Mùa Thường Niên
1. Lời nguyện mở đầu
Lạy Cha chúng con,
Xin Cha giúp cho chúng con đi tìm các giá trị
sẽ mang lại cho chúng con niềm vui mừng lâu dài trong thế gian thay đổi này.
Trong nỗi ước mong của chúng con về những gì Chúa đã hứa,
xin cho chúng con nên một trong tâm trí và con tim.
Chúng con cầu xin nhờ Chúa Giêsu Kitô, Chúa chúng con, Con Cha,
Đấng hằng sống và hiển trị cùng với Chúa Cha và Chúa Thánh Thần,
Một Thiên Chúa, đến muôn thuở muôn đời. Amen.
2. Phúc Âm – Mátthêu 25:14-30
Khi ấy, Chúa Giêsu nói với các môn đệ dụ ngôn này: “14 Có người kia sắp đi xa, liền gọi đầy tớ đến mà giao phó của cải mình cho họ.15 Ông cho người này năm yến, người kia hai yến, người khác nữa một yến, tuỳ khả năng riêng mỗi người. Rồi ông ra đi.
Lập tức,16 người đã lãnh năm yến lấy số tiền ấy đi làm ăn buôn bán, và gây lời được năm yến khác.17 Cũng vậy, người đã lãnh hai yến gây lời được hai yến khác.18 Còn người đã lãnh một yến thì đi đào lỗ chôn giấu số bạc của chủ.
19 Sau một thời gian lâu dài, ông chủ đến tính sổ với các đầy tớ và thanh toán sổ sách với họ.20 Người đã lãnh năm yến tiến lại gần, đưa năm yến khác, và nói: “Thưa ông chủ, ông đã giao cho tôi năm yến, tôi đã gây lời được năm yến khác đây.”21 Ông chủ nói với người ấy: “Khá lắm! Hỡi đầy tớ tài giỏi và trung thành! Được giao ít mà anh đã trung thành, thì tôi sẽ giao nhiều cho anh. Hãy vào mà hưởng niềm vui của chủ anh! “22 Người đã lãnh hai yến cũng tiến lại gần và nói: “Thưa ông chủ, ông đã giao cho tôi hai yến, tôi đã gây lời được hai yến khác đây.”23 Ông chủ nói với người ấy: “Khá lắm! Hỡi đầy tớ tài giỏi và trung thành! Được giao ít mà anh đã trung thành, thì tôi sẽ giao nhiều cho anh. Hãy vào mà hưởng niềm vui của chủ anh! “24 Rồi người đã lãnh một yến cũng tiến lại gần và nói: “Thưa ông chủ, tôi biết ông là người hà khắc, gặt chỗ không gieo, thu nơi không vãi.25 Vì thế, tôi đâm sợ, mới đem chôn giấu yến bạc của ông dưới đất. Của ông đây, ông cầm lấy! ”
26 Ông chủ đáp: “Hỡi đầy tớ tồi tệ và biếng nhác! Anh đã biết tôi gặt chỗ không gieo, thu nơi không vãi,27 thì đáng lý anh phải gởi số bạc của tôi vào ngân hàng, để khi tôi đến, tôi thu được cả vốn lẫn lời chứ! 28 Vậy các ngươi hãy lấy yến bạc khỏi tay nó mà đưa cho người đã có mười yến.29 Vì phàm ai đã có, thì được cho thêm và sẽ có dư thừa; còn ai không có, thì ngay cái đang có, cũng sẽ bị lấy đi.30 Còn tên đầy tớ vô dụng kia, hãy quăng nó ra chỗ tối tăm bên ngoài: ở đó, sẽ phải khóc lóc nghiến răng.”
3. Suy Niệm
– Bài Tin Mừng hôm nay trình bày cho chúng ta dụ ngôn về những yến bạc. Bài dụ ngôn này nằm giữa hai dụ ngôn khác: Dụ ngôn Mười Trinh Nữ (Mt 25:1-13) và Dụ ngôn Cuộc Phán Xét Chung (Mt 25:31-46). Ba dụ ngôn này minh xác và định hướng cho người ta về Nước Trời sắp đến. Dụ ngôn Mười Trinh Nữ nhấn mạnh đến sự cảnh giác: Nước Trời có thể đến bất cứ lúc nào. Dụ ngôn Cuộc Phán Xét Chung nói rằng để có được Nước Trời, người ta cần phải đón nhận những kẻ bé mọn. Dụ ngôn các yến bạc nói về những gì cần phải làm để mở mang Nước Trời. Nó nói về những ân sủng và phẩm chất ưu việt mà người ta nhận được từ Thiên Chúa. Mỗi người có những phẩm chất, sự hiểu biết mà người ấy có thể chỉ bảo cho người khác. Không ai chỉ là học trò, không ai chỉ là thày dạy. Tất cả chúng ta đều học hỏi lẫn nhau.
Chìa khóa để hiểu được dụ ngôn: một trong những điều có ảnh hưởng sâu đậm hơn đến đời sống người ta là ý tưởng mà chúng ta có về Thiên Chúa. Trong số những người Do Thái theo nhóm Biệt Phái, có người đã tưởng tượng rằng Thiên Chúa là vị quan tòa nghiêm khắc, Đấng đối xử người ta theo công trạng mà họ đã đạt được nhờ vào việc tuân thủ Lề Luật. Điều đó đã gây nên sự sợ hãi và đã ngăn trở người ta phát triển. Và cách đặc biệt, nó đã ngăn trở người ta mở lòng mình ra, để đón nhận và tiếp nhận kinh nghiệm mới về Thiên Chúa mà Chúa Giêsu đã truyền đạt. Để giúp cho những người này, thánh sử Mátthêu đã kể câu chuyện những yến bạc.
– Mt 25:14-15: Lối vào trong bài dụ ngôn. Chúa Giêsu kể câu chuyện về một người kia sắp sửa phải đi xa, đã giao phó của cải của mình cho những người giúp việc, giao cho họ năm yến bạc, hai yến và một yến bạc. Một yến bạc tương đương với 34 Kílô vàng, một số bạc không phải là nhỏ! Trong dụ ngôn, mỗi người đều nhận được một số tiền như nhau, bởi vì người ấy nhận lãnh “tùy theo khả năng của mình”. Hễ ai có sức chịu đựng được nhiều thì sẽ nhận được đầy tràn. Ông chủ ấy trảy đi xa, và ở đó một thời gian lâu dài. Câu chuyện tạo ra một thời gian chờ đợi hồi hộp. Người ta không biết vì mục đích gì mà ông chủ lại giao phó tiền bạc mình cho các đày tớ; và người ta cũng chẳng biết kết thúc của câu chuyện.
– Mt 25:16-18: Cách hành xử của mỗi người đầy tớ. Hai người đầu tiên làm việc và làm cho số tiền tăng gấp đôi. Nhưng kẻ nhận được một yến bạc thì lại đem chôn xuống đất để khỏi mất nó. Đó là vấn đề về gia tài Nước Trời được trao cho người ta và cho các cộng đoàn tùy theo khả năng của họ. Mọi người đều nhận được một phần gia tài Nước Trời, nhưng không phải tất cả mọi người đều đáp lại cùng một cách!
– Mt 25:19-23: Việc tính sổ của người đày tớ thứ nhất và thứ hai và phản ứng của ông chủ. Sau một thời gian dài, ông chủ trở về. Hai người đày tớ đầu đều nói điều tương tự: “Thưa ông chủ, ông đã giao cho tôi năm/hai yến, tôi đã gây lời được năm/hai yến khác đây.” Và ông chủ có cùng một phản ứng: “Khá lắm! Hỡi đầy tớ tài giỏi và trung thành! Được giao ít mà anh đã trung thành, thì tôi sẽ giao nhiều cho anh. Hãy vào mà hưởng niềm vui của chủ anh! ”
– Mt 25:24-25: Việc tính sổ của tên đày tớ thứ ba. Tên đày tớ thứ ba cũng tiến lại gần và nói: “Thưa ông chủ, tôi biết ông là người hà khắc, gặt chỗ không gieo, thu nơi không vãi. Vì thế, tôi đâm sợ, mới đem chôn giấu yến bạc của ông dưới đất. Của ông đây, ông cầm lấy!” Trong câu nói này, chúng ta có một ý tưởng sai lạc về Thiên Chúa mà đã bị Chúa Giêsu phê phán. Người đày tớ cho rằng Thiên Chúa là một ông chủ hà khắc. Trước một Thiên Chúa như vậy, loài người sợ hãi và lẩn trốn đàng sau việc tuân giữ Lề Luật cách khư khư và hẹp hòi. Người ta cho rằng hành động theo cách này, tính hà khắc của người làm luật sẽ không trừng phạt anh ta. Trong thực tế, một người như thế không tin vào Thiên Chúa, mà chỉ tin vào bản thân và vào việc tuân giữ Lề Luật. Người này sống cho riêng mình, tự rách rời ra khỏi Thiên Chúa và không thể quan tâm đến những người khác. Người ấy trở thành không có khả năng để phát triển và mở mang như một người tự do. Hình ảnh sai lầm về Thiên Chúa cách ly loài người, giết chết cộng đoàn, kết thúc sự vui tươi và làm cạn kiệt đời sống.
– Mt 25:26-27: Phản ứng của Ông Chủ với người đày tớ thứ ba. Phản ứng của ông chủ thì thật mỉa mai. Ông nói: “Hỡi đầy tớ tồi tệ và biếng nhác! Anh đã biết tôi gặt chỗ không gieo, thu nơi không vãi, thì đáng lý anh phải gởi số bạc của tôi vào ngân hàng, để khi tôi đến, tôi thu được cả vốn lẫn lời chứ!” Tên đày tớ thứ ba thì không ăn khớp với hình ảnh hà khắc mà anh ta có về Thiên Chúa. Nếu anh ta mường tượng rằng Thiên Chúa hà khắc, thì ít nhất anh ta đã phải gửi số tiền ấy vào ngân hàng. Sau đó, anh ta bị kết án không phải bởi Thiên Chúa mà bởi vì ý tưởng sai lầm mà anh ta có về Thiên Chúa và càng làm cho anh ta càng ngây ngô và hoảng sợ hơn. Thật là không thể cho anh ta được ăn khớp với hình ảnh sai lầm mà anh ta đã có về Thiên Chúa, bởi vì sợ hãi đã làm mất đi nhân tính và làm tê liệt đời sống.
– Mt 256:28-30: Lời kết của Chúa làm sáng tỏ bài dụ ngôn. Ông chủ ra lệnh thu lại yến bạc từ tên đày tớ đó và trao cho người đã có 10 yến bạc. “Vì phàm ai đã có, thì được cho thêm và sẽ có dư thừa; còn ai không có, thì ngay cái đang có, cũng sẽ bị lấy đi.” Đây là chìa khóa làm sáng tỏ mọi việc. Trong thực tế, các yến bạc, “của cải của ông chủ”, của cải Nước Trời, là tình yêu, sự phục vụ, chia sẻ. Tất cả những thứ ấy sẽ giúp cộng đoàn phát triển và cho thấy sự hiện diện của Thiên Chúa. Bất cứ ai sống khép mình trong nỗi lo sợ sẽ bị mất đi những gì ít oi mà người ấy có, thì cuối cùng cũng sẽ mất đi tất cả họ có cho dù là ít ỏi. Nhưng kẻ không nghĩ đến bản thân, và hiến tặng đời mình cho người khác, thì sẽ phát triển và một cách bất ngờ, nhận lãnh trở lại tất cả mọi thứ người ấy đã cho đi và còn nhiều hơn nữa. Hễ ai mất mạng sống mình thì sẽ tìm thấy nó, và ai có đủ can đảm để mất mạng sống mình thì sẽ được lại nó.”
– Số tiền khác nhau của Nước Trời. Không có sự khác biệt giữa những người nhận được nhiều và những ai nhận được ít hơn. Tất cả mọi người đều có quà của họ tùy theo khả năng của mình. Điều quan trọng là món quà này phải được dùng vào việc phục vụ Nước Trời và làm cho của cải Nước Trời phát triển. Những món quà này là tình yêu thương, tinh thần anh em, sự chia sẻ. Chìa khóa chính của dụ ngôn không bao gồm việc làm cho những yến bạc làm thành một cái gì đó, mà đúng hơn là việc liên hệ với Thiên Chúa trong cách đúng đắn. Hai người đày tớ đầu không cầu xin điều gì, họ không tìm kiếm của cải cho riêng mình, họ không muốn lợi lộc cho bản thân, họ không sống khép kín cho riêng mình, họ không tính toán. Trong một cách tự nhiên nhất, gần như không nhận thức được, và không tìm kiếm công trạng cho riêng mình, họ bắt đầu làm việc, theo cách mà các món quà nhận được từ Thiên Chúa có thể làm vì Thiên Chúa và vì Nước Trời. Người đày tớ thứ ba thì sợ, và bởi vì việc này nên đã không làm gì. Dựa theo những quy tắc của lề luật xưa, anh ta làm đúng. Anh ta phản ứng theo các nhu cầu cấp bách. Anh ta không mất gì và cũng chẳng làm lợi được điều gì. Và bởi vì điều này, anh ta mất đi cả những gì mình có. Nước Trời là một sự mạo hiểm. Bất cứ ai không liều lĩnh thì sẽ mất Nước Trời!
4. Một vài câu hỏi gợi ý cho việc suy gẫm cá nhân
– Trong cộng đoàn chúng ta, chúng ta có cố gắng để biết và coi trọng những món quà của mỗi người không? Cộng đoàn của chúng ta có phải là nơi mà người ta có thể cho các yến bạc của mình được biết đến và làm cho chúng sẵn sàng cho những người khác không? Đôi khi, những món quà của một số người tạo ra sự ganh tỵ và cạnh tranh nơi những người khác. Còn chúng ta thì phản ứng như thế nào?
– Câu nói sau đây nên được hiểu như thế nào: “Vì phàm ai đã có, thì được cho thêm và sẽ có dư thừa; còn ai không có, thì ngay cái đang có, cũng sẽ bị lấy đi”?
5. Lời nguyện kết
Tâm hồn chúng tôi đợi trông CHÚA,
bởi Người luôn che chở phù trì.
Vâng, có Người, chúng tôi mừng rỡ,
vì hằng tin tưởng ở Thánh Danh.
(Tv 33:20-21)