Biên soạn: Lm. Giuse Trần Thanh Trung, O.Carm.
SUY NIỆM 2: THỨC TỈNH
“Tôi ngủ, nhưng lòng tôi chợt thức; Lắng nghe! [Đấng Dấu Ái của linh hồn tôi] đang gõ cửa: “Mở cửa cho anh … hỡi tuyệt thế giai nhân!” (Dc 5:2)
Nếu ta đang dõi tìm Thiên Chúa, thì ta có lẽ phải biết một điều chắc chắn rằng: Thiên Chúa còn dõi tìm ta hơn nhiều. Ngài là Đấng Dấu Ái, và ta lại là người yêu dấu. Ngài đã hứa trao ban chính mình Ngài cho ta.
Trong mỗi khoảnh khắc lặng lẽ kiếm tìm, ta gọi Ngài. Ngay cả trong nguyện cầu sâu thẳm nhất, ta đã nài xin Ngài đến gần với ta hơn. Niềm khát khao chân thực trong lòng là chính những gì quyến rũ Ngài, tựa hương thơm lan toả vào không khí. Nhưng trong tâm trí, ta lại tự hỏi liệu Ngài có nghe ta chăng. Ta phải hiểu sự thật về vấn này.
Tinh thần ta thì đói khát, khô khan và yếu nhược, mặc dầu ta hoàn toàn tỉnh thức. Tách rời khỏi Thiên Chúa, linh hồn ta sẽ suy nhược bất lực và hầu như ngủ vùi. Và rồi có cái gì đó khuấy động lên. Sự hiện diện kỳ diệu của Ngài đang thoảng qua quanh đây. Ngay lúc này rất có thể ta không cảm nghiệm được Ngài.
Chính sự khắc khoải trong tâm hồn ta lại là điều Ngài đang thực hiện. Ta có thể chỉ cảm nhận một niềm khao khát mong manh bé nhỏ về Ngài. Rất có thể chẳng có một chút cảm xúc nào cả. Xong chính lý do khiến khao khát của ta trổi dậy ít nhiều đó là bởi vì Ngài đang ngang qua rất gần với ta. Vẻ đẹp thánh thiện của Ngài đang đến gần ta, như linh hương, và chính linh hương đó khuấy động linh hồn đang ngái ngủ của ta.

Thánh Gioan Thánh Giá nói với ta rằng, vào cái giây phút mà linh hồn ta được đánh động, đó chẳng phải là hành động của ta đâu. Ngài sáng tạo nơi chính bản thân ta niềm khao khát kiếm tìm Ngài và rượt đuổi theo sau Ngài, để bước theo bất cứ nơi đâu Ngài dẫn ta theo, và để tựa đầu vào con tim của Ngài ở bất cứ nơi nào Ngài cư ngụ.
Những phút giây này cũng được chính Thiên Chúa sắp đặt, và cũng được chính Thiên Chúa gửi tới trong thời gian Ngài dự liệu. Thánh Gioan Thánh Giá kể cho ta biết về điểm này để ta thấu hiểu những qui tắc thiêng liêng, mà qua đó Thiên Chúa tác động và kêu vời linh hồn ta đến với Ngài. Ngài khẽ cất tiếng gọi nơi sâu thẳm nhất trong hiện hữu của ta ở mọi nơi mọi lúc. Mãi tới lúc này ta vẫn đang cố gắng tự sức bước theo Ngài, và đã thất bại. Giờ đây chính Ngài sẽ tỏ bày cho ta cách thức bước theo Ngài trong Thần Khí.
Khi ta nghe thấy tiếng Ngài, thì điều Ngài muốn là cho ta trở về lại với nẻo đường nội tâm – đó là hãy đến với Ngài với tất cả nhu cầu và thất bại khốn cùng của ta. Hãy tiến đến và đón nhận từ nơi Ngài sự tha thứ, tấm lòng nhân hậu, và để thoát khỏi mọi khao khát tội lỗi. Hãy đón nhận tình yêu của Ngài. Hãy tựa đầu vào và hãy tiếp tục tựa đầu vào tim của Ngài, cho đến khi nào mà ta có thể siết chặt lấy hình ảnh của bản tính vô hình của Ngài vào trong bản thể của linh hồn ta.
Vì Thiên Chúa ước muốn tinh thần của ta trở nên giống với tinh thần của Ngài hơn nữa trong mọi cuộc hạnh ngộ. Để rồi chính bản tính xưa kia của ta sẽ bị quẳng lại phía sau, khi ta đón nhận bản tính mới mẻ từ Ngài. Đây chính là phương thế để ta tiến vào trong sự nên một hơn nữa với Ngài trên mọi bước hành trình.
Thiên Chúa lên tiếng gọi ta trước, và đánh thức nơi ta niềm khao khát Ngài. Nhưng ta đừng bao giờ mắc phải sai lầm là vội vã thoát ra khỏi sự hiện diện của Thiên Chúa để cố gắng thực hiện những điều tốt lành, hoặc để tự mình tìm giải thoát khỏi tội lỗi. Ta hẳn sẽ thất bại. Trước tiên, hãy để cho Đấng Dẫn Đạo dẫn đưa linh hồn mù loà khốn khổ của ta đến với chính Ngài. Trong Ngài, ta sẽ nhận lãnh nguồn ơn trợ lực từ Ngài, như lời khuyên của thánh tông đồ: “ta hãy mạnh dạn tiến lại gần ngai Thiên Chúa là nguồn ân sủng, để được xót thương và lãnh ơn trợ giúp mỗi khi cần” (Dt 4:16).
Ta có dám nghĩ rằng với tất cả tội lỗi của mình, liệu ta có thể được biến đổi trở nên giống như Ngài chăng?
Thiên Chúa luôn luôn tỏ ý muốn dang rộng vòng tay đón lấy ta và dẫn ta băng qua những nẻo đường mà ta không thể tự mình băng qua được… theo một nẻo đường mà chẳng có mắt phàm nào có thể nhìn thấy, và đó chính là nẻo đường của Chúa Thánh Thần.
(Ngọn Lửa Tình Nồng Cháy: khổ thơ 3)
Lạy Thiên Chúa là Cha của con. Cha đã gọi con là “người con không tì vết”. Trước mặt Cha, con hoàn toàn hiên ngang đứng thẳng vì đã được tha thứ.
Con thật sự hoàn toàn ngập chìm trong sự vĩ đại của Cha, sự vĩ đại mà trong đó niềm khao khát của con thật sự chỉ là một lời đáp trả nhỏ bé so với tiếng gọi tình yêu và sự khao khát mà Cha dành cho con.Xin mở mắt con trước những kỳ công của Cha… trong thời khắc mà con đang lặng chờ trước tôn nhan Cha đây.
Còn tiếp…