Khởi đầu một năm mới, tôi nghe biết bao nhiêu hoài bão, dự định. Một năm khởi đầu với nhiều thách thức và trăn trở. Tiếng đời háo hức như đưa tôi về lại những miền sống mà nơi đó chỉ thuộc mình tôi. Cửa phòng khép kín cắt đứt với những con người tôi đã thuộc về. Đóng kín hay chạy trốn khỏi những âu lo. Kiên định hay từ bỏ để hoán cải. Với những ai chưa tìm cho mình được một mục tiêu sống cụ thể thì một năm mới luôn đi kèm với những trăn trở, liệu rằng những trăn trở đó có lặp đi lặp lại, tuy nó ẩn chứa dưới nhiều hình thức, và có thể như ru ngủ chính tôi. Trước mắt tôi là vậy nhưng tiếng “Đấng Tối Cao” mời gọi tôi không ngừng trong đêm tối, trong những giấc mơ mà tôi chậm suy tư đáp trả, vì tôi chưa dám mở cho mình một con đường mới. Tôi vẫn ngại ngùng với hai tiếng “Ta Khát”.

“Bạn muốn tách biệt, bạn muốn chứng tỏ mình cao hơn những người khác, siêu đẳng hơn những người khác, vì thế bạn trở nên tinh khôn. Chỉ thông qua sự khôn khéo mà bạn có thể chứng minh sự trội hơn của mình. Đó là một giấc mơ, đó là giả, bởi vì trong tồn tại không có ai là siêu đẳng và không ai thấp kém. Cây cỏ và ngôi sao khổng lồ hoàn toàn bình đẳng, sự tồn tại cơ bản là cái chung nhất, không có hệ thống phân cấp. Nhưng con người lại muốn cao hơn những sự vật khác, anh ta muốn chinh phục thiên nhiên, do đó anh ta không ngừng tranh đấu, mọi phức tạp đều nảy sinh từ cuộc chiến này.” (Osho)
Với một chút tĩnh lặng của một ngày như bao ngày khác, xin Chúa cho con thêm vững tin hơn vào những lời mà Chúa mời gọi con qua cách này hay cách khác, qua tiếng chia sẻ của bạn bè hay những nơi mà con thuộc về. Để trong năm mới này, con dần tìm ra ý nghĩa của cuộc sống và để con biết mục tiêu cụ thể ngay bây giờ của con là gì. Amen.
Người viết: Antonio, O.Carm.