Chú ý tới các sự kiện:
Chúa Giêsu dạy cách đọc các dấu chỉ thời đại
Lc 12:49-59
Lời Nguyện Mở Đầu
Lạy Thiên Chúa Toàn Năng ngự trên cao,
Chúa đã biến đời sống mỏng manh của chúng con thành đá tảng đền thờ Chúa ngự.
Xin hãy hướng dẫn tâm trí chúng con biết đập vỡ những phiến đá trong sa mạc,
để cho nước có thể chảy ra hầu làm dịu cơn khát của chúng con.
Nguyện xin cho sự nghèo nàn về cảm xúc của chúng con che phủ chúng con như tấm áo choàng trong bóng tối của đêm đen.
Và xin Chúa hãy mở lòng trí chúng con để chúng con có thể nghe được tiếng vang vọng của sự im lặng cho đến lúc bình minh,
Xin Chúa hãy ấp ủ chúng con trong ánh sáng của buổi rạng đông,
Xin hãy mang đến cho chúng con,
Với than hồng từ lửa của những người chăn chiên của Đấng Tuyệt Đối
Là những người canh thức cho chúng con được gần với Thầy Chí Thánh, hương vị của kỷ niệm thánh.
1. Phụng Vụ
a) Tin Mừng:
49 Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: “Thầy đã đến đem lửa xuống thế gian và Thầy mong muốn biết bao cho lửa cháy bùng lên! 50 Thầy phải chịu một phép rửa, và lòng Thầy khắc khoải biết bao cho đến khi hoàn tất! 51 Các con tưởng Thầy đến để đem sự bình an xuống thế gian ư? Thầy bảo các con, không phải thế, nhưng Thầy đến để đem sự chia rẽ. 52 Vì từ nay, năm người trong một nhà sẽ chia rẽ nhau, ba người chống lại hai, và hai người chống lại ba; 53 cha chống đối con trai, và con trai chống đối cha, mẹ chống đối con gái, và con gái chống đối mẹ, mẹ chồng chống đối nàng dâu, và nàng dâu chống đối mẹ chồng.” 54 Đức Giêsu cũng nói với đám đông rằng: “Khi các người thấy mây kéo lên ở phía tây, các người nói ngay: ‘Mưa đến nơi rồi’, và xảy ra đúng như vậy. 55 Khi thấy gió nồm thổi, các người nói: ‘Trời sẽ oi bức’, và xảy ra đúng như vậy. 56 Những kẻ đạo đức giả kia, cảnh sắc đất trời, thì các người biết nhận xét, còn thời đại này, sao các người lại không biết nhận xét? 57 Sao các người không tự mình xét xem cái gì là phải? 58Thật vậy, khi anh đi cùng đối phương ra tòa, thì dọc đường hãy cố gắng giải quyết với người ấy cho xong, kẻo người ấy lôi anh đến quan tòa, quan tòa lại nộp anh cho thừa phát lại, và thừa phát lại tống anh vào ngục. 59 Ta bảo cho anh biết: anh sẽ không ra khỏi đó trước khi trả hết đồng kẽm cuối cùng.”
b) Giây phút thinh lặng:
Chúng ta hãy để cho Lời Chúa vang vọng ở trong lòng chúng ta.
2. Suy Niệm
a) Một vài câu hỏi gợi ý:
– Thầy đã đến đem lửa xuống thế gian: Lửa bao hàm một tình cảm mãnh liệt và tâm điểm của sự sống bởi vì nơi nào có ánh sáng, sức nóng, tác dụng, có sự chuyển động, thì nơi đó có sự sống. Và không phải là một sự sống chậm chạp, mà là một sự sống được nuôi dưỡng liên tục. Ngọn lửa sự sống của Thiên Chúa có đang cháy trong người tôi không?
– Sao các người không tự mình xét xem cái gì là phải? Lời mời gọi để phân định riêng từng người thì thậm chí còn cấp bách hơn trong một thế giới mà những ý kiến đuổi theo nhau và tạo thành một “đại chúng” … Tôi đã để cho mình phải tùy thuộc vào những phán đoán và tiêu chuẩn lựa chọn bởi những kẻ khác đến mức độ nào?
– dọc đường hãy cố gắng giải quyết với người ấy cho xong… Bạn đang trên đường đi đến tòa án bởi vì bạn nghĩ mình đúng, nhưng phía đối phương cũng tin chắc là họ đúng. Tôi cảm thấy thế nào khi đối diện với một người mà tôi cảm thấy thù nghịch với tôi? Tôi có cảm thấy tự tin đủ để đi đến giải quyết vấn đề tại tòa án hay tôi thà cố gắng giải quyết sự bất đồng trên đường đi?
b) Phân tích chi tiết về văn bản:
Câu 49: Thầy đã đến đem lửa xuống thế gian và Thầy mong muốn biết bao cho lửa cháy bùng lên! Ngọn lửa mà không thể tắt được phát xuất từ Thiên Đàng, đó là ngọn lửa của Chúa Thánh Thần đã khiến cho mọi loài hiện hữu, sự chói sáng và khái niệm ấm áp của sự hiện diện Thiên Chúa giữa chúng ta. Phép Rửa của tình yêu. Ánh sáng được tạo thành, thức ăn được sinh sôi, nước được tạo ra, Thiên Chúa được sinh ra! Cây Thập Giá, làng Bêlem mới, Nhà của chiếc Bánh hoàn hảo, làng Emmau mới, nhà trọ cho chiếc Bánh được bẻ ra, một làng Bêtania mới, Nhà của chiếc Bánh thơm ngon được ban phát cho nhân loại muôn đời.
Câu 50: Thầy phải chịu một phép rửa, và lòng Thầy khắc khoải biết bao cho đến khi hoàn tất! Khắc khoải, dấu hiệu của những ai đang lo sợ thì bất an trong lòng và mặt mày thất thần, nhăn nhó và nghẹt thở, Đức Giêsu cũng đã trải qua kinh nghiệm này. Người ta có thể làm được điều gì để chống lại sự khắc khoải này? Không thể làm được gì ngoại trừ chờ đợi để những gì là tốt đẹp được thực hiện và để những nỗi sợ hãi tự xoáy mình theo sự kiện. Sự khắc khoải siết chặt và có thể hủy hoại mọi khả năng chuyển động nội tâm. Nỗi khắc khoải của người tin tưởng và chấp nhận cuộc sống, ngay cả khi nó siết chặt người ấy như trong một cái bàn kẹp khủng khiếp, nó không hủy hoại, nhưng thay vào đó củng cố cho đến lúc nó trả lại sự tự do đang mong đợi hoặc làm tan đi các ảo tưởng và hy vọng hão huyền.
Câu 51: Các con tưởng Thầy đến để đem sự bình an xuống thế gian ư? Thầy bảo các con, không phải thế, nhưng Thầy đến để đem sự chia rẽ. Nhân loại tìm kiếm bình an. Nhưng sự bình an nào? Sự bình an của “xin đừng làm phiền tôi”, hay sự bình an của “chúng ta đừng nên tạo ra rắc rối”, hay sự bình an của “mọi chuyện đều êm đẹp”, một sự bình an nông cạn. Sự bình an này là sự bình an thế gian. Đức Giêsu đã đến để đem lại cho chúng ta sự bình an đích thực, sự viên mãn của ân sủng Thiên Chúa. Sự bình an này khi ấy không còn gọi là sự bình an nữa, mà đến độ nó mâu thuẫn với sự bình an bề ngoài, dưới con mắt của loài người, nó được gọi là “sự chia rẽ”. Ta cũng có thể nói rằng sự bình an của Chúa Kitô quyết định hoặc chọn lựa và trong khi quyết định, nó phân biệt, giống như thỏi nam châm mà trong đó từ trường thu hút cho chính nó những thứ gì cùng “tính chất”, và nó không thu hút bất cứ thứ gì không có cùng tính chất tương tự.
Các câu 52-53: Vì từ nay, năm người trong một nhà sẽ chia rẽ nhau, ba người chống lại hai, và hai người chống lại ba; cha chống đối con trai, và con trai chống đối cha, mẹ chống đối con gái, và con gái chống đối mẹ, mẹ chồng chống đối nàng dâu, và nàng dâu chống đối mẹ chồng. Mọi sự chia rẽ không phải đến từ Thiên Chúa, bởi vì trong Thiên Chúa, có sự hợp nhất. Nhưng trong Danh Thánh Chúa, thậm chí có thể vượt quá khỏi điều răn tự nhiên. Lề Luật cổ xưa dạy rằng: Ngươi phải hiếu kính cha mẹ ngươi. Và lề luật mới về tình yêu không có giới hạn, thậm chí còn nói: Ai yêu cha mẹ mình hơn Thầy thì không xứng với Thầy. Sự chia rẽ trong trường hợp này có thể hiểu được như sự ưu tiên của tình yêu, cấp bậc tôn ti của các giá trị. Đối với Thiên Chúa, nguồn mạch sự sống tương ứng với vị trí thứ nhất. Đối với cha mẹ là những người đã chấp nhận, đón chào sự sống, vị trí thứ hai… một thứ tự như thế trong bản chất hợp lý của tôn ti đó. Không phải là một vinh dự cho cha mẹ để bất tuân lời Thiên Chúa hay yêu Đức Kitô ít hơn. Bởi vì tình yêu dành cho cha mẹ là một tình yêu đền đáp, tình yêu Thiên Chúa thì tạo ra tình yêu.
Các câu 54-55: Đức Giêsu cũng nói với đám đông rằng: “Khi các người thấy mây kéo lên ở phía tây, các người nói ngay: ‘Mưa đến nơi rồi’, và xảy ra đúng như vậy. Khi thấy gió nồm thổi, các người nói: ‘Trời sẽ oi bức’, và xảy ra đúng như vậy. Trước khi quở trách đám đông, Chúa Giêsu đã cảm kích những việc tốt lành mà họ có khả năng làm. Nếu một đám mây kéo đến từ phía tây, thì trời sắp đổ mưa. Và người ta có sự đoan chắc này như là một kết quả mà người ấy đã quan sát các hiện tượng thiên nhiên đủ để đưa vào quy luật. Nếu gió nam thổi đến, thì trời sẽ nóng bức. Được xác nhận và được ngẫm nghĩ, quy định về các hậu quả đối với chúng ta.
Câu 56: Những kẻ đạo đức giả kia, cảnh sắc đất trời, thì các người biết nhận xét, còn thời đại này, sao các người lại không biết nhận xét? Tại sao không dùng cùng một tiêu chuẩn cho các sự việc của thời điểm hiện tại? Lịch sử tự nó nói lên cho chính nó. Tại sao không đánh giá nó trên căn bản kinh nghiệm? Lý luận ràng buộc ranh giới và các hệ quả thì tương tự như đối với các sự kiện nhân loại cũng như đối với các sự kiện siêu nhiên. Thế giới của các mối quan hệ, thế giới của những niềm tin tôn giáo, thế giới của những kỳ vọng nhân loại… tất cả mọi thứ phải tuân theo cùng một định luật. Lúc ấy, nếu Đức Kitô được trông đợi cả hằng thế kỷ như là việc thực hiện lời hứa của Thiên Chúa, và nếu Đức Giêsu Nagiarét hoàn thành công việc của đức tin với bàn tay của Thiên Chúa, thì tại sao lại ngờ vực về việc Nước Thiên Chúa sắp đến? Đây là thái độ đạo đức giả. Họ không muốn thừa nhận lòng trung tín của Thiên Chúa và khăng khăng chờ đợi cho sự viên mãn về những gì chúng ta đã thấy.
Câu 57: Sao các người không tự mình xét xem cái gì là phải? Những gì là chính trực luôn có thể bị xét đoán. Nó không xứng đáng để chờ đợi sự xét đoán kẻ khác. Và cũng như thế, chúng ta luôn bị ràng buộc với những suy nghĩ và lời nói của người khác, với những gì xảy ra và những gì mong đợi, với những quan điểm về sự thành công và với hằng ngàn do dự. Tin tưởng vào óc suy xét của người ta thì thật là khôn ngoan!
Câu 58: Thật vậy, khi anh đi cùng đối phương ra tòa, thì dọc đường hãy cố gắng giải quyết với người ấy cho xong, kẻo người ấy lôi anh đến quan tòa, quan tòa lại nộp anh cho thừa phát lại, và thừa phát lại tống anh vào ngục. Sự khôn ngoan và óc suy xét của Chúa Giêsu hướng về một điều gì đó thực sự hữu ích. Không mong đợi để nhận được công lý, bởi vì không ai công chính đến độ có thể tránh khỏi bị kết án tù. Chúng ta là những kẻ tội lỗi! Và do đó, thay vì lôi cuốn theo một công lý giả tạo, mà bạn cho rằng mình xứng đáng được tuyên án vô tội, bạn nên cố gắng giảng hòa thì hơn. Bạn hãy cố gắng đạt được một thỏa thuận để khỏi bị điệu ra trước mặt quan tòa. Bạn đánh giá các sự kiện và kết luận rằng tốt hơn là không nên cảm thấy mình vô tội. Thánh Phaolô đã nói rằng: Tôi cũng chẳng tự xét xử lấy mình… Đấng xét xử tôi chính là Chúa… Chính Người…
Câu 59: Ta bảo cho anh biết: anh sẽ không ra khỏi đó trước khi trả hết đồng kẽm cuối cùng. Ai là người không mang công mắc nợ? Tại sao chúng ta lại muốn sống cuộc đời mình tại tòa án để liên tục tranh cãi ai là người có tội và ai là người vô tội? Há chẳng tốt hơn là chúng ta sống đơn giản, trong sự hài hòa và thuận thảo với tất cả mọi người, bởi vì tất cả đều đi tìm kiếm những gì là tốt đẹp và tất cả đều có những mong manh và yếu đuối như đồng tiền tiêu xài ư?
c) Suy Niệm:
Nếu chúng ta cũng có thể mang lửa đến cho thế giới của lòng chúng ta! Một ngọn lửa có khả năng tự nó lan rộng mà không gây ra một đám cháy lớn, nhưng lại tạo ra những gắn bó thân thiết của sự kết hợp và trao đổi sống động… Những ai đùa với lửa ắt sẽ bị phỏng tay, nhưng lại ích lợi cho tất cả mọi người biết bao! Lửa phân chia, nó tạo ra những vòng tròn gặp gỡ và những ngăn cách bởi lối cản. Giống như trong tất cả mọi thứ của Thiên Chúa, chúng ta thấy mình đang ở tại ngã đường của chọn lựa: đi theo Đức Kitô hay chống lại Ngài. Thật thế, bởi vì chúng ta không bao giờ được quên rằng Người là dấu hiệu của sự mâu thuẫn trong mọi thời đại, Người là tảng đá chắn đường cho những ai thiên về mong đợi các phép lạ và chuyện phi thường ở bề ngoài và Người là đá tảng góc tường cho những ai nhìn vào đôi bàn tay gân guốc của Người và nắm chặt lấy đôi bàn tay của người thợ mộc đang cố gắng xây dựng ngôi nhà hy vọng, đó là Giáo Hội. Thời đại của ân sủng: Làm sao mà không nhận ra được điều ấy? Nếu bạn đi ngang qua một đống lửa đang cháy, bạn sẽ cảm thấy có hơi nóng. Đức Kitô là ngọn lửa đang cháy sáng! Nếu bạn đi ngang qua một dòng nước chảy xiết, vào một ngày mùa hè oi bức, bạn sẽ cảm nhận được sự tươi mát và cảm thấy mình bị thu hút bởi sự chuyển động của dòng nước đang chảy về phía bạn để làm dịu đi cơn khát và cho bạn những khoảnh khắc nhẹ nhõm. Và Đức Kitô là dòng nước đang tuôn đổ ra cho sự sống đời đời! Nếu trong đêm vắng bạn lắng nghe sự tĩnh mịch, thì bạn không thể không cảm thấy khắc khoải chờ đợi cho ánh sáng của một ngày mới tỏa ra. Và Đức Kitô chính là Vầng Thái Dương ló rạng! Lời mà trong đêm đen là sự tĩnh mịch và trong buổi bình minh nó trở thành một âm tiết của cuộc đối thoại mới. Tại sao không nhận thức được rằng đó tất cả chỉ là lỗi lầm thù nghịch và hãy đi với bất cứ ai công nhận anh ta như một người anh em? Nếu bạn xem anh ta là kẻ thù, bạn sẽ đi tìm lẽ công lý… Nếu bạn xem anh ta như người anh em, tư tưởng xuất hiện trong trí bạn là chăm sóc cho anh ta và cùng sánh bước với người ấy trên một đoạn đường, chia sẻ với anh ta những nỗi khổ nhọc và lo lắng của bạn, và lắng nghe những khó khăn của anh ta. Tại sao bạn lại muốn bằng mọi giá phải trả hết cho đến đồng kẽm cuối cùng?
3. Cầu Nguyện
Thánh Vịnh 32
Hạnh phúc thay, kẻ lỗi lầm mà được tha thứ,
người có tội mà được khoan dung.
Hạnh phúc thay, người CHÚA không hạch tội,
và lòng trí chẳng chút gian tà.
Bao lâu con lặng thinh không thú lỗi,
thì gân cốt rã rời, cả ngày con gào thét.
Vì ngày đêm con bị tay Ngài đè nặng,
nên sức lực hao mòn, như bị nắng mùa hè thiêu đốt.
Bởi thế, con đã xưng tội ra với Ngài,
chẳng giấu Ngài lầm lỗi của con.
Con tự nhủ: “Nào ta đi thú tội với Chúa,”
và chính Ngài đã tha thứ tội vạ cho con.
Vì thế, ai là người hiếu trung với Chúa
sẽ kêu cầu Ngài lúc gặp cảnh gian truân;
cho dầu nước lũ có ngập tràn
cũng không dâng tới họ.
Chính Chúa là nơi con ẩn náu,
giữ gìn con khỏi bước ngặt nghèo.
Khắp bốn bề, Chúa làm trổi vang lên
những khúc ca mừng con được giải thoát.
Chúa rằng: “Này đây Ta răn dạy,
chỉ cho con biết đường lối phải theo,
để mắt nhìn con, Ta ban lời khuyên nhủ.
Đừng bắt chước lừa ngựa, giống vô tri,
phải chế ngự bằng dây cương hàm thiếc,
nếu không, nó chẳng chịu đến gần.”
Bao đau khổ sẵn chờ kẻ dữ,
còn ai tin cậy CHÚA, luôn được Người ấp ủ thương yêu.
Hỡi những người công chính,
hãy vui lên trong CHÚA, hãy nhảy mừng.
Mọi tâm hồn ngay thẳng, nào cất tiếng hò reo.
4. Chiêm Niệm
Lạy Chúa, Chúa là Đấng đã tìm kiếm vào trong tâm hồn con và làm khiến cho những nỗi sợ hãi của con trở thành những lối đi để tạo ra sự mới mẻ của ân sủng, xin Chúa hãy đi vào trong những khổ não của con. Ở đó là nơi con mất hy vọng và sự run sợ nuốt chửng con, ở đó là nơi mỗi tia lửa của ân sủng đốt cháy những yên ổn của con và làm cho con trở thành một đống tro tàn, ở đó một lần nữa lại nhóm lên ngọn lửa của tình yêu Chúa. Xin Chúa hãy đoái thương ghé mắt có khả năng xuyên thấu thực tại và ánh mắt của Chúa chờ đợi con ở thế giới bên kia theo biểu hiện bề ngoài. Xin Chúa đừng để cho con lìa xa khỏi ước muốn được hiệp thông của con. Và ở đó cũng là nơi nhân danh Chúa, con có thể gặp phải sự chống đối, kháng cự, nghịch cảnh, nguyện xin cho con có thể tham phần vào sự đau khổ của chia rẽ để giữ ngọn lửa của cuộc gặp gỡ với Chúa luôn cháy sáng!