Thứ Ba Tuần II Mùa Vọng
1. Lời nguyện mở đầu
Lạy Chúa là Thiên Chúa của chúng con,
Chúa đang ở gần bên chúng con
Trong Đức Giêsu Kitô, Con Một Chúa.
Khi chúng con đi lạc hướng,
Chúa đi tìm chúng con cho đến khi tìm thấy chúng con.
Xin Chúa hãy đưa chúng con trở về bên Chúa,
Xin cho chúng con thấy đường đi đến Chúa
Và đến với nhau
Nhờ Người là đường của chúng con,
Đức Giêsu Kitô, Con của Chúa và là Chúa của chúng con,
Đấng hằng sống với Chúa Cha và Chúa Thánh Thần,
Một Thiên Chúa, đến muôn thuở muôn đời.
2. Phúc Âm – Mátthêu 18:12-14
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: “Chúng con nghĩ sao? Nếu ai có một trăm con chiên mà lạc mất một con, thì người đó lại không bỏ chín mươi chín con trên núi, để đi tìm con chiên lạc sao? Nếu người đó tìm được, thì quả thật Thầy bảo chúng con, người đó sẽ vui mừng vì con chiên đó hơn chín mươi chín con chiên không thất lạc. Cũng vậy, Cha chúng con ở trên trời không muốn để một trong những kẻ bé nhỏ này phải hư đi.”
3. Suy Niệm
– Một dụ ngôn không phải là một giáo lý để được tiếp nhận một cách thụ động hay là chỉ để giữ lại trong trí nhớ, mà nó là một lời mời gọi tham gia vào việc khám phá ra chân lý. Đức Giêsu bắt đầu bằng câu hỏi: “Chúng con nghĩ sao?” Một dụ ngôn là một câu hỏi với một câu trả lời không được xác định. Câu trả lời còn tùy thuộc vào phản ứng và sự tham gia của người nghe. Vì thế, chúng ta hãy tìm kiếm câu trả lời cho bài dụ ngôn chiên lạc này.
– Chúa Giêsu kể một câu chuyện rất ngắn và trong một cách rất đơn giản: một người chăn chiên có một trăm con chiên, mà lạc mất một con, người đó đã bỏ chín mươi chín con trên núi và đi tìm con chiên lạc. Và Chúa Giêsu hỏi: “Các con nghĩ sao?” Có nghĩa là: “Các con có sẽ làm như thế không?” Câu trả lời của các mục tử và của những người khác đang lắng nghe Chúa Giêsu kể câu chuyện này sẽ là gì? Liệu họ có sẽ cũng làm như thế không? Câu trả lời của tôi cho câu hỏi của Chúa Giêsu là gì? Chúng ta hãy suy nghĩ kỹ trước khi trả lời.
– Nếu bạn có một trăm con chiên mà lạc mất một con, thì bạn sẽ làm gì? Chúng ta không nên quên rằng núi non là nơi rất khó lên xuống, với những vách núi đá, nơi mà những thú dữ trú ngụ và bọn trộm cướp ẩn náu. Và bạn không thể quên rằng bạn đã chỉ lạc mất có một con chiên, và vì thế, bạn vẫn còn có chín mươi chín con! Bạn chỉ mất mát rất ít. Liệu bạn có sẽ bỏ rơi chín mươi chín con chiên kia trên núi không? Một người với một chút suy nghĩ bình thường có sẽ hành động như người mục tử trong câu chuyện dụ ngôn của Chúa Giêsu không? Hãy suy nghĩ cho kỹ!
– Những người chăn chiên đang lắng nghe trong câu chuyện của Chúa Giêsu, có lẽ đã suy nghĩ và nhận xét: “Chỉ có kẻ chăn chiên thiếu chín chắn mới hành động như thế!” Cách chắc chắn, họ sẽ hỏi lại Chúa Giêsu: “Thưa Ngài Giêsu, xin thứ lỗi cho chúng tôi, nhưng kẻ chăn chiên nào mà Ngài đang nói tới thế? Kẻ nào mà đi làm những chuyện như thế thì thật là đồ ngốc!
– Chúa Giêsu đáp lời: “Vị Mục Tử này là Thiên Chúa, Chúa Cha của chúng ta, và con chiên lạc là các con!” Nói cách khác, người đi làm việc này là Thiên Chúa, được thúc đẩy bởi tình yêu cao cả dành cho những kẻ bé mọn, cho những người nghèo khó, những kẻ bị khinh chê! Chỉ có tình yêu tuyệt vời mới có khả năng làm được những việc đến độ ngông cuồng như vậy. Tình yêu mà Thiên Chúa yêu thương chúng ta vượt hẳn mọi sự thận trọng và lý lẽ khôn ngoan của loài người. Tình yêu của Thiên Chúa liên lụy đến những việc ngốc nghếch. Tạ ơn Chúa! Nếu không có những việc ngông cuồng như thế này, thì chúng ta sẽ bị hư mất!
4. Một vài câu hỏi gợi ý cho việc suy gẫm cá nhân
– Bạn hãy đặt mình trong trường hợp con chiên lạc và làm sinh động đức tin và niềm cậy trông của bạn. Bạn đang là con chiên đó!
– Bạn hãy đặt mình vào vị trí của người chăn chiên và minh xác xem tình yêu thương của bạn dành cho những kẻ bé mọn có thật hay không.
5. Lời nguyện kết
Hát lên mừng Chúa một bài ca mới,
Hát lên mừng Chúa, hỡi toàn thể địa cầu!
Hát lên mừng Chúa, chúc tụng Thánh Danh!
Ngày qua ngày, hãy loan báo ơn Người cứu độ.
(Tv 96)