Julianus lên ngôi (361-363). Ông là vị Hoàng đế La Mã cuối cùng không theo Ki-tô giáo. Ông đã nỗ lực khôi phục các giá trị truyền thống của La Mã trước thời Constantinus I vì cho rằng điều đó cứu đế quốc khỏi nguy cơ tan vỡ. Ông phê phán Giáo Hội qua các tác phẩm “Chống những người Galilê”. Ông cấm tín hữu thực hành một số nghề, cấm phổ biến sách đạo. Ông là người bội giáo nên Giáo hội không thể ủng hộ ông và đặt cho ông hỗn danh là “Julianus kẻ bội giáo”. Việc ông tử trận ở Ba Tư bị coi như dấu Chúa trừng phạt. Giờ hấp hối ông hô lên: “Hỡi người Galilê, Ngài đã chiến thắng”.