Năm 404: Thầy Dòng Telemachus bị giết chết vì cố gắng ngăn cản hai đấu sĩ trong trận giác đấu.
Nhiều người cho rằng trò chơi giác đấu có nguồn gốc từ thời Etruscan, một nền văn minh tồn tại trước thời La Mã. Đó là một phần của các nghi thức tang lễ để tôn vinh người chết. Qua nhiều thế kỷ, nghi thức thiêng liêng này dần trở thành một thú tiêu khiển của người La Mã. Tuy nhiên, đến thế kỷ thứ 4, khi Đế quốc La Mã chấp nhận Kitô giáo là tôn giáo chính thức thì tính phổ biến của trò chơi giác đấu đã bị suy giảm đi. Vào năm 404 A.D, trò chơi này đã bị cấm hoàn toàn sau cái chết của Thánh Telemachus. Theo nhà sử học Theodoret, Telemachus là một thầy tu gốc Tiểu Á. Trong một trận giác đấu, Telemachus đã nhảy vào đấu trường để ngăn cản hai đấu sĩ và đã bị các khán giả không hài lòng ném đá cho đến chết. Mặc dù vậy, người đấu dã thú – một hình thức của trò chơi giác đấu, vẫn còn tiếp diễn trong một thế kỷ tiếp theo. [1]
[1] SOHA. Trò chơi giác đấu: Từ nghi thức linh thiêng đến thú tiêu khiển vô nhân tính. Truy cập ngày 5/10/2019 tại https://soha.vn/tro-choi-giac-dau-tu-nghi-thuc-linh-thieng-den-thu-tieu-khien-vo-nhan-tinh-20180604110117518.htm