Thứ Tư Tuần V Mùa Chay
1. Lời nguyện mở đầu
Lạy Chúa, là Thiên Chúa cứu độ đầy lòng thương xót của chúng con,
Lang thang trong sa mạc cằn cỗi,
Của bất công và thiếu tình yêu thương của mình,
Chúng con kêu lên với nỗi sợ hãi
Hoặc bàng hoàng trong im lặng,
Một số người rơi vào nghi ngờ hay tuyệt vọng.
Xin hãy ban cho chúng con đủ niềm tin tưởng
Để tìm đến Người
Đấng đã gánh lên mình những nghi ngờ và tội lỗi của chúng con,
Chịu đau khổ vì chúng con trên thập giá, và đã sống lại,
Người là Đức Giêsu Kitô, Đấng Cứu Độ chúng con và là Chúa chúng con.
2. Phúc Âm – Gioan 8:21-30
Khi ấy, Chúa Giêsu nói với những người Biệt Phái rằng: “Ta ra đi, các ông sẽ tìm kiếm Ta và sẽ chết trong tội của các ông. Nơi Ta đi, các ông không thể tới được.” Người Do Thái nói với nhau rằng: “Ông ta sắp tự vẫn hay sao mà lại nói ‘Nơi Ta đi các ông không thể tới được’?”
Chúa Giêsu nói tiếp: “Các ông thuộc về hạ giới; còn Ta, Ta bởi trời cao. Các ông thuộc về thế gian này; còn Ta, Ta không thuộc về thế gian này. Ta đã nói: Các ông sẽ chết trong tội các ông. Vì, nếu các ông không tin Ta, các ông sẽ chết trong tội của các ông”.
Vậy họ liền hỏi: “Ông là ai?” Chúa Giêsu trả lời: “Là Nguyên Thủy đang nói với các ông đây! Ta có nhiều điều phải nói và đoán xét về các ông, nhưng Đấng đã sai Ta là Đấng Chân Thật, và điều Ta nói ra trong thế gian đây, chính là điều Ta đã nghe biết ở Ngài”. Nhưng họ không hiểu là Người nói về Chúa Cha.
Vì thế Chúa Giêsu nói: “Khi nào các ông đưa Con Người lên cao, các ông sẽ nhận biết Ta là ai. Ta không tự mình làm điều gì. Điều Ta nói, chính là điều Chúa Cha đã dạy Ta. Đấng đã sai Ta đang ở với Ta; Ngài không để Ta một mình, bởi vì Ta luôn luôn làm điều đẹp lòng Ngài”. Khi Người nói những điều ấy thì có nhiều kẻ tin vào Người.
3. Suy Niệm
– Tuần trước, phần Phụng Vụ đã dẫn chúng ta suy niệm về chương 5 của sách Tin Mừng Gioan. Tuần này, Phụng Vụ đưa ra cho chúng ta chương 8 của cùng sách Tin Mừng. Giống như chương 5, chương 8 cũng chứa đựng những suy niệm sâu sắc về mầu nhiệm Thiên Chúa bao quanh con người của Đức Giêsu. Một cách rõ ràng, đó là câu hỏi đối thoại giữa Chúa Giêsu và những người Biệt Phái (Ga 8:13). Người Biệt Phái muốn biết Chúa Giêsu là ai. Họ chỉ trích Chúa bởi vì Người đưa ra lời chứng về mình mà không có bất kỳ một bằng chứng hay nhân chứng nào để hợp thức hóa mình trước mặt mọi người (Ga 8:13). Chúa Giêsu trả lời bằng cách nói rằng Người không nhân danh mình, nhưng luôn vì Chúa Cha và nhân danh Chúa Cha (Ga 8:14-19).
– Trên thực tế, cuộc đối thoại cũng là một biểu hiện về cách mà đức tin được chuyển tải trong những bài giáo lý trong các cộng đoàn của người môn đệ Chúa yêu vào cuối thế kỷ thứ nhất. Chúng cho thấy bài đọc cầu nguyện lời của Chúa Giêsu mà các Kitô hữu đã làm, coi đó là Lời của Chúa. Phương pháp hỏi-đáp giúp tìm ra câu trả lời của các vấn nạn vào gần cuối thế kỷ thứ nhất, người Do Thái đã nuôi lớn các Kitô hữu. Đó là cách cụ thể để giúp cho cộng đoàn tăng thêm đức tin vào Chúa Giêsu và vào sứ điệp của Người.
– Ga 8:21-22: Nơi Ta đi, các ông không thể tới được. Ở đây, Gioan trình bày một chủ đề mới hay một khía cạnh khác bao quanh con người của Đức Giêsu. Chúa Giêsu nói việc ra đi của mình và nói rằng sẽ đi đến nơi mà người Biệt Phái không thể tới được. “Ta ra đi, các ông sẽ tìm kiếm Ta và sẽ chết trong tội của các ông”. Họ sẽ đi tìm Chúa Giêsu, nhưng sẽ không tìm thấy Người, bởi vì họ không biết Người và sẽ đi tìm Người với các tiêu chuẩn sai lệch. Họ sống trong tội lỗi và sẽ chết trong tội lỗi. Sống trong tội lỗi là sống xa rời Thiên Chúa. Họ tưởng tượng Thiên Chúa theo một cách nào đó, nhưng Thiên Chúa thì khác với những gì họ tưởng tượng. Đây là lý do mà họ không thể nhận ra sự hiện diện của Thiên Chúa trong Đức Giêsu. Người Biệt Phái không hiểu những điều Chúa Giêsu muốn nói và họ hiểu mọi việc hoàn toàn theo nghĩa đen: “Ông ta sắp tự vẫn hay sao?”
– Ga 8:23-24: Các ông thuộc về hạ giới; còn Ta, Ta bởi trời cao. Người BIệt Phái xét đoán tất cả mọi việc theo các tiêu chuẩn của thế gian này. “Các ông thuộc về thế gian này; còn Ta, Ta không thuộc về thế gian này!” Khuôn khổ thẩm quyền hướng dẫn Chúa Giêsu trong mọi việc Người nói và làm là từ bởi trời cao, đó là, Thiên Chúa, và sứ vụ Người nhận lãnh là từ Chúa Cha. Khuôn khổ thẩm quyền của người Biệt Phái thì từ hạ giới, không cởi mở, khép kín trong tiêu chuẩn của riêng nó. Đây là lý do tại sao họ đang sống trong tội lỗi. Sống trong tội lỗi là cuộc sống không hướng về Chúa Giêsu. Ánh mắt của Chúa Giêsu thì hoàn toàn hướng về Thiên Chúa đạt tới điểm mà chính Thiên Chúa ở trong Người và trong tất cả sự viên mãn ở nơi Người (xem Col 1:19). Chúng ta nói rằng: “Đức Giêsu là Thiên Chúa”. Gioan mời gọi chúng ta nói: “Thiên Chúa là Đức Giêsu!” Đây là lý do mà Chúa Giêsu nói rằng: “Nếu các ông không tin Ta, các ông sẽ chết trong tội của các ông”. TA là lời khẳng định mà Thiên Chúa tự giới thiệu với ông Môisen tại thời điểm giải thoát dân của ông khỏi ách thống trị của người Ai Cập (Xh 3:13-14). Đây là lời biểu hiện tối đa của sự chắc chắn tuyệt đối về sự thật rằng Thiên Chúa ngự ở giữa chúng ta trong con người của Đức Giêsu. Chúa Giêsu là bằng chứng khẳng định sự thực rằng Thiên Chúa ở cùng chúng ta. Đấng Emmanuel.
– Ga 8:25-26: Ông là ai? Mầu nhiệm Thiên Chúa ở trong Đức Giêsu không phù hợp với những tiêu chuẩn mà người Biệt Phái nhìn về phía Chúa Giêsu. Một lần nữa họ hỏi: “Ông là ai?” Họ không hiểu vì họ không hiểu ngôn ngữ của Chúa Giêsu. Chúa Giêsu đã rất cẩn trọng khi nói chuyện với họ dựa theo tất cả những gì Người đã trải qua và sống trong sự hiệp nhất với Chúa Cha và vì sự hiểu biết và nhận thức về sứ vụ của Người. Chúa Giêsu không phô trương bản thân mình. Người chỉ nói và thể hiện những điều Người đã nghe từ Chúa Cha. Người là sự mặc khải đích thực bởi vì Người thuần khiết và vâng phục hoàn toàn.
– Ga 8:27-30: Khi nào các ông đưa Con Người lên cao, các ông sẽ nhận biết TA là ai. Người Biệt Phái đã không hiểu rằng Chúa Giêsu, trong mọi điều Người nói và làm, là sự biểu hiện của Chúa Cha. Họ sẽ hiểu được điều ấy chỉ sau khi Con Người bị đưa lên cao. “Khi ấy các ông sẽ biết TA là ai”. Từ ngữ ‘được đưa lên’ có nghĩa kép, bị treo lên trên Thập Giá và được nâng lên bên hữu Chúa Cha. Tin Mừng về cái chết và sự sống lại mặc khải Chúa Giêsu là ai, và họ sẽ biết rằng Chúa Giêsu là sự hiện diện của Thiên Chúa ở giữa chúng ta. Nền tảng của điều chắc chắn này của đức tin chúng ta có hai mặt: một mặt, điều chắc chắn rằng Chúa Cha luôn ở với Chúa Giêsu và Người không bao giờ một mình, và mặt khác, sự vâng phục triệt để và hoàn toàn của Chúa Giêsu đối với Chúa Cha, trở thành một sự cởi mở hoàn toàn và minh bạch toàn diện của Chúa Cha đối với chúng ta.
4. Một vài câu hỏi gợi ý cho việc suy gẫm cá nhân
– Người mà sống khép kín với tiêu chuẩn riêng của mình và nghĩ rằng minh biết tất cả mọi sự, sẽ không bao giờ có khả năng để hiểu được người khác. Đây là cách mà người Biệt Phái xử sự trước mặt Chúa Giêsu. Còn tôi, tôi xử sự trước mặt những người khác ra sao?
– Chúa Giêsu vâng phục Chúa Cha cách triệt để và vì điều này, Người là sự mặc khải trọn vẹn của Chúa Cha. Và hình ảnh về Thiên Chúa mà tôi tỏ ra, xuất phát từ tôi, là hình ảnh gì?
5. Lời nguyện kết
Lạy CHÚA, xin nghe lời con cầu khẩn,
Tiếng con kêu, mong được thấu tới Ngài.
Buổi con gặp gian truân, xin Ngài đừng ẩn mặt,
Trong ngày con cầu cứu, xin Ngài lắng tai nghe
Và mau mau đáp lời!
(Tv 102:1-2)