Mùa Thường Niên
1. Lời nguyện mở đầu
Lạy Chúa, xin thương xót con cái Chúa đây.
Xin hãy đổ đầy chúng con với ân sủng của Chúa
Và làm cho chúng con luôn sẵn sàng phục vụ Chúa
Trong đức tin, hy vọng và tình yêu thương.
Chúa là Đấng hằng sống, hằng trị cùng với Đức Chúa Cha và Chúa Thánh Thần,
Một Thiên Chúa, đến muôn thuở muôn đời. Amen.
2. Phúc Âm –Gioan 20:1-2, 11-18
Ngày đầu tuần, Maria Mađalêna đi ra mồ từ sáng sớm khi trời còn tối, và bà thấy tảng đá đã được lăn ra khỏi mồ.
Bà Maria đang còn đứng gần mồ Chúa mà than khóc, nhìn vào trong mồ, bà thấy hai thiên thần mặc áo trắng đang ngồi nơi đã đặt xác Chúa Giêsu, một vị ngồi phía đàng đầu, một vị ngồi phía đàng chân. Hai vị hỏi: “Tại sao bà khóc?” Bà trả lời: “Người ta đã lấy mất xác Chúa tôi, và tôi không biết người ta đã để Người ở đâu!”
Vừa nói xong, bà quay mặt lại, thì thấy Chúa Giêsu đã đứng đó. Nhưng bà chưa biết là Chúa Giêsu. Chúa Giêsu hỏi: “Bà kia, sao mà khóc? Bà tìm ai?” Tưởng là người giữ vườn, Maria thưa: “Thưa ông, nếu ông đã mang xác Người đi, thì xin cho tôi biết ông đã đặt Người ở đâu, để tôi đến lấy xác Người.”
Chúa Giêsu gọi: “Maria!” Quay mặt lại, bà thưa Người: “Rabbuni!”, nghĩa là “Lạy Thầy”. Chúa Giêsu bảo bà: “Đừng động đến Ta, vì Ta chưa về cùng Cha Ta. Nhưng hãy báo tin cho các anh em Ta hay và bảo họ rằng: Ta về cùng Cha Ta, cũng là Cha các con; về cùng Thiên Chúa Ta, cũng là Thiên Chúa các con.”
Maria Mađalêna đi báo tin cho các môn đệ rằng: “Tôi đã trông thấy Chúa, và Chúa đã phán với tôi những điều ấy.”
3. Suy Niệm
– Bài Tin Mừng hôm nay trình bày lần hiện ra của Chúa Giêsu với bà Maria Mađalêna, mà chúng ta mừng lễ hôm nay. Cái chết của Chúa Giêsu, người bạn tuyệt vời của bà, làm cho bà mất đi ý nghĩa của cuộc sống. Nhưng bà vẫn không ngừng nghỉ đi tìm kiếm Người. Bà đi ra mộ để gặp lại Đấng mà cái chết đã cướp đi. Có những khoảnh khắc trong cuộc sống mà mọi thứ sụp đổ hoàn toàn. Dường như tất cả mọi việc đã kết thúc. Cái chết, thiên tai, sự đau đớn, tâm trạng vỡ mộng, sự phản bội! Có rất nhiều điều có thể làm cho người ta cảm thấy hụt hẫng và nội tâm dấy lên một cuộc khủng hoảng sâu sắc. Nhưng điều gì đó khác biệt cũng có thể xảy ra. Thật bất ngờ, cuộc gặp gỡ với một người bạn có thể đem lại cho chúng ta ý nghĩa của cuộc sống và làm cho chúng ta khám phá ra rằng tình yêu thì mạnh mẽ hơn cái chết và hơn sự thất bại. Trong cách mà việc hiện ra của Chúa Giêsu với bà Maria Mađalêna được mô tả, chúng ta phân biệt được những giai đoạn tiếp theo, từ việc đau đớn đi tìm kiếm người bạn quá cố đến cuộc gặp gỡ Chúa Phục Sinh. Đây cũng là những giai đoạn mà tất cả chúng ta phải theo, trong đời sống chúng ta, tìm kiếm Thiên Chúa và sống trong Tin Mừng. Đó là quá trình của cái chết và của việc sống lại được kéo dài ngày này qua ngày khác.
– Ga 20:1: Bà Maria Mađalêna đi đến mộ. Có một tình yêu sâu sắc giữa Chúa Giêsu và bà Maria Mađalêna. Bà là một trong số ít người đã có đủ can đảm để ở lại với Chúa Giêsu cho đến giờ chết của Người trên Thập Giá. Sau khi nghỉ ngơi theo luật của ngày Sabbát, bà đã trở lại mộ, đến nơi mà bà đã thấy Người Thầy Yêu Dấu lần cuối cùng. Nhưng, trước sự ngỡ ngàng của bà, ngôi mộ trống không!
– Ga 20:11-13: Bà Maria Mađalêna than khóc, nhưng vẫn tìm kiếm. Vừa khóc, bà vừa nhìn vào trong mồ, và thấy hai thiên thần mặc áo trắng đang ngồi nơi đã đặt xác Chúa Giêsu, một vị ngồi phía đàng đầu, một vị ngồi phía đàng chân. Các thiên thần hỏi: “Tại sao bà khóc?” Bà trả lời: “Người ta đã lấy mất xác Chúa tôi, và tôi không biết người ta đã để Người ở đâu!” Bà Maria Mađalêna đi tìm Chúa Giêsu mà bà đã biết, Đấng mà bà đã sống cùng trong thời gian ba năm.
– Ga 20:14-25: Bà Maria Mađalêna nói chuyện với Chúa Giêsu mà không nhận ra Người; các Môn Đệ trên đường Emmau trông thấy Chúa Giêsu, nhưng các ông đã không nhận ra Người (Lc 24:15-16). Điều tương tự cũng xảy ra với bà Maria Mađalêna. Bà trông thấy Chúa Giêsu, nhưng không nhận ra Người. Bà nghĩ rằng đó là người làm vườn. Chúa Giêsu cũng hỏi, giống như hai thiên thần đã làm: “Tại sao bà khóc?” Và Người hỏi thêm: “Bà tìm ai?” Bà trả lời: “Thưa ông, nếu ông đã mang xác Người đi, thì xin cho tôi biết ông đã đặt Người ở đâu, để tôi đến lấy xác Người.” Bà vẫn còn đang tìm kiếm Chúa Giêsu của quá khứ, Đấng của ba ngày trước. Hình ảnh của quá khứ không cho bà nhận ra được Chúa Giêsu hằng sống, Đấng đang đứng trước mặt bà.
– Ga 20:16: Bà Maria Mađalêna nhận ra Chúa Giêsu. Chúa Giêsu gọi: “Maria!” (Miriam). Đây là dấu hiệu của sự nhận ra: cùng một giọng nói, cùng một cách gọi tên. Bà đáp lại: “Lạy Thầy!” (Rabbuni). Chúa Giêsu quay đi. Ấn tượng đầu tiên rằng cái chết chỉ là một tai nạn đau thương trên đường đi, nhưng bây giờ mọi thứ đã trở lại như thưở ban đầu. Bà Maria ôm chầm lấy Chúa Giêsu. Người chính là Chúa Giêsu, Đấng đã chết trên thập giá, Đấng mà bà đã biết đến và yêu mến. Tại đây xảy ra những gì mà Chúa Giêsu đã nói trong dụ ngôn về người Chăn Chiên Tốt Lành: “Anh gọi tên từng con, và chúng nhận biết tiếng của anh.” “Ta biết chiên của Ta, và chiên Ta biết Ta!” (Ga 10:2, 4, 14).
– Ga 20:17: Bà Maria Mađalêna nhận lãnh sứ vụ loan báo sự sống lại cho các Tông Đồ. Thực ra, đó cùng là một Chúa Giêsu, nhưng mà cách Chúa cư xử với bà thì không giống như trước. Chúa Giêsu bảo bà: “Đừng động đến Ta, vì Ta chưa về cùng Cha Ta!” Chúa Giêsu sẽ về cùng Chúa Cha. Bà Maria Mađalêna không được chạm đến Người, nhưng bà phải đảm đương sứ vụ của mình: “Nhưng hãy báo tin cho các anh em Ta hay và bảo họ rằng: Ta về cùng Cha Ta, cũng là Cha các con.” Người gọi các môn đệ là “các anh em Ta”. Lên trời về với Chúa Cha, Chúa Giêsu mở ra con đường cho chúng ta để chúng ta có thể cận kề với Thiên Chúa. “Con muốn rằng con ở đâu, thì những người Cha đã ban cho con cũng ở đó với Con” (Ga 17:24; 14:3).
– Ga 20:18: Phẩm giá và sứ vụ của bà Maria Mađalêna và của những người phụ nữ. Bà Maria Mađalêna được gọi là môn đệ của Chúa Giêsu (Lc 8:1-2); là nhân chứng lúc Chúa bị đóng đinh (Mc 15:40-41; Mt 27:55-56; Ga 19:25), lúc táng xác Chúa (Mc 15:47; Lc 23:55; Mt 27:61), và sự phục sinh của Người (Mc 16:1-8; Mt 28:1-10; Ga 20:1, 11-18). Và giờ đây bà nhận lãnh mệnh lệnh, bà được lệnh đi gặp Nhóm Mười Hai và loan báo với các ông rằng Chúa Giêsu đang sống. Nếu không có Tin Mừng Phục Sinh này, bảy ngọn đèn của các Bí Tích sẽ dập tắt (Mt 28:10; Ga 20:17-18).
4. Một vài câu hỏi gợi ý cho việc suy gẫm cá nhân
– Bạn đã bao giờ có kinh nghiệm mà nó tạo trong bạn một ấn tượng của sự mất mát và của cái chết chưa? Điều gì đã cho bạn một cuộc sống mới, niềm hy vọng và nỗi vui mừng của sự sống?
– Bà Maria Mađalêna đã đi tìm Chúa Giêsu trong một trạng thái nào đó và đã tìm lại được Người trong một trạng thái khác. Điều này xảy ra trong đời sống ngày nay như thế nào?
5. Lời nguyện kết
Lạy Thiên Chúa, Ngài là Chúa con thờ,
Ngay từ rạng đông con tìm kiếm Chúa.
Linh hồn con đã khát khao Ngài,
Tấm thân này mòn mỏi đợi trông,
Như mảnh đất hoang khô cằn, không giọt nước.
(Tv 63:1)