trải khổ đau.” Lạy Chúa, xin dạy con đếm tháng ngày mình sống. Ngõ hầu tâm trí được khôn ngoan. (Tv 90,12)
Người viết & minh họa: Antonio, O.Carm.