Sinh năm 1302 tại Florence (Ý Đại Lợi) trong một gia đình đạo đức và sau này còn hiến dâng cho Giáo Hội vị Giáo Hoàng Lorenzo Corsini hay Clement XII (1730-1740).
Andrew được coi là đứa con của sự cầu nguyện , nên được hiến dâng cho Chúa ngay từ thuở nhỏ nhưng cậu lại tỏ ra nóng nảy và vô kỷ luật, chỉ thích săn bắn và đánh đấm. Lúc lên 12 tuổi, bỗng nhưng cậu đổi hẳn, người ta cho rằng vì bối rối sau cuộc cãi vã lớn tiếng với cha mẹ. Sau đó ít lâu, Andrew xin vào dòng Carmelite và được tuyên khấn năm 1317. Từ đó người tỏ ra rất hiền lành và khiêm nhường. Mẹ người kể lại trước khi sinh Andrew, nằm mơ thấy mình sẽ sinh hạ một con chó sói, nhưng một ngày kia nó vào trong một ngôi thánh đường và trở thành một con chiên. Chó sói và con chiên trở nên hai biểu hiệu của người.
Năm 1328, sau khi được thụ phong linh mục, người về lại Avignon, nơi giáo hoàng đang lưu ngụ, để tiếp tục học với cậu là Hồng Y Piero Corsini. Năm 1349, người được chọn làm Giám Mục Fiesole. Ngài cai quản giáo phận rất tốt, trở thành mẫu gương trong việc bác ái và là một nhà giảng thuyết hùng hồn. Ngài nổi tiếng bởi hăng say việc tông đồ, phán đoán khôn ngoan và lòng yêu thương người nghèo. Ngài được mọi người thán phục và đánh giá cao. Những người lo âu quá nên trốn trong tu viện Chartreux, người ta chỉ tìm thấy người do cơn mộng của một em bé. Người có tài hòa giải những cuộc tranh chấp thù oán, nói tiên tri và làm phép lạ. Đức Urban V gửi người đi thoa dịu cuộc nổi loạn ở Bologne và người thành công và được hàng quí phái và giáo dân thương mến.
Người lâm bệnh giữa ngày lễ Giáng Sinh năm 1372 và qua đời ngày lễ Hiển Linh 06 tháng 1 năm 1373 tại Fiesole, thánh tích của người tại Florence, Ý Đại Lợi. Được Đức Giáo Hoàng Urbano VIII tôn phong hiển thánh ngày 29 tháng Tư năm 1629.