Mùa Phục Sinh
1. Lời nguyện mở đầu
Lạy Chúa là Thiên Chúa của chúng con,
Thánh Mátthia tông đồ của Chúa là một nhân chứng
cho cuộc đời và cái chết của Chúa Giêsu Kitô
và sự phục sinh vinh quang của Người.
Nguyện xin cho dân của Chúa ngày nay cũng có thể làm chứng
cho cuộc đời của Con Chúa
bằng cách sống theo đời sống của Người với hết sức mình,
và lan tỏa niềm vui mừng
của những kẻ đang được sống lại cùng với Người
đến một cuộc sống mới và sâu sắc hơn.
Chúng con cầu xin nhờ Đức Kitô, Chúa chúng con.
2. Bài Đọc Tin Mừng – Gioan 15:9-17
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: “Như Cha đã yêu mến Thầy, Thầy cũng yêu mến các con. Hãy ở lại trong tình yêu của Thầy. Nếu các con tuân lệnh Thầy truyền, các con sẽ ở trong tình yêu của Thầy; cũng như Thầy đã giữ lệnh truyền của Cha Thầy, nên Thầy ở lại trong tình yêu của Người. Thầy nói với các con điều đó, để niềm vui của Thầy ở trong các con, và niềm vui của các con được trọn vẹn.
“Đây là lệnh truyền của Thầy: Các con hãy yêu mến nhau, như Thầy đã yêu mến các con. Không có tình yêu nào lớn hơn tình yêu của người thí mạng vì bạn hữu mình.
Các con là bạn hữu của Thầy, nếu các con thi hành những điều Thầy truyền. Thầy không còn gọi các con là tôi tớ, vì tôi tớ không biết việc chủ làm; Thầy gọi các con là bạn hữu, vì tất cả những gì Thầy đã nghe biết nơi Cha Thầy, thì Thầy đã cho các con biết.
Không phải các con đã chọn Thầy, nhưng chính Thầy đã chọn các con, và đã cắt đặt, để các con đi và mang lại hoa trái, và để hoa trái các con tồn tại; để những gì các con xin Cha nhân danh Thầy, Người sẽ ban cho các con. Thầy truyền cho các con điều này là: Các con hãy yêu mến nhau.”
3. Suy Niệm
– Hôm nay là lễ kính thánh Tông Đồ Mátthia. Bài Tin Mừng theo thánh Gioan đoạn 15:9-17 đã được suy gẫm trong tháng Tư. Chúng ta hãy trich một số trong những điểm đã được nhắc đến hôm đó.
– Ga 15:9-11: Hãy ở lại trong tình yêu của Thầy, nguồn mạch của niềm vui trọn vẹn. Chúa Giêsu ở lại trong tình yêu của Chúa Cha, đã tuân giữ các lệnh truyền mà Người đã nhận được từ Chúa Cha. Chúng ta ở lại trong tình yêu của Chúa Giêsu, tuân giữ các lệnh truyền mà Người đã để lại cho chúng ta. Và chúng ta nên tuân giữ các lệnh truyền ấy trong cùng một cách mà Người đã tuân giữ các lệnh truyền của Chúa Cha: “Nếu các con tuân lệnh Thầy truyền, các con sẽ ở trong tình yêu của Thầy; cũng như Thầy đã giữ lệnh truyền của Cha Thầy, nên Thầy ở lại trong tình yêu của Người.” Và trong sự hiệp nhất này của tình yêu Chúa Cha và của Chúa Giêsu thì có được nguồn mạch của niềm vui mừng thực sự: “Thầy nói với các con điều đó, để niềm vui của Thầy ở trong các con, và niềm vui của các con được trọn vẹn.”
– Ga 15:12-13: Các con hãy yêu mến nhau, như Thầy đã yêu mến các con. Lệnh truyền của Chúa Giêsu thì duy nhất chỉ có: “Các con hãy yêu mến nhau, như Thầy đã yêu mến các con!” (Ga 15:12). Chúa Giêsu tiến xa hơn Cựu Ước. Điều răn xa xưa thì như sau: “Ngươi phải yêu đồng loại như chính mình” (Lv 19:18). Tiêu chuẩn mới là: “Các con hãy yêu mến nhau, như Thầy đã yêu mến các con.” Đó là câu nói mà chúng ta còn ca tụng cho đến cả ngày nay và trong đó nói rằng: “Không có tình yêu nào lớn hơn tình yêu của người thí mạng vì bạn hữu mình!”
– Ga 15:14-15: Là bạn hữu và không phải là tôi tớ. “Các con là bạn hữu của Thầy, nếu các con thi hành những điều Thầy truyền”, có nghĩa là, thực hành lòng yêu thương đến độ mà thí mạng sống của mình! Ngay lập tức, Chúa Giêsu trình bày một lý tưởng rất cao siêu về cuộc sống của các môn đệ. Người nói rằng: “Thầy không còn gọi các con là tôi tớ, vì tôi tớ không biết việc chủ làm; Thầy gọi các con là bạn hữu, vì tất cả những gì Thầy đã nghe biết nơi Cha Thầy, thì Thầy đã cho các con biết!” Chúa Giêsu không dấu các môn đệ của Người bất kỳ điều gì. Chúa nói cho chúng ta hết mọi điều những gì Chúa nghe được từ Chúa Cha! Đây là lý tưởng tuyệt vời của đời sống trong cộng đoàn: để đạt được một sự minh bạch hoàn toàn, đến độ mà không có bất kỳ bí mật nào giữa chúng ta và có sự tin tưởng hoàn toàn với nhau, để có thể nói về kinh nghiệm của Thiên Chúa mà chúng ta có và về cuộc sống, và do đó, có thể cùng làm phong phú cho nhau. Các Kitô hữu sơ khởi đã thành công để đạt được lý tưởng này sau nhiều năm: “họ đã cùng có một con tim và cùng có một linh hồn” (Cv 1:14; 2:42-46; 4:32).
– Ga 15:16-17: Chúa Giêsu đã chọn chúng ta. Chúng ta đã không chọn Chúa Giêsu. Chúa đã gặp chúng ta, đã gọi chúng ta và giao phó cho chúng ta một sứ vụ để ra đi và mang lại hoa trái, và để hoa trái tồn tại. Chúng ta cần Chúa, nhưng Chúa cũng muốn cần đến chúng ta và công việc chúng ta để có thể tiếp tục làm cho đến ngày nay, cho mọi người những gì Chúa đã làm cho người dân miền Galilêa. Lệnh truyền cuối cùng: “Thầy truyền cho các con điều này là: Các con hãy yêu mến nhau!”
4. Một vài câu tự vấn cá nhân
– Yêu thương tha nhân như Chúa Giêsu đã yêu thương chúng ta. Đây là lý tưởng của mọi người Kitô hữu. Tôi sống với lý tưởng này như thế nào?
– Tất cả những gì Thầy đã nghe biết nơi Cha Thầy, thì Thầy đã cho các con biết. Đây là lý tưởng cho cộng đoàn: đạt được sự minh bạch hoàn toàn. Tôi sống điều này trong cộng đoàn của tôi như thế nào?
5. Lời nguyện kết
Hỡi tôi tớ CHÚA, hãy dâng lời ca ngợi,
nào ca ngợi danh thánh CHÚA đi!
Chúc tụng danh thánh CHÚA,
tự giờ đây cho đến mãi muôn đời!
(Tv 113:1-2)