Thứ Năm Tuần V Mùa Chay
1. Lời nguyện mở đầu
Lạy Chúa là Thiên Chúa
Trong Con Một của Ngài là Đức Giêsu Kitô
Chúa đã ban cho chúng con một tên gọi mới,
Tên của chính Con Một Chúa.
Nguyện xin cho chúng con có thể sống xứng đáng với thân phận mới của chúng con,
Là những kẻ sống vì người khác
Để phục vụ và dấn thân
Cùng với Đức Giêsu
Con Chúa và là Chúa chúng con đến muôn đời.
2. Phúc Âm – Gioan 8:51-59
Khi ấy, Chúa Giêsu nói với người Do Thái rằng: “Quả thật, quả thật, Ta bảo các ngươi: Nếu ai giữ lời Ta, thì muôn đời sẽ không phải chết”.
Người Do Thái lại nói: “Bây giờ thì chúng tôi biết rõ ông bị quỷ ám. Abraham đã chết và các tiên tri cũng vậy, thế mà ông lại nói: ‘Ai giữ lời Ta, thì không bao giờ phải chết. Chẳng lẽ ông lại lớn hơn cha chúng tôi là Abraham sao? Ngài đã chết, các tiên tri cũng đã chết. Ông cho mình là ai?”
Chúa Giêsu trả lời: “Nếu Ta tự tôn vinh chính mình, thì vinh quang của Ta sẽ không giá trị gì. Chính Cha Ta tôn vinh Ta. Người là chính Đấng các ngươi xưng là Thiên Chúa của các ngươi. Vậy mà các ngươi không biết Người. Còn Ta, Ta biết Người. Nếu Ta nói Ta không biết Người, thì Ta cũng nói dối như các ngươi. Nhưng Ta biết Người, và Ta giữ lời Người. Cha các ngươi là Abraham đã hân hoan, vì nghĩ sẽ được thấy Ngày của Ta. Ông đã thấy và đã vui mừng”.
Người Do Thái liền nói: “Ông chưa được năm mươi tuổi mà đã trông thấy Abraham rồi sao?”
Chúa Giêsu trả lời: “Quả thật, quả thật, Ta nói với các ngươi: Khi Abraham chưa sinh ra, thì Ta đã có rồi”.
Bấy giờ họ lượm đá ném Ngài, nhưng Chúa Giêsu ẩn mình đi ra khỏi Đền Thờ.
3. Suy Niệm
– Chương 8 dường như là một cuộc triển lãm các tác phẩm nghệ thuật, nơi mà người ta có thể chiêm ngưỡng và lặng ngắm những bức tranh nổi tiếng, đặt bên cạnh nhau. Bài Tin Mừng hôm nay trình bày cho chúng ta một bức tranh, và cuộc đối thoại giữa Chúa Giêsu và người Do Thái. Không mấy có sự liên kết từ bức tranh này sang bức tranh kia. Chính người thưởng lãm, nhờ vào sự quan sát tường tận và cầu nguyện của mình, mới có thể thành công khám phá chủ đề vô hình gắn kết các bức họa, các cuộc đối thoại giữa các bức tranh. Vì vậy, chúng ta đi sâu vào trong mầu nhiệm Thiên Chúa đang bao trùm con người của Chúa Giêsu.
– Ga 8:51: Bất cứ ai tuân giữ lời của Chúa Giêsu thì muôn đời sẽ không phải chết. Chúa Giêsu đưa ra một lời xác tín long trọng; các tiên tri đã nói: Sấm ngôn của Thiên Chúa! Chúa Giêsu nói: “Quả thật, quả thật, Ta bảo các ngươi!” Và lời khẳng định long trọng như sau: “Ai giữ lời Ta, thì muôn đời sẽ không phải chết!” Cùng một chủ đề này xuất hiện và tái xuất hiện nhiều lần trong sách Tin Mừng Gioan. Đây là những lời rất sâu sắc.
– Ga 8:52-53: Abraham và các tiên tri đã chết. Phản ứng của người Do Thái thì ngay tức thì: “Bây giờ thì chúng tôi biết rõ ông bị quỷ ám. Abraham đã chết và các tiên tri cũng vậy, thế mà ông lại nói: ‘Ai giữ lời Ta, thì không bao giờ phải chết.’ Chẳng lẽ ông lại lớn hơn cha chúng tôi là Abraham sao? Ngài đã chết, các tiên tri cũng đã chết. Ông cho mình là ai?” Họ đã không hiểu được tầm quan trọng và ý nghĩa của lời khẳng định của Chúa Giêsu. Đó là cuộc đối thoại với kẻ điếc.
– Ga 8:54-56: Chính Cha Ta tôn vinh Ta. Một lần nữa và như thường lệ, Chúa Giêsu nhấn mạnh đến cùng một điểm: Người hiệp nhất với Chúa Cha đến nỗi mà mọi việc Người nói hay làm không là của Người. Mọi việc thuộc về Chúa Cha. Và Chúa Giêsu nói rằng: “Người là chính Đấng các ngươi xưng là ‘Thiên Chúa của các ngươi’. Vậy mà các ngươi không biết Người. Còn Ta, Ta biết Người. Nếu Ta nói ‘Ta không biết Người’, thì Ta cũng nói dối như các ngươi. Nhưng Ta biết Người, và Ta giữ lời Người. Cha các ngươi là Abraham đã hân hoan, vì nghĩ sẽ được thấy Ngày của Ta. Ông đã thấy và đã vui mừng”. Những lời này của Chúa Giêsu phải được xem như là một nhát cuốc làm tổn thương lòng tự trọng của người Do Thái. Nói với những người lãnh đạo tôn giáo rằng: “Các ngươi không biết Thiên Chúa, Đấng mà các ngươi nói các ngươi biết. Ta biết Người và các ngươi không biết Người!” Giống như thể đó là lời tố cáo sự hoàn toàn kém hiểu biết chính xác của họ về chủ đề mà họ nghĩ rằng mình là những nhà thông bác uyên thâm. Và câu cuối cùng làm tăng thêm mức đo lường: “Cha các ngươi là Abraham đã hân hoan, vì nghĩ sẽ được thấy Ngày của Ta. Ông đã thấy và đã vui mừng”.
– Ga 8:57-59: “Ông chưa được năm mươi tuổi mà đã trông thấy Abraham rồi sao?” Họ đã hiểu mọi chuyện theo nghĩa đen; vì thế cho thấy rằng họ đã không hiểu bất cứ điều gì về những lời Chúa Giêsu đang nói. Và Chúa Giêsu lại dõng dạc nói một lời xác tín long trọng khác: “Quả thật, quả thật, Ta nói với các ngươi: Khi Abraham chưa sinh ra, thì Ta đã có rồi”
Đối với những ai tin vào Chúa Giêsu, tại đây chúng ta tiến tới trọng tâm của mầu nhiệm câu chuyện. Một lần nữa, họ lượm đá để định giết Chúa Giêsu. Nhưng lần này họ chưa thành công bởi vì giờ của Chúa chưa đến. Người xác định giờ khắc đó chính là Chúa Giêsu.
4. Một vài câu hỏi gợi ý cho việc suy gẫm cá nhân
– Cuộc đối thoại giữa Chúa và người Do Thái là cuộc đối thoại với kẻ điếc. Thỉnh thoảng bạn đã có kinh nghiệm nói chuyện với một người suy nghĩ hoàn toàn trái ngươc lại với những gì bạn nghĩ và kẻ ấy lại không nhận biết được điều đó chưa?
– Chúng ta có thể hiểu câu nói này như thế nào: “Cha các ngươi là Abraham đã hân hoan, vì nghĩ sẽ được thấy Ngày của Ta. Ông đã thấy và đã vui mừng”?
5. Lời nguyện kết
Hãy tìm CHÚA và sức mạnh của Người,
Chẳng khi ngừng tìm kiếm Thánh Nhan.
Hãy nhớ lại những kỳ công Người thực hiện,
Những dấu lạ và những quyết định Người phán ra.
(Tv 105:4-5)