Đức Giêsu là Bánh Hằng Sống
“Ai ăn Bánh này thì sẽ sống đời đời”
Ga 6:51-58
1. Lời nguyện mở đầu
Lạy Chúa Giêsu, xin hãy ban Thần Khí Chúa đến giúp chúng con đọc Kinh Thánh với cùng tâm tình mà Chúa đã đọc cho các môn đệ trên đường Emmau. Trong ánh sáng của Lời Chúa, được viết trong Kinh Thánh, Chúa đã giúp các môn đệ khám phá ra được sự hiện diện của Thiên Chúa trong nỗi đau buồn về bản án và cái chết của Chúa. Vì thế, cây thập giá tưởng như là sự kết thúc của mọi niềm hy vọng, đã trở nên nguồn mạch của sự sống và sự sống lại.
Xin hãy tạo trong chúng con sự thinh lặng để chúng con có thể lắng nghe tiếng Chúa trong sự Tạo Dựng và trong Kinh Thánh, trong các sự việc của đời sống hằng ngày và trong những người chung quanh, nhất là những người nghèo khó và đau khổ. Nguyện xin Lời Chúa hướng dẫn chúng con, để giống như hai môn đệ từ Emmau, chúng con cũng sẽ được hưởng sức mạnh sự phục sinh của Chúa và làm chứng cho những người khác rằng Chúa đang sống hiện hữu giữa chúng con như nguồn mạch của tình anh em, công lý và hòa bình. Chúng con cầu xin vì danh Chúa Giêsu, con của Đức Maria, Đấng đã mặc khải cho chúng con về Chúa Cha và đã sai Chúa Thánh Thần đến với chúng con. Amen.
2. Bài Đọc
a) Chìa khóa dẫn đến bài đọc:
Vào ngày Lễ Kính Mình và Máu Thánh Chúa Kitô, chúng ta suy niệm về phần cuối của bài giảng dài về Bánh Hằng Sống. Trong bài giảng này, Tin Mừng của Gioan giúp chúng ta hiểu được ý nghĩa sâu xa về việc bánh hóa ra nhiều và về Bí Tích Thánh Thể. Trong bài đọc, chúng ta sẽ cố gắng chú ý tới những lời của Chúa Giêsu giúp cho người ta hiểu được dấu chỉ của Bánh Hằng Sống.
b) Phân đoạn bài Tin Mừng để trợ giúp cho bài đọc:
Ga 6:51: Lời khẳng định đầu tiên tóm tắt tất cả mọi việc
Ga 6:52: Phản ứng trái ngược của người Do Thái
Ga 6:53-54: Câu trả lời của Chúa Giêsu khẳng định những gì Người đã nói trước đó
Ga 6:55-58: Chúa Giêsu đưa ra một kết luận cho sự sống
c) Phúc Âm:

51 Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng dân Do Thái rằng: “Ta là bánh hằng sống từ trời xuống. Ai ăn bánh này thì sẽ sống đời đời. Và bánh Ta sẽ ban, chính là thịt Ta, để cho thế gian được sống.” 52 Vậy người Do Thái tranh luận với nhau rằng: “Làm sao ông này có thể lấy thịt mình cho chúng ta ăn được?” 53 Bấy giờ Chúa Giêsu nói với họ: “Thật, Ta bảo thật các ngươi: Nếu các ngươi không ăn thịt Con Người và uống máu Ngài, các ngươi sẽ không có sự sống trong các ngươi. 54 Ai ăn thịt Ta và uống máu Ta, thì có sự sống đời đời, và Ta, Ta sẽ cho kẻ ấy sống lại ngày sau hết. 55 Vì thịt Ta thật là của ăn, và máu Ta thật là của uống. 56 Ai ăn thịt Ta và uống máu Ta, thì ở trong Ta và Ta ở trong kẻ ấy. 57 Cũng như Cha, là Đấng hằng sống đã sai Ta, nên Ta sống nhờ Cha, thì kẻ ăn Ta, chính người ấy cũng sẽ sống nhờ Ta. 58 Đây là bánh bởi trời xuống, không phải như cha ông các ngươi đã ăn manna và đã chết. Ai ăn bánh này thì sẽ sống đời đời.”
3. Giây phút thinh lặng cầu nguyện:
Để Lời Chúa được thấm nhập và soi sáng đời sống chúng ta.
4. Một vài câu hỏi gợi ý:
Để giúp chúng ta trong việc suy gẫm cá nhân.
a) Phần nào trong đoạn Tin Mừng đánh động tôi nhất? Tại sao?
b) Trong đoạn Tin Mừng, chữ sự sống được dùng mấy lần và nói cho chúng ta điều gì về sự sống?
c) Chúa Giêsu nói: “Ta là Bánh hằng sống từ trời xuống”. Điều này có nghĩa gì? Hãy tìm câu trả lời trong đoạn Tin Mừng.
d) Đoạn Tin Mừng nói cho chúng ta điều gì về con người của Chúa Giêsu: chức vụ, địa vị, v.v. ?
e) Làm cách nào đoạn Tin Mừng này giúp chúng ta hiểu tường tận hơn ý nghĩa của Bí tích Thánh Thể?
5. Dành cho những ai muốn đào sâu vào trong bài giảng về Bánh Hằng Sống.
a) Bối cảnh đoạn Tin Mừng của chúng ta trong bài giảng về Bánh Hằng Sống:
Bài giảng về Bánh Hằng Sống (Ga 6:22-71) là một chuỗi của bảy cuộc đối thoại ngắn giữa Chúa Giêsu và những kẻ ở lại với Người sau khi bánh đã được hóa ra nhiều. Chúa Giêsu đã cố gắng mở mắt dân chúng, làm cho họ hiểu được rằng nếu chỉ gắng sức để có được một miếng bánh vật chất thì chưa đủ. Sự bương chải hằng ngày cho của ăn vật chất sẽ không chạm đến cội rễ nếu nó không được đi kèm với sự mầu nhiệm. Người ta không chỉ sống nhờ cơm bánh! (Đnl 8:3) Bảy cuộc đối thoại ngắn gọn là một giáo lý rất tuyệt đẹp giải thích cho người ta ý nghĩa sâu sắc của việc bánh hóa ra nhiều và của Phép Thánh Thể. Trong suốt cuộc đối thoại đã xuất hiện những nhu cầu cấp bách mà việc sống nhờ vào đức tin nơi Đức Giêsu cho đời sống chúng ta. Dân chúng phản ứng. Họ vẫn còn ngạc nhiên bởi những lời của Chúa Giêsu. Nhưng Chúa Giêsu không nhân nhượng, Người không thay đổi các điều kiện của mình. Và vì lý do này, nhiều người đã bỏ Chúa mà đi. Ngay cả ngày nay điều này vẫn còn xảy ra: Khi Tin Mừng bắt đầu đòi hỏi một sự quyết tâm, thì nhiều người bỏ rơi nó. Khi bài giảng của Chúa Giêsu càng tiến xa hơn một chút, thì càng ít người ở lại xung quanh Chúa. Cuối cùng, chỉ có mười hai người ở lại và Chúa Giêsu vẫn không thể tin tưởng nơi họ!
Dưới đây là thứ tự của bảy cuộc đối thoại tạo nên bài giảng dài về Bánh Hằng Sống:
Ga 6:22-27:
– Cuộc đối thoại thứ nhất: Mọi người tìm kiếm Chúa Giêsu vì họ muốn có thêm bánh
Ga 6:28-33:
– Cuộc đối thoại thứ hai: Chúa Giêsu đòi hỏi người ta ra công làm việc để có bánh đích thực
Ga 6:34-40:
– Cuộc đối thoại thứ ba: Bánh đích thực là thực hiện những việc theo ý của Thiên Chúa
Ga 6:41-51:
– Cuộc đối thoại thứ tư: Phàm những ai nghe và đón nhận giáo huấn của Chúa Cha thì chấp nhận Chúa Giêsu
Ga 6:52-58:
– Cuộc đối thoại thứ năm: Thịt và Máu Chúa: biểu hiện của sự sống và của tặng phẩm tối cao
Ga 6:59-66:
– Cuộc đối thoại thứ sáu: Nếu không có ánh sáng của Thần Khí Chúa thì những lời này không thể nào được hiểu
Ga 6:67-71:
– Cuộc đối thoại thứ bảy: Lời tuyên xưng lòng tin của ông Phêrô
b) Lời bình giải về bảy cuộc đối thoại đã tạo nên bài giảng về Bánh Hằng Sống:
Năm 2005 là Năm Thánh Thể. Đây là lý do tại sao, thay vì chỉ cho ý kiến về tám câu trong đoạn Tin Mừng của Chúa Nhật tuần này (Ga 6:51-58), chúng tôi thiết nghĩ đưa ra một chìa khóa chung để hiểu được bảy cuộc đối thoại ngắn đã làm thành toàn bộ bài giảng. Một cái nhìn tổng quát toàn bộ sẽ giúp hiểu rõ hơn ý nghĩa và tầm quan trọng của tám câu của bài Tin Mừng phụng vụ trong ngày Lễ Kính Mình Máu Thánh Chúa Kitô này.
Cuộc đối thoại thứ nhất – Ga 6:22-27: Mọi người tìm kiếm Chúa Giêsu vì họ muốn có thêm bánh
22 Hôm sau, đám đông dân chúng còn đứng ở bờ bên kia Biển Hồ, thấy rằng ở đó chỉ có một chiếc thuyền và Đức Giêsu lại không cùng xuống thuyền đó với các môn đệ, nhưng chỉ có các ông đi mà thôi. 23 Tuy nhiên, có những thuyền khác từ Tibêria đến, gần nơi dân chúng đã được ăn bánh sau khi Chúa dâng lời tạ ơn. 24 Vậy khi dân chúng thấy Đức Giêsu cũng như các môn đệ đều không có ở đó, thì họ xuống thuyền đi Cáp-pha-naum tìm Người. 25 Khi gặp thấy Người ở bên kia Biển Hồ, họ nói: “Thưa Thầy, Thầy đến đây bao giờ vậy?” 26 Đức Giêsu đáp: “Thật, tôi bảo thật các ông, các ông đi tìm tôi không phải vì các ông đã thấy dấu lạ, nhưng vì các ông đã được ăn bánh no nê. 27 Các ông hãy ra công làm việc không phải vì lương thực mau hư nát, nhưng để có lương thực trường tồn đem lại phúc trường sinh, là thứ lương thực Con Người sẽ ban cho các ông, bởi vì chính Con Người là Đấng Thiên Chúa Cha đã ghi dấu xác nhận.”
Đám đông dân chúng thấy phép lạ, nhưng họ không hiểu rằng đó là câu hỏi được đặt ra cho dấu chỉ của một điều gì to tát hơn và sâu sắc hơn. Họ chỉ dừng lại trên khía cạnh bề ngoài của thực tế, trong việc phân phối thực phẩm. Họ tìm kiếm bánh hằng sống, nhưng chỉ lo cho phần thân xác. Theo đám đông dân chúng, Chúa Giêsu đã làm một việc mà ông Môisen cũng đã làm trong quá khứ: nuôi tất cả mọi người. Và dân chúng đã muốn quá khứ được lặp lại. Nhưng Chúa Giêsu đòi hỏi người ta phải tiến thêm một bước. Không ra công làm việc cho lương thực mau hư nát, nhưng hãy ra công làm việc cho lương thực trường tồn cho sự sống trường sinh.
Cuộc đối thoại thứ hai – Ga 6:28-33: Chúa Giêsu đòi hỏi người ta ra công làm việc để có bánh đích thực
28 Họ liền hỏi Người: “Chúng tôi phải làm gì để thực hiện những việc Thiên Chúa muốn?” 29 Đức Giêsu trả lời: “Việc Thiên Chúa muốn cho các ông làm, là tin vào Đấng Người đã sai đến.” 30 Họ lại hỏi: “Vậy chính ông, ông làm được dấu lạ nào cho chúng tôi thấy để tin ông? Ông sẽ làm gì đây? 31 Tổ tiên chúng tôi đã ăn manna trong sa mạc, như có lời chép: Người đã cho họ ăn bánh bởi trời.” 32 Đức Giêsu đáp: “Thật, Ta bảo thật các ông, không phải ông Môisen đã cho các ông ăn bánh bởi trời đâu, mà chính Cha Ta cho các ông ăn bánh bởi trời, bánh đích thực; 33 vì bánh Thiên Chúa ban là bánh từ trời xuống, bánh đem lại sự sống cho thế gian.”
Dân chúng hỏi Chúa: Chúng tôi phải làm gì để thực hiện những công việc của Thiên Chúa? Và Chúa Giêsu trả lời: Hãy tin vào Đấng mà Người đã sai đến! Đó là, tin vào Đức Giêsu. Và người ta phản ứng: Hãy cho chúng tôi một dấu lạ để hiểu rằng ông đích thực là Đấng được sai đến bởi Thiên Chúa. Cha ông chúng tôi đã ăn manna ông Môisen đã ban cho họ! Theo ý dân chúng, ông Môisen là, và tiếp tục là, một nhà lãnh đạo tuyệt vời, người đáng tin tưởng. Nếu Chúa Giêsu muốn người ta tin vào Người, Người phải cho họ một dấu lạ lớn hơn dấu lạ ban bởi ông Môisen. Chúa Giêsu trả lời rằng bánh cho bởi ông Môisen không phải là bánh đích thực, bởi vì nó không bảo đảm sự sống cho bất cứ ai. Tất cả đều đã chết trong sa mạc. Bánh đích thực của Thiên Chúa là bánh sẽ vượt thắng cái chết và ban cho sự sống! Chúa Giêsu cố gắng giúp dân chúng để giải thoát họ khỏi vết xe của quá khứ. Đối với Chúa Giêsu, trung thành với quá khứ không có nghĩa là tự giam hãm mình trong những điều của quá khứ và từ chối hoặc chối bỏ sự đổi mới. Trung thành với quá khứ có nghĩa là chấp nhận những gì mới là hoa trái của hạt giống được trồng trong quá khứ.
Cuộc đối thoại thứ ba – Ga 6:34-40: Bánh đích thực là thực hiện những việc theo ý của Thiên Chúa.
34 Họ liền nói: “Thưa Ngài, xin cho chúng tôi được ăn mãi thứ bánh ấy.” 35 Đức Giêsu bảo họ: “Chính Ta là bánh trường sinh. Ai đến với Ta, không hề phải đói; ai tin vào Ta, chẳng khát bao giờ! 36 Nhưng Ta đã bảo các ông: Các ông đã thấy Ta mà không tin. 37 Tất cả những người Chúa Cha ban cho Ta đều sẽ đến với Ta, và ai đến với Ta, Ta sẽ không loại ra ngoài; 38 vì Ta tự trời mà xuống, không phải để làm theo ý Ta, nhưng để làm theo ý Đấng đã sai Ta. 39 Mà ý của Đấng đã sai Ta là tất cả những kẻ Người đã ban cho Ta, Ta sẽ không để mất một ai, nhưng sẽ cho họ sống lại trong ngày sau hết. 40 Thật vậy, ý của Cha Ta là tất cả những ai thấy Con Người và tin vào Con Người, thì được sống muôn đời, và Ta sẽ cho họ sống lại trong ngày sau hết.”
Người ta hỏi: Lạy Thầy, xin cho chúng tôi được ăn mãi thứ bánh ấy! Họ nghĩ rằng Chúa Giêsu đang nói về một thứ bánh đặc biệt. Sau đó, Chúa Giêsu trả lời một cách rõ ràng: “Ta là bánh hằng sống!” Ăn bánh bởi trời cũng giống như tín thác vào Chúa Giêsu và chấp nhận con đường Người đã chỉ cho chúng ta, đó là: “Lương thực của Ta là thi hành ý muốn của Cha Ta là Đấng ở trên trời!” (Ga 4:34). Đây là của ăn đích thực nuôi dưỡng mọi người, của ăn luôn luôn ban cho chúng một đời sống mới. Đó là hạt giống bảo đảm cho sự sống lại!
Cuộc đối thoại thứ tư – Ga 6:41-51: Phàm những ai nghe và đón nhận giáo huấn của Chúa Cha thì chấp nhận Chúa Giêsu
41 Người Do Thái liền xầm xì phản đối, bởi vì Đức Giêsu đã nói: “Ta là bánh từ trời xuống.” 42 Họ nói: “Ông này chẳng phải là ông Giêsu, con ông Giuse đó sao? Cha mẹ ông ta, chúng ta đều biết cả, sao bây giờ ông ta lại nói: “Ta từ trời xuống?” 43 Đức Giêsu bảo họ: “Các ông đừng có xầm xì với nhau! 44 Chẳng ai đến với Ta được, nếu Chúa Cha là Đấng đã sai Ta, không lôi kéo người ấy, và Ta, Ta sẽ cho người ấy sống lại trong ngày sau hết. 45 Xưa có lời chép trong sách các ngôn sứ: Hết mọi người sẽ được Thiên Chúa dạy dỗ. Vậy phàm ai nghe và đón nhận giáo huấn của Chúa Cha, thì sẽ đến với Ta. 46 Không phải là đã có ai thấy Chúa Cha đâu, nhưng chỉ có Đấng từ nơi Thiên Chúa mà đến, chính Đấng ấy đã thấy Chúa Cha. 47 Thật, Ta bảo thật các ông, ai tin thì được sự sống đời đời. 48 Ta là bánh trường sinh. 49 Tổ tiên các ông đã ăn manna trong sa mạc, nhưng đã chết. 50 Còn bánh này là bánh từ trời xuống, để ai ăn thì khỏi phải chết. 51 Ta là bánh hằng sống từ trời xuống. Ai ăn bánh này, sẽ được sống đời đời. Và bánh ta sẽ ban, chính là thịt Ta, để cho thế gian được sống.”
Bài giảng càng trở nên khắt khe hơn. Bây giờ là những người Do Thái, đó là, những người lãnh đạo của đám đông, họ xầm xì: “Ông này chẳng phải là ông Giêsu, con ông Giuse, mà cha mẹ ông ta chúng ta đều biết cả đó sao? Sao bây giờ ông ta lại nói: Ta từ trời xuống?” Họ tự cho mình có khả năng hiểu biết và nhận thức được mọi việc đến từ Thiên Chúa. Nhưng họ đã lầm. Nếu họ thực sự mở tâm trí cho những việc của Thiên Chúa, họ sẽ cảm thấy sự thúc đẩy của Thiên Chúa trong họ khiến họ bị thu hút về phía Chúa Giêsu và có thể nhận thức rằng Chúa Giêsu đến từ Thiên Chúa (Ga 6:45). Trong việc cử hành lễ Vượt Qua, người Do Thái tưởng nhớ lại bánh trong sa mạc. Chúa Giêsu giúp họ tiến tới thêm một bước. Những người cử hành lễ Vượt Qua chỉ nhớ đến bánh mà cha ông họ ăn trong sa mạc, thì sẽ chết giống như tất cả họ đã chết! Ý nghĩa thật sự của lễ Vượt Qua không phải là gợi nhớ lại bánh manna trong quá khứ từ trời xuống, nhưng là chấp nhận Chúa Giêsu, Bánh Hằng Sống, Đấng từ Trời xuống và đi theo con đường mà Người đã đi qua. Nó không có nghĩa là ăn thịt con chiên của lễ vượt qua, nhưng là thịt của Chúa Giêsu, Đấng bởi trời mà xuống để ban sự sống cho thế gian!
Cuộc đối thoại thứ năm – Ga 6:52-58: Thịt và Máu Chúa: biểu hiện của sự sống và của tặng phẩm tối cao
52 Khi ấy người Do Thái tranh luận với nhau rằng: “Làm sao ông này có thể lấy thịt mình cho chúng ta ăn được?” 53 Bấy giờ Chúa Giêsu nói với họ: “Thật, Ta bảo thật các ngươi: Nếu các ngươi không ăn thịt Con Người và uống máu Ngài, các ngươi sẽ không có sự sống trong các ngươi. 54 Ai ăn thịt Ta và uống máu Ta thì có sự sống đời đời, và Ta, Ta sẽ cho kẻ ấy sống lại ngày sau hết. 55 Vì thịt Ta thật là của ăn, và máu Ta thật là của uống. 56 Ai ăn thịt Ta và uống máu Ta, thì ở trong Ta và Ta ở trong kẻ ấy. 57 Cũng như Cha, là Đấng hằng sống đã sai Ta, nên Ta sống nhờ Cha, thì kẻ ăn Ta, chính người ấy cũng sẽ sống nhờ Ta. 58 Đây là bánh bởi trời xuống, không phải như cha ông các ngươi đã ăn manna và đã chết. Ai ăn bánh này thì sẽ sống đời đời.
Người Do Thái phản ứng: “Làm thế nào ông này có thể lấy thịt mình cho chúng ta ăn được?” Họ không hiểu những lời này của Chúa Giêsu, bởi vì sự tôn trọng sâu sắc đối với sự sống giới răn có từ thời Cựu Ước cấm không được ăn máu, vì máu là dấu hiệu của sự sống (Đnl 12:16-23; At 15:29). Ngoài ra, sắp đến ngày lễ Vượt Qua và trong một vài ngày mọi người sẽ ăn thịt và máu của Con Chiên lễ Vượt Qua trong lễ cử hành đêm Vượt Qua. Họ đã hiểu lời của Chúa Giêsu theo nghĩa đen, đây là lý do tại sao họ không hiểu. Ăn thịt của Chúa Giêsu có nghĩa là chấp nhận Chúa Giêsu là Con Chiên lễ Vượt Qua mới, máu của Người sẽ giải thoát họ khỏi ách nô lệ. Uống máu của Chúa Giêsu có nghĩa là đồng hóa giống như đường lối của Người về sự sống đã được biểu hiện qua cuộc đời của Chúa Giêsu. Điều ban cho sự sống không phải là để kỷ niệm bánh manna của quá khứ, nhưng mà là để ăn bánh mới này là Chúa Giêsu, thịt và máu của Người. Tham dự trong bữa Tiệc Thánh Thể, chúng ta cùng đồng hóa theo đời sống của Người, món quà chính thân xác Người, sự cống hiến của Người.
Cuộc đối thoại thứ sáu – Ga 6:59-66: Nếu không có ánh sáng của Thần Khí Chúa thì những lời này không thể nào được hiểu
59 Đó là những điều Chúa Giêsu giảng dạy trong hội đường ở Cáp-phar-naum. 60 Nghe rồi, nhiều môn đệ của Người liền nói: “Lời này chướng tai quá! Ai mà nghe nổi?” 61 Nhưng Chúa Giêsu tự mình biết được là các môn đệ đang xầm xì về vấn đề ấy, Người bảo các ông: “Điều đó anh em lấy làm chướng, không chấp nhận được ư? 62 Vậy nếu anh em thấy Con Người lên nơi đã ở trước kia thì sao? 63 Thần Khí mới làm cho sống, chứ xác thịt chẳng có ích gì. Lời Thầy nói với anh em là Thần Khí và là sự sống. 64 Nhưng trong anh em có những kẻ không tin.” Quả thật, ngay từ đầu, Chúa Giêsu đã biết những kẻ nào không tin, và kẻ nào sẽ nộp Người. 65 Người nói tiếp: “Vì thế, Thầy đã bảo anh em: không ai đến với Thầy được, nếu Chúa Cha không ban ơn ấy cho.” 66 Từ lúc đó, nhiều môn đệ rút lui, không còn đi theo Người nữa.
Đến đây kết thúc bài giảng của Chúa Giêsu trong hội đường ở Cáp-phar-naum. Nhiều môn đệ của Người đã nghĩ: Chúa Giêsu phóng đại thái quá! Người đang dẹp bỏ việc cử hành lễ Vượt Qua! Người đang chiếm lấy vị trí tâm điểm của tôn giáo chúng ta! Vì lý do này, nhiều người đã bỏ cộng đoàn và không còn đi theo Chúa Giêsu. Chúa Giêsu phản ứng bằng cách nói: “Thần Khí mới ban cho sự sống, chứ xác thịt chẳng có ích gì. Lời Thầy nói với anh em là Thần Khí và là sự sống.” Chúng ta không nên hiểu theo nghĩa đen những lời của Chúa. Chỉ có sự trợ giúp của ánh sáng của Chúa Thánh Thần thì mới có thể hiểu thấu được đầy đủ ý nghĩa của tất cả mọi việc mà Chúa Giêsu đã nói (Ga 14:25-26; 16:12-13).
Cuộc đối thoại thứ bảy – Ga 6:67-71: Lời tuyên xưng lòng tin của ông Phêrô
67 Vậy Đức Giêsu hỏi Nhóm Mười Hai: “Cả anh em nữa, anh em cũng muốn bỏ đi hay sao?” 68 Ông Simon Phêrô liền đáp: “Thưa Thầy, bỏ Thầy thì chúng con biết đến với ai? Thầy mới có những lời đem lại sự sống đời đời. 69 Phần chúng con, chúng con đã tin và nhận biết rằng chính Thầy là Đấng Thánh của Thiên Chúa.” 70 Chúa Giêsu đáp: “Chẳng phải Thầy đã chọn anh em là Nhóm Mười Hai sao? Thế mà một người trong anh em lại là quỷ!” 71 Người muốn nói về Giuđa, con ông Simon Iscariốt; thật thế, chính y, một môn đệ trong Nhóm Mười Hai, sẽ nộp Người.
Cuối cùng chỉ còn Nhóm Mười Hai ở lại. Chúa Giêsu nói với các ông: “Cả anh em nữa, anh em cũng muốn bỏ đi hay sao?” Đối với Chúa Giêsu, điều quan trọng không phải là con số những kẻ ở chung quanh Người. Chúa không thay đổi lời giảng dạy khi mà lời ấy không làm vui lòng những kẻ khác.
Chúa ưa chuộng được ở lại một mình, hơn là được vây quanh bởi những kẻ không chấp nhận công việc của Chúa Cha. Câu trả lời của ông Phêrô thật là tuyệt vời: “Lạy Thầy, bỏ Ngài thì chúng con sẽ đi theo ai? Chính Thầy mới có lời đem lại sự sống đời đời!” Ngay cả khi không có sự thấu hiểu hoàn toàn mọi việc, ông Phêrô chấp nhận Chúa Giêsu và tin tưởng nơi Người. Mặc dù với những tất cả khả năng giới hạn của ông, Phêrô không giống như Nicôđêmô, người muốn thấy tất cả mọi sự rõ ràng, để xác định cho ý nghĩ riêng của mình. Ngay cả trong số Nhóm Mười Hai, có những người đã không chấp nhận đề nghị của Chúa Giêsu.
c) Để tìm hiểu sâu hơn nữa: Phép Thánh Thể và cuộc Xuất Hành Mới
Trong việc mô tả việc bánh hóa ra nhiều, Tin Mừng theo Gioan cho thấy có nét tương ứng với cuộc Xuất Hành Khỏi Đất Ai Cập xưa: Chúa Giêsu đi trên mặt nước và giảng về Bánh Hằng Sống. Sự tương ứng này cho thấy rằng qua Bí Tích Thánh Thể, một cuộc Xuất Hành mới diễn ra. Bí Tích Thánh Thể giúp chúng ta sống trong trạng thái của cuộc Xuất Hành vĩnh viễn:
i) Việc bánh hóa nhiều (Ga 6:1-15):
Đứng trước mặt Chúa Giêsu là một đám đông đang đói và sự thách thức bảo đảm có lương thực cho tất cả mọi người. Ngay cả ông Môisen cũng đã phải đối mặt với thách thức này trong thời gian di chuyển dân chúng trong sa mạc (Xh 16:1-35; Ds 11:18-23). Sau khi ăn xong, người ta no thỏa và hài lòng nhận thấy trong Chúa Giêsu có một Môisen mới, “vị Ngôn sứ, Đấng đã phải đến thế gian” (Ga 6:14), theo đúng như những gì đã được công bố trong Luật Giao Ước (Đnl 18:15-22).
ii) Chúa Giêsu đi trên mặt nước (Ga 6:16-21):
Trong cuộc Xuất Hành, dân chúng phải di chuyển đây đó để có được sự tự do và phải đối mặt với và vượt qua biển cả (Xh 14:22). Cũng giống như ông Môisen, Chúa Giêsu phải thống trị và chiến thắng biển cả, ngăn chặn thuyền của các môn đệ khỏi bị nuốt chửng bởi các con sóng, và tìm cách đưa họ sang đến bờ bên kia một cách an toàn.
iii) Bài giảng về bánh hằng sống (Ga 6:22-58):
Bài giảng gợi lại Chương 16 của sách Xuất Hành trong đó tả lại câu chuyện bánh manna. Khi Chúa Giêsu nói về “một lương thực không bị hư nát” (Ga 6:27), Người nhắc lại bánh manna bị hư nát và thối rữa (Xh 16:20). Người Do Thái “xầm xì” hoặc phàn nàn về Chúa Giêsu (Ga 6:41), người Do Thái xưa kia cũng làm như thế trong sa mạc, những kẻ nghi ngờ về sự hiện diện của Thiên Chúa trong cuộc hành trình dài của họ (Xh 16:2; 17:3; Ds 11:1). Người Do Thái đã nghi ngờ về sự hiện diện của Thiên Chúa trong con người của Đức Giêsu thành Nagiarét (Ga 6:42). Chúa Giêsu là bánh manna đích thực Đấng ban cho chúng ta sự sống đời đời.
6. Thánh Vịnh 85 (84)
Công Lý và Hòa Bình đã giao duyên
Lạy CHÚA, Ngài đã tỏ lòng thương thánh địa,
tù nhân nhà Giacóp, Ngài dẫn đưa về.
Tội vạ dân Ngài, Ngài tha thứ, mọi lỗi lầm, cũng phủ lấp đi.
Ngài dẹp trận lôi đình và nguôi cơn thịnh nộ.
Lạy Chúa Trời, Đấng cứu độ chúng con,
xin dẫn chúng con về, đừng hận chúng con nữa!
Phải chăng Ngài giận mãi không thôi,
đời lại đời cứ nuôi cơn thịnh nộ?
Nào chẳng phải chính Ngài
sẽ lại làm cho chúng con được sống
để dân riêng được hoan hỷ trong Ngài?
Lạy CHÚA, xin tỏ cho chúng con thấy tình thương của Chúa,
và ban ơn cứu độ cho chúng con.
Tôi lắng nghe điều Thiên Chúa phán,
điều CHÚA phán là lời chúc bình an
cho dân Người, cho kẻ trung hiếu
và những ai hướng lòng trí về Người.
Chúa sẵn sàng ban ơn cứu độ cho ai kính sợ Chúa,
để vinh quang của Người hằng chiếu toả trên đất nước chúng ta.
Tín nghĩa ân tình nay hội ngộ,
hoà bình công lý đã giao duyên.
Tín nghĩa mọc lên từ đất thấp,
công lý nhìn xuống tự trời cao.
Vâng, chính CHÚA sẽ tặng ban phúc lộc
và đất chúng ta trổ sinh hoa trái.
Công lý đi tiền phong trước mặt Người,
mở lối cho Người đặt bước chân.
7. Lời Nguyện Kết
Lạy Chúa Giêsu, chúng con xin cảm tạ Chúa về Lời Chúa đã giúp chúng con hiểu rõ hơn ý muốn của Chúa Cha. Nguyện xin Thần Khí Chúa soi sáng các việc làm của chúng con và ban cho chúng con sức mạnh để thực hành Lời Chúa đã mặc khải cho chúng con. Nguyện xin cho chúng con, được trở nên giống như Đức Maria, thân mẫu Chúa, không những chỉ lắng nghe mà còn thực hành Lời Chúa. Chúa là Đấng hằng sống hằng trị cùng với Đức Chúa Cha trong sự hiệp nhất với Chúa Thánh Thần đến muôn thuở muôn đời. Amen.