Giao ước của Thiên Chúa với nhân loại
Lời xin vâng của Đức Maria và của chúng ta
Lc 1:26-38
. Lời nguyện mở đầu
Lạy Cha nhân từ, trong thời gian thánh này của cầu nguyện và của lắng nghe Lời Chúa, xin Cha cũng sai thánh thiên thần của Cha đến để cho con cũng có thể nhận lãnh được lời công bố về ơn cứu độ và, sau khi đã mở lòng trí con, thì con cũng có thể nói tiếng xin vâng với Thiên Chúa Tình Yêu. Con cầu xin cùng Cha, xin hãy để cho Chúa Thánh Thần rợp bóng trên con như một quyền năng tràn ngập. Từ giờ trở đi, lạy Cha, con không muốn nói một điều khác hơn là lời “Xin Vâng!” và xin thưa cùng Cha: “Này con đây. Xin Chúa hãy làm trên con bất cứ điều gì Chúa muốn”. Amen.
2. Bài đọc
a) Bối cảnh đoạn Tin Mừng:
Câu chuyện truyền tin đưa chúng ta từ đền thờ, nơi thiêng liêng tuyệt hảo, đến căn nhà, đến sự thân mật của cuộc gặp gỡ riêng tư của Thiên Chúa với tạo vật của mình; câu chuyện dẫn đưa chúng ta vào trong chính mình, vào trong nơi sâu thẳm nhất của con người chúng ta, nơi mà chỉ có Thiên Chúa mới có thể tiếp cận và chạm đến. Lời loan báo về việc ra đời của thai nhi Gioan Tẩy Giả đã mở ra cung lòng son sẻ của bà Êlisabéth; do đó, khắc phục được sự bất lực tuyệt đối của loài người và biến đổi nó thành khả năng cộng tác với Thiên Chúa. Mặt khác, lời công bố việc giáng sinh của Chúa Giêsu, gõ cửa một cung lòng có khả năng sinh sản của người “đầy ân sủng” và chờ đợi câu trả lời: chính Thiên Chúa, Đấng đang chờ đợi câu xin vâng của chúng ta để Người có thể làm tất cả mọi việc trong chúng ta.
b) Phần trợ giúp cho việc đọc đoạn Tin Mừng này:
Các câu 26-27: Hai câu đầu tiên đặt chúng ta vào trong thời gian và không gian thiêng liêng của sự kiện mà chúng ta có thể suy gẫm và hồi tưởng lại: chúng ta đang ở tháng thứ sáu sau khi Gioan Tẩy Giả được thụ thai và tại làng Nagiarét, một thành trong xứ Galilêa, đất của những kẻ bị khinh khi và ô uế. Tại đây Thiên Chúa đã xuống để nói chuyện với một trinh nữ, để nói chuyện với trái tim của chúng ta.
Những nhân vật dính dáng trong sự kiện sôi nổi này được trình diện với chúng ta: thiên thần Gabriel, sứ giả của Thiên Chúa, một thiếu nữ tên là Maria và người phối ngẫu của cô là ông Giuse thuộc dòng dõi hoàng gia của vua Đavít. Chúng ta cũng được chào đón vào trong nhóm người này và được kêu gọi tiến vào mầu nhiệm.
Các câu 28-29: Đây là những lời đầu tiên của cuộc đối thoại giữa Thiên Chúa và tạo vật của Ngài. Chỉ cần một vài lời, một hơi thở đơn thuần, nhưng những lời mạnh mẽ thì làm con tim bối rối, câu hỏi sâu sắc về ý nghĩa của đời sống con người, các dự án và kỳ vọng. Thiên thần loan báo niềm vui mừng, ân sủng và sự hiện diện của Thiên Chúa; Đức Maria bối rối và tự hỏi việc này làm thế nào có thể xảy ra được? Làm thế nào mà một hồng ân cao cả như thế, có thể thay đổi con người bà, thuộc về bà được?
Các câu 30-33: Đây là những câu trọng tâm của đoạn Tin Mừng: đó là sự vỡ òa của lời loan báo, biểu lộ của ân sủng Thiên Chúa, Đấng toàn năng trong đời sống loài người. Thiên thần Gabriel, thiên sứ, nói về Đức Giêsu: vị vua cai trị đời đời, Đấng Cứu Thế, Con Đấng Tối Cao, Đấng Toàn Năng khiêm nhường. Ngài nói về Đức Maria, về con trong lòng của bà, về cuộc đời của bà rằng bà đã được chọn để làm cửa ngõ chào đón Thiên Chúa vào trong thế gian này và vào trong đời sống của tất cả mọi người. Ngay cả ở giai đoạn này của sự kiện, Thiên Chúa bắt đầu đến gần, gõ cửa. Người đứng đó, chăm chú, ngay tại cánh cửa của trái tim Đức Maria; và ngay cả bây giờ tại cửa nhà chúng ta, tại trái tim chúng ta…
Câu 34: Đức Maria, phải trực diện với đề nghị của Thiên Chúa, để cho mình trở nên hiển nhiên không giấu diếm, bà để cho mình được đọc đến nơi sâu thẳm nhất của tâm hồn mình. Bà nói về chính mình, về tâm hồn mình, về những ước muốn của mình. Bà biết rằng đối với Thiên Chúa việc không thể là có thể, bà không nghi ngờ hay cứng lòng trí của mình, bà không kể đến cái giá phải trả; bà chỉ muốn hoàn toàn sẵn sàng, mở lòng, và để cho bản thân mình được đạt tới bằng những cách mà loài người nghĩ không thể được, mà là điều đã được viết, đã được thực hiện trong Thiên Chúa. Trong một cử chỉ đơn sơ, Đức Maria đặt sự trinh tiết của mình trước mặt Thiên Chúa, bà không biết đến người nam. Đây là một sự đầu hàng hoàn toàn và tuyệt đối của bản thân, tràn đầy đức tin và sự tín thác. Đó là lời nói xin vâng đầu tiên của bà.
Các câu 35-37: Thiên Chúa, trong sự khiêm tốn nhất, đưa ra câu trả lời, Đấng Toàn Năng nhìn xuống sự mong manh của người phụ nữ này, bà cũng đại diện cho mỗi người chúng ta. Cuộc đối thoại tiếp tục, mối giao ước tăng tiến và được củng cố. Thiên Chúa mặc khải phương cách, Người nói về Chúa Thánh Thần, về việc rợp bóng thụ thai, không có bạo lực, không phá vỡ, nhưng bảo tồn sự nguyên trinh. Thiên thần lại nói về trường hợp của bà Êlisabéth, ngài mặc khải cho biết một trường hợp không thể đã trở thành có thể; hầu như là một sự bảo đảm hoặc chắc chắn. Và rồi đến những lời cuối cùng khi người ta phải làm một sự lựa chọn: để nhận lời hoặc từ chối, tin tưởng hay nghi ngờ, thuận thảo hay cứng lòng, mở cửa hoặc đóng lại. “Không có điều gì là bất khả thi đối với Thiên Chúa”.
Câu 38: Câu cuối cùng dường như chứa đựng một sự vô định. Đức Maria trả lời “Này tôi đây”, bà mở rộng tâm hồn mình cho Thiên Chúa và rồi đến cuộc gặp gỡ, sự nối kết xảy ra tồn tại muôn đời. Thiên Chúa đã nhập thể loài người và loài người trở thành nơi trú ngụ của Thiên Chúa: đây là một Hôn Ước tuyệt vời nhất có thể có được trên trần gian. Chưa hết, Tin Mừng kết thúc bằng một chi tiết buồn và mạnh mẽ: Đức Maria ở lại một mình, thiên thần cáo biệt. Tuy nhiên, những gì còn lại là một lời xin vâng đã được nói với Thiên Chúa và sự hiện diện của Thiên Chúa; những gì còn lại là Sự Sống đích thực.
c) Tin Mừng:
26 Vào tháng thứ sáu, thiên thần Gabriel được Chúa sai đến một thành xứ Galilêa, tên là Nagiarét, 27 đến với một trinh nữ đã đính hôn với một người tên là Giuse, thuộc chi họ Đavít, trinh nữ ấy tên là Maria. 28 Thiên thần vào nhà trinh nữ và chào rằng: “Kính chào trinh nữ đầy ơn phúc, Thiên Chúa ở cùng trinh nữ!” 29 Nghe lời đó, trinh nữ bối rối và tự hỏi lời chào đó có ý nghĩa gì. 30 Thiên thần liền thưa: “Maria đừng sợ, vì đã được ơn nghĩa với Chúa. 31 Này trinh nữ sẽ thụ thai, hạ sinh một con trai và đặt tên là Giêsu. 32 Người sẽ nên cao trọng và được gọi là Con Đấng Tối Cao. Thiên Chúa sẽ ban cho Người ngôi báu Đavít tổ phụ Người. 33 Người sẽ cai trị đời đời trong nhà Giacóp và triều đại Người sẽ vô tận.” 34 Nhưng Maria thưa với thiên thần: “Việc đó xảy đến thế nào được, vì tôi không biết đến người nam?” 35 Thiên thần thưa: “Chúa Thánh Thần sẽ đến với trinh nữ và uy quyền Đấng Tối Cao sẽ bao trùm trinh nữ. Vì thế Đấng trinh nữ sinh ra sẽ là Đấng Thánh và được gọi là Con Thiên Chúa. 36 Và này, Isave, chị họ trinh nữ cũng đã thụ thai con trai trong lúc tuổi già và nay đã mang thai được sáu tháng, người mà thiên hạ gọi là son sẻ; 37 vì không có việc gì mà Chúa không làm được.” 38 Maria liền thưa: “Này tôi là tôi tớ Chúa, tôi xin vâng như lời thiên thần truyền.” Và thiên thần cáo biệt trinh nữ.
3. Giây phút thinh lặng cầu nguyện
Tôi đã đọc và lắng nghe lời Tin Mừng. Giờ đây tôi đứng trong yên lặng … Thiên Chúa đang hiện diện, đang gọi cửa, và xin một nơi trú ngụ, vâng, thậm chí từ tôi và từ cuộc sống nghèo nàn của tôi…
4. Một vài câu hỏi gợi ý
a) Lời loan báo của Thiên Chúa, thiên thần của Chúa, đi vào cuộc sống của tôi, đứng trước mặt tôi và nói chuyện với tôi. Tôi có đã chuẩn bị sẵn sàng để chào đón người chưa, tôi có dành chỗ cho thiên thần, để chăm chú lắng nghe người nói chưa?
b) Đột nhiên, tôi nhận được một lời loan báo khác thường; Thiên Chúa nói với tôi về niềm hân hoan, ân sủng và sự hiện diện. Tất cả những điều mà tôi đã luôn bỏ công tìm kiếm bấy lâu. Ai sẽ là người có thể cho tôi hạnh phúc thực sự? Tôi có sẵn sàng tín thác vào niềm hạnh phúc và sự hiện diện của người đó không?
c) Không cần nhiều, chỉ cần một chuyển động của trái tim, của con người tôi; Người đã nhận ra điều này. Người đã đổ tràn ngập tôi với ánh sáng và tình yêu. Người nói với tôi: “Con đã được ơn nghĩa trước mặt Ta”. Vì thế, tôi có đã làm Chúa vui lòng chưa? Người có thấy tôi dễ mến, đáng yêu không? Vâng, điều đó chính là như thế. Tại sao trước đây tôi đã không chịu tin điều đó? Tại sao tôi vẫn chưa lắng nghe lời Người?
d) Chúa Giêsu muốn đi vào thế giới này qua con người tôi, Người muốn đến với anh chị em tôi qua lối của đời sống tôi, của con người tôi. Tôi có sẽ dẫn Người đi lạc đường không? Tôi có sẽ từ chối Người, lảng tránh Người không? Tôi có sẽ xóa bỏ Người khỏi câu chuyện của tôi, của đời tôi không?
5. Chìa khóa dẫn đến bài đọc
Một vài chữ quan trọng và mạnh mẽ âm vang trong đoạn Tin Mừng này
- Hãy vui mừng lên!
Đây là lời chào mừng thực sự kỳ lạ từ Thiên Chúa nói với tạo vật của Người; dường như có vẻ khó khăn để giải thích và có lẽ thậm chí là vô nghĩa. Thế nhưng, qua hằng nhiều thế kỷ, nó gây được tiếng vang trong các trang Kinh Thánh và do đó cũng trên môi của người Do Thái. Hãy vui mừng lên, hãy hân hoan! Nhiều lần, các tiên tri đã lặp đi lặp lại hơi thở nhẹ nhàng này của Thiên Chúa và đã hô to nhịp đập thầm lặng của trái tim Chúa vì dân của Người, phần còn lại của Người. Tôi đã đọc điều này trong sách tiên tri Giôen: “Hỡi đất đai, đừng sợ, hãy hoan hỷ vui mừng, vì ĐỨC CHÚA đã làm những việc lớn lao… (Ge 2:21-23); trong sách tiên tri Xôphônia: “Reo vui lên, hỡi thiếu nữ Xion, hò vang dậy đi nào, nhà Israel hỡi! Hỡi thiếu nữ Giêrusalem, hãy nức lòng phấn khởi. Án lệnh phạt ngươi, ĐỨC CHÚA đã rút lại” (Xp 3:14); trong sách tiên tri Dacaria: “Hỡi con gái Xion, hãy vui sướng reo hò, vì này Ta đang đến để ở lại giữa ngươi – sấm ngôn của ĐỨC CHÚA! (Dcr 2:14). Hôm nay, tôi đọc và lắng nghe lời ấy, tôi nói rằng nó vẫn còn trong trái tim tôi, trong đời tôi; một niềm vui mừng được công bố cho tôi, một niềm hạnh phúc mới, chưa từng có. Tôi tái khám phá ra những điều tuyệt vời mà Chúa đã làm cho tôi; tôi trải nghiệm sự tự do đến từ việc tha thứ của Người: tôi không còn bị án phạt nữa, mà là được ân phúc muôn đời; tôi sống với kinh nghiệm về sự hiện diện của Chúa bên cạnh tôi, trong tôi. Vâng, Người đã đến ngự giữa chúng ta; một lần nữa Ngài dựng lều của mình trong miền đất của trái tim tôi, trong sự tồn tại của tôi. Lạy Chúa, như Thánh Vịnh đã nói, Chúa vui mừng trong tạo vật của Chúa (Tv 104:31); và con cũng vui mừng trong Chúa, niềm vui của con là chính Chúa (Tv 104:34).
- Thiên Chúa ở cùng trinh nữ!
Những lời đơn giản và soi sáng này được loan báo bởi thiên thần cho Đức Maria, thoát ra một quyền lực toàn năng; tôi nhận ra rằng chỉ những lời này thôi thì cũng đủ để cứu rỗi cuộc đời tôi, để nâng tôi dậy lần nữa từ bất cứ một vấp ngã hoặc sự tủi hổ nào, để đem tôi trở lại khi tôi đi lạc lối. Sự thật chính Người, Thiên Chúa của tôi, ở cùng tôi, giữ cho tôi được sống còn, mang lại cho tôi sự can đảm và tin tưởng để tiếp tục sống. Nếu tôi được như thế, đó là bởi vì Chúa đang ở cùng với tôi. Ai mà biết được rằng kinh nghiệm của ông Isaác được kể trong Kinh Thánh có thể là không có giá trị đối với tôi, điều tốt đẹp nhất có thể tưởng tượng được mà có thể xảy ra cho người tin tưởng và yêu mến Thiên Chúa, khi mà vào một ngày, vua Avimeléc cùng với các người của nhà vua đã đến nói với ông Isaác rằng: “Chúng tôi đã thấy rõ là ĐỨC CHÚA ở với ông” (St 26:28) và sau đó xin được làm bạn với ông và hình thành một liên minh. Có thể nào điều tương tự sẽ nói về tôi; tôi sẽ có thể cho thấy rằng Chúa thực sự đang ở cùng tôi, trong đời sống tôi, trong các ước muốn của tôi, trong tình cảm của tôi, trong các sự chọn lựa và hành động của tôi; có thể nào những người khác sẽ có thể gặp Người qua tôi không. Có lẽ vì điều này, thật là cần thiết cho tôi hấp thụ sự hiện diện của Thiên Chúa nhiều hơn nữa, cho tôi rước của ăn và của uống của Chúa.
Hãy để tôi đi học trường Kinh Thánh, để đọc đi đọc lại một vài đoạn nơi mà tiếng của Chúa nói đi nói lại với tôi về sự thật này và, trong khi Ngài nói, để tôi được chuyển hóa, về tâm hồn hơn bao giờ hết. “Hãy trú ngụ trong đất này; Ta sẽ ở với ngươi và sẽ chúc phúc cho ngươi” (St 26:3). “ĐỨC CHÚA truyền lệnh cho ông Giosuê, con ông Nun, Người phán: ‘Mạnh bạo lên, can đảm lên! Chính ngươi sẽ đưa con cái Israel vào đất mà Ta đã thề hứa với chúng; và Ta sẽ ở với ngươi’” (Đnl 31:23). “Ta sẽ làm cho ngươi nên thành đồng kiên cố đối với dân này. Chúng có chống lại ngươi cũng chẳng làm chi được, vì Ta ở với ngươi để cứu sống và giải thoát ngươi” (Gr 15:20). “Thần sứ ĐỨC CHÚA hiện ra với ông và nói: ‘Chào chiến sĩ can trường! ĐỨC CHÚA ở với ông’” (Tl 6:12). “Đêm ấy, ĐỨC CHÚA hiện ra với ông và phán: ‘Ta là Thiên Chúa của Ápraham, cha ngươi. Đừng sợ, vì Ta ở với ngươi. Vì Ápraham, tôi tớ của Ta, Ta sẽ chúc phúc cho ngươi, sẽ làm cho dòng dõi ngươi ra nhiều’” (St 26:24). “Này Ta ở với ngươi; ngươi đi bất cứ nơi nào, Ta sẽ giữ gìn ngươi, và Ta sẽ đưa ngươi về đất này, và Ta sẽ không bỏ ngươi cho đến khi Ta hoàn thành điều Ta đã phán với ngươi” (St 28:15). “Đừng sợ hãi: có Ta ở với ngươi. Đừng nhớn nhác: Ta là Thiên Chúa của ngươi. Ta cho ngươi vững mạnh, Ta lại còn trợ giúp với tay hữu toàn thắng của Ta” (Is 41:10).
- Đừng sợ!
Kinh Thánh thì có chứa đầy những lời tuyên bố đầy trung hậu này; như dòng sông của lòng thương xót, những lời này được tìm thấy khắp trong các quyển sách Thánh, từ Sáng Thế Ký đến Khải Huyền. Chính Đức Chúa Cha là Đấng lặp đi lặp lại với con cái của Ngài là đừng sợ, vì Người luôn ở cùng họ, Người sẽ không bỏ rơi họ, Người sẽ không quên họ, Người sẽ không để họ rơi vào tay quân thù. Nó giống như là một tuyên ngôn tình yêu từ Thiên Chúa cho nhân loại, cho mỗi người chúng ta; đó là lời cam kết trung thành được truyền từ đời này sang đời kia, từ tâm hồn này đến tâm hồn kia, và cuối cùng thì xuống đến chúng ta. Ông Ápraham đã nghe những lời này và sau đến con trai ông là Isaác, rồi sau đó đến các tổ phụ, Môisen, Giôsua, vua Đavít, vua Salômôn, và cùng với họ, tiên tri Giêrêmia và tất cả các tiên tri. Không ai bị loại trừ khỏi vòng tay cứu độ này mà Chúa Cha ban cho con cái mình, ngay cả những kẻ rời xa khỏi Ngài, những kẻ chống báng lại Ngài nhất. Đức Maria biết cách để lắng nghe những lời này và biết cách tin vào các lời ấy với tràn đầy đức tin, trong một thái độ quy phục tuyệt đối. Bà lắng nghe và tin tưởng, bà cũng chào đón và sống cho chúng ta. Bà là người phụ nữ mạnh mẽ và can trường, người đã mở lòng mình cho Thiên Chúa ngự vào, buông bỏ tất cả những sợ hãi, nghi ngờ và tinh thần khép kín. Đức Maria lặp lại cùng những lời này của Thiên Chúa trong đời sống chúng ta và mời gọi chúng ta hãy tin tưởng như bà đã tin.
- Vui hưởng ân sủng Thiên Chúa
“Lạy Chúa, xin Chúa đoái thương con …” Đây là lời cầu nguyện mà luôn được thốt lên từ miệng lưỡi và trái tim của những ai tìm kiếm nơi ẩn náu trong Thiên Chúa; Kinh Thánh nói với chúng ta về những người như thế, chúng ta gặp họ trong ngã tư đường của mình khi mà chúng ta không biết phải đi về đâu, khi chúng ta cảm thấy bị săn đuổi bởi sự cô tịch hoặc bởi cám dỗ, khi chúng ta cảm thấy bị bỏ rơi, phản bội, thất bại nặng nề về sự tồn tại của chính chúng ta. Khi mà chúng ta không còn ai bên mình và chúng ta cũng không tìm thấy chính mình, thì khi ấy, chúng ta cũng giống như họ, thấy mình cầu nguyện bằng cách lặp lại những lời tương tự: “Lạy Chúa, xin Chúa đoái thương con…”. Ai mà biết được chúng ta đã lặp lại những lời này bao nhiều lần, ngay cả khi một mình và trong thinh lặng. Nhưng hôm nay, tại đây, trong đoạn Tin Mừng đơn giản này, chúng ta được biết trước, chúng ta được đón chào với sự mong đợi; chúng ta không còn cần phải nài xin, vì chúng ta đã tìm được tất cả mọi thứ mà chúng ta hằng tìm kiếm và còn nhiều hơn thế. Chúng ta đã nhận được một cách nhưng không, chúng ta bị choáng ngợp và bây giờ thì có thể tràn đầy.
- Không có việc gì mà Chúa không làm được
Tôi đã đi gần đến cuối cuộc hành trình mạnh mẽ này của ân sủng và sự giải thoát; giờ đây, tôi bắt gặp một lời làm rúng động tâm tư mình trong sâu thẳm của tôi. Đức tin của tôi đang bị sàng lọc; Chúa đang thử thách tôi, đang nghiệm xét tôi, đang kiểm định lòng tôi. Những gì mà thiên thần nói với Đức Maria ở đây, đã được công bố nhiều lần trong Cựu Ước; bây giờ là thời điểm cho việc thực hiện, giờ đây tất cả những việc không thể xảy ra sẽ xảy ra. Thiên Chúa trở thành người phàm; Chúa trở thành bạn hữu, anh em; khoảng cách được rút lại rất gần. Và tôi, ngay cả tôi, nhỏ bé và nghèo hèn như tôi, cũng đang được thông phần trong sự bao la của món quà này, của ân sủng này; tôi được cho biết rằng trong đời tôi, điều không thể cũng trở thành có thể. Tôi chỉ cần phải tin tưởng, chỉ cần phải có sự đồng ý của tôi. Nhưng điều này có nghĩa là tôi phải để cho bản thân mình bị vỡ vụn bởi quyền năng của Thiên Chúa; để quy phục Chúa, Đấng sẽ biến đổi tôi, giải thoát tôi và canh tân tôi. Ngay cả đây là điều không thể. Vâng, tôi có thể được tái sinh hôm nay, tại đây và ngay bây giờ, bởi ân sủng của tiếng nói đã nói với tôi, tiếng nói đã chạm đến tôi, thậm chí đến tận đáy lòng tôi. Tôi tìm kiếm và ghi lại các đoạn Kinh Thánh lặp lại sự thật này. Và như tôi viết xuống những đoạn ấy, như tôi lặp lại và đọc một cách chậm rãi, nuốt từng chữ, và những gì các đoạn Kinh Thánh này nói đang xảy ra trong tôi… Sách Sáng Thế Ký 18:14; Gióp 42:2; Giêrêmia 32:17; Giêrêmia 32:27; Giacaria 8:6; Mátthêu 19:26; Luca 18:27.
- Này con đây
Giờ đây, tôi không thể nào thoái thác, cũng không thể nào tránh né được đoạn kết cục. Tôi biết từ đầu rằng tại đây, trong lời này, rất nhỏ nhoi nhưng lại rất đầy đủ, rất dứt khoát, rằng Thiên Chúa đang chờ đợi tôi. Cuộc hẹn của tình yêu, của sự giao ước giữa Chúa và tôi đã được sắp đặt một cách chính xác từ lời này, chỉ là một giọng nói nhẹ nhàng, chỉ là một nụ hôn. Tôi lưỡng lự bởi sự phong phú của sự hiện diện tôi cảm thấy trong câu “Này con đây!” tôi không cần phải nỗ lực cố gắng nhiều để gợi nhớ lại số lần mà Thiên Chúa đã lên tiếng trước và lặp đi lặp lại những lời này với tôi. Người là Đấng ‘Này Con đây’ được làm người phàm, tuyệt đối trung thành, không thể quên được. Tôi chỉ cần hướng về Người, chỉ cần tìm thấy dấu chân của Người trên cát của sự nghèo nàn của tôi, trong sa mạc của tôi; tôi chỉ cần chào đón tình yêu vô biên của Người, Đấng mà không bao giờ ngừng đi tìm kiếm tôi, để ở gần bên tôi, để cùng bước với tôi đến bất cứ nơi nào tôi đi. Câu nói “Này con đây” đã được nói lên và được nhận ra, nó đã là sự thật. Có bao nhiêu người trước tôi và có bao nhiêu người ngày nay đã có kinh nghiệm này! Tôi không lẻ loi một mình. Tôi vẫn giữ im lặng, lắng nghe trước khi tôi đáp lời…
“Này con đây!” (Is 65:1) Thiên Chúa lặp lại; Đức Maria thưa lại: “Này tôi là tôi tớ Chúa”; và Đức Kitô nói rằng: “Này con xin đến làm theo thánh ý Chúa” (Tv 39:8)…
6. Giây phút cầu nguyện: Thánh Vịnh 139
Đáp ca: Lạy Cha, con xin phó thác hồn con trong tay Cha
Lạy CHÚA, Ngài dò xét con và Ngài biết rõ,
biết cả khi con đứng con ngồi.
Con nghĩ tưởng gì, Ngài thấu suốt từ xa,
đi lại hay nghỉ ngơi, Chúa đều xem xét,
mọi nẻo đường con đi, Ngài quen thuộc cả.
Miệng lưỡi con chưa thốt nên lời,
thì lạy CHÚA, Ngài đã am tường hết.
Ngài bao bọc con cả sau lẫn trước,
bàn tay của Ngài, Ngài đặt lên con.
Kỳ diệu thay, tri thức siêu phàm,
quá cao vời, con chẳng sao vươn tới!
Đi mãi đâu cho thoát thần trí Ngài,
lẩn nơi nào cho khuất được Thánh Nhan?
Con có lên trời, Chúa đang ngự đó,
nằm dưới âm ty, vẫn gặp thấy Ngài.
Tạng phủ con, chính Ngài đã cấu tạo,
dệt tấm hình hài trong dạ mẫu thân con.
Tạ ơn Chúa đã dựng nên con cách lạ lùng,
công trình Ngài xiết bao kỳ diệu!
Hồn con đây biết rõ mười mươi.
Xương cốt con, Ngài không lạ lẫm gì,
khi con được thành hình trong nơi bí ẩn,
được thêu dệt trong lòng đất thẳm sâu.
Lạy Chúa, con thấy tư tưởng Ngài khó hiểu biết bao,
tính chung lại, ôi nhiều vô kể!
Đếm sao nổi, vì nhiều hơn cát;
dù có đếm xong, con vẫn ở với Ngài.
Lạy Chúa, xin dò xét để biết rõ lòng con,
xin thử con cho biết những điều con cảm nghĩ.
Xin Ngài xem con có lạc vào đường gian ác
thì dẫn con theo chính lộ ngàn đời.
7. Lời nguyện kết
Lạy Chúa, Chúa đã từ trời xuống với con, Chúa đã đến với con, Chúa đã chạm vào trái tim con, Chúa đã nói với con và hứa hẹn niềm hân hoan, sự hiện diện và ơn cứu rỗi. Nhờ ân sủng Chúa Thánh Thần, Đấng rợp bóng trên con, cùng với Đức Maria, con đã có thể nói lời xin vâng với Chúa, câu nói ‘Này con đây’ của đời con dâng lên Chúa. Giờ đây, chỉ còn lại quyền năng của lời hứa của Chúa, của sự thật: “Bà sẽ thụ thai, sinh hạ một con trai, và đặt tên là Giêsu”. Lạy Chúa, đây là cung lòng cuộc sống con, của con người con, của tất cả những gì con có, được trải ra trước Chúa. Con đặt mọi sự trong Chúa, trong trái tim Chúa. Xin Chúa hãy bước vào, hãy đến, hãy ngự xuống lần nữa, con cầu xin Chúa, và xin hãy làm cho con sinh hoa kết trái, xin hãy khiến cho con thành người hạ sinh Đức Kitô vào trong thế gian này. Nguyện xin tình yêu tràn đầy con nhận lãnh được từ Chúa tìm thấy sự viên mãn và chân lý trong việc chạm vào các anh chị em mà Chúa đặt để bên cạnh con. Lạy Chúa, nguyện xin cho cuộc gặp gỡ của chúng ta được mở ra, như một món quà cho tất cả mọi người. Con nguyện xin cùng Đức Giêsu là Đấng Cứu Thế. Amen.