Hãy luôn sẵn sàng
Thiên Chúa có thể đến bất cứ lúc nào
Mt 24:37–44
1. Lời nguyện mở đầu
Lạy Chúa Giêsu, xin hãy ban Thần Khí Chúa đến giúp chúng con đọc Kinh Thánh với cùng tâm tình mà Chúa đã đọc cho các môn đệ trên đường Emmau. Trong ánh sáng của Lời Chúa, được viết trong Kinh Thánh, Chúa đã giúp các môn đệ khám phá ra được sự hiện diện của Thiên Chúa trong nỗi đau buồn về bản án và cái chết của mình. Vì thế, cây thập giá tưởng như là sự kết thúc của mọi niềm hy vọng đã trở nên nguồn mạch của sự sống và sự sống lại.
Xin hãy tạo trong chúng con sự thinh lặng để chúng con có thể lắng nghe tiếng Chúa trong sự Tạo Dựng và trong Kinh Thánh, trong các sự việc và trong những người chung quanh, nhất là những người nghèo khó và đau khổ. Nguyện xin Lời Chúa hướng dẫn chúng con để chúng con cũng có thể cảm nghiệm được sức mạnh của sự phục sinh của Chúa giống như hai môn đệ từ Emmau, và làm chứng cho những người khác rằng Chúa đang sống hiện hữu giữa chúng con như nguồn mạch của tình anh em, công lý và hòa bình. Chúng con cầu xin vì danh Chúa Giêsu, con Đức Maria, Đấng đã mặc khải cho chúng con về Chúa Cha và xin sai Chúa Thánh Thần đến với chúng con. Amen.
2. Bài Đọc
a) Ý chính của bài Phúc Âm:
Trong phần Phụng Vụ của Chúa Nhật thứ nhất Mùa Vọng, Giáo Hội đặt trước chúng ta một trích đoạn bài giảng của Chúa Giêsu về ngày tận thế. Mùa Vọng có nghĩa là Trông Đợi. Đây là thời gian chuẩn bị cho sự xuất hiện của Con Thiên Chúa vào cuộc sống của chúng ta. Chúa Giêsu khuyên chúng ta hãy tỉnh thức. Người đòi hỏi chúng ta phải chú ý tới các sự kiện để khám phá ở đó những dấu hiệu của giờ Con Thiên Chúa sẽ đến.
Vào đầu Mùa Vọng, thật là quan trọng phải thanh tẩy quan niệm của chúng ta và ôn lại cách đọc các sự kiện trong ánh sáng của Lời Chúa. Và điều này không có gì đáng ngạc nhiên, bởi vì Chúa đến không báo trước, vào lúc chúng ta không mong đợi nhất. Để cho thấy chúng ta phải nên để ý tới các sự kiện như thế nào, Chúa Giêsu nhắc lại trận đại hồng thủy thời ông Nô-e.
Trong lúc đọc bài Tin Mừng, chúng ta hãy chú ý tới những sự so sánh mà Chúa Giêsu dùng để chuyển tải thông điệp của Người.
b) Phân đoạn bài Tin Mừng để trợ giúp cho bài đọc:
Mt 24:37-39: Con Người sẽ đến giống như những gì đã xảy ra trong thời ông Nô-e
Mt 24:40-41: Chúa Giêsu dùng sự so sánh để giảng cho những người đang lắng nghe
Mt 24:42: Lời kết luận: “Hãy tỉnh thức”; “Hãy cảnh giác”.
Mt 24:43-44: Một tỷ dụ để khuyên người ta cảnh giác.
c) Phúc Âm:
37 Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: “Trong thời ông Nô-e xảy ra thế nào, thì lúc Con Người quang lâm cũng sẽ như vậy. 38 Vì trong những ngày trước nạn đại hồng thủy, thiên hạ vẫn ăn uống, cưới vợ lấy chồng, mãi cho đến ngày ông Nô-e vào tàu, 39 mà họ cũng không hay biết gì, cho đến khi nạn hồng thủy ập tới cuốn đi hết thảy. Ngày Con Người quang lâm, cũng sẽ như vậy. 40 Bấy giờ, hai người đàn ông đang làm ruộng, thì một người được đem đi, một người bị bỏ lại. 41 Hai người đàn bà đang kéo cối xay, thì một người được đem đi, một người bị bỏ lại.
42 Vậy anh em hãy canh thức, vì anh em không biết ngày nào Chúa của anh em đến. 43 Anh em phải biết điều này: nếu chủ nhà biết vào canh nào kẻ trộm sẽ đến, hẳn ông ta đã thức, không để nó khoét vách vào nhà mình đâu. 44 Cho nên, anh em cũng vậy, anh em hãy sẵn sàng, vì chính giờ phút anh em không ngờ, thì Con Người sẽ đến.”
3. Giây phút cầu nguyện trong thinh lặng
Để Lời của Chúa có thể thấm nhập và soi sáng đời sống chúng ta.
4. Một vài câu hỏi gợi ý
Để giúp chúng ta trong việc suy gẫm cá nhân.
i) Điều nào trong bài Tin Mừng đánh động bạn nhất? Tại sao?
ii) Ở đâu, khi nào và tại sao Chúa Giêsu giảng bài giảng này?
iii) Chúa Giêsu khuyên nhủ chúng ta phải cảnh giác như thế nào, việc cảnh giác
bao gồm những gì?
iv) “Một người được đem đi, một người bị bỏ lại”. Chúa Giêsu muốn dạy chúng ta điều gì với lời khẳng định này?
v) Vào thời ông Mátthêu, cộng đoàn Kitô hữu, trong một nghĩa nào đó, đã mong đợi sự trở lại của Con Người. Và ngày nay, chúng ta chờ đợi sự xuất hiện của Chúa Giêsu theo cách nào?
vi) Theo bạn, đâu là trọng tâm hay nguồn gốc của bài giảng này của Chúa Giêsu?
5. Dành cho những ai muốn đào sâu vào chủ đề
a) Bối cảnh bài giảng của Chúa Giêsu:
Phúc Âm theo Thánh Sử Mátthêu –
Trong Phúc Âm của thánh Mátthêu có năm bài giảng tuyệt vời, như thể đó là một ấn bản mới của năm cuốn sách Luật Môisen. Đoạn Tin Mừng mà chúng ta đang suy gẫm trong Chúa Nhật tuần này là một phần của bài giảng thứ năm của cuốn sách Luật Mới này. Mỗi một bài trong tất cả bốn bài giảng trước soi sáng một khía cạnh khẳng định của Nước Chúa được công bố bởi Đức Giêsu. Bài thứ nhất: Công lý của Nước Trời và những điều kiện để được vào Nước Trời (Mt 5-7). Bài thứ hai: Sứ vụ của các công dân Nước Trời (Mt 10). Bài thứ ba: Sự hiện hữu mầu nhiệm của Nước Trời trong đời sống người ta (Mt 13). Bài thứ tư: Đời sống Nước Trời trong cộng đoàn (Mt 18). Bài giảng thứ năm nói về sự cảnh giác trong quan điểm khẳng định Nước Trời đang đến. Trong bài giảng cuối cùng này, thánh Mátthêu tiếp tục bản đề cương của thánh Máccô (xem Mc 13:5-37), nhưng thêm vào một số bài dụ ngôn nói về điều cần thiết của sự cảnh giác và phục vụ, của sự đoàn kết và tình anh em.
Chờ đợi sự trở lại của Con Người –
Ở cuối thế kỷ thứ nhất, các cộng đoàn đã sống trong mong đợi sự trở lại trước mắt của Chúa Giêsu (1Th 5:1-11). Họ căn cứ vào một số lời của thánh Phaolô ( 1Th 4:15-18), có một số người đã ngưng mọi công việc vì nghĩ rằng Chúa Giêsu sắp trở lại đến nơi (2Th 2:1-2; 3:11-12). Họ tự hỏi: “Khi Chúa Giêsu đến, liệu chúng ta có sẽ được cất thẳng lên Thiên Đường như Người chăng?” (xem 1Th 4:17). “Chúng ta có sẽ được đem đi hay sẽ bị bỏ lại?” (Mt 24:40-41). Có một bầu không khí tương tự như ngày hôm nay, trong đó có nhiều người tự hỏi: “Tình trạng khủng bố này có phải là một dấu hiệu báo cho biết ngày tận thế đã gần kề không?” Chúng ta phải làm gì để khỏi bị bất ngờ?” Đáp số cho câu hỏi và điều quan tâm này đến với chúng ta từ Lời của Chúa Giêsu mà thánh Mátthêu chuyển đến cho chúng ta trong Tin Mừng của Chúa Nhật tuần này.
b) Lời bình giải về đoạn Phúc Âm:
Mt 24:37-39: Chúa Giêsu so sánh sự trở lại của Con Người với những ngày của lụt đại hồng thủy
“Trong thời ông Nô-e xảy ra thế nào, thì lúc Con Người quang lâm cũng sẽ như vậy.” Ở đây, để làm sáng tỏ lời kêu gọi phải cảnh giác của Người, Chúa Giêsu nhắc tới hai cảnh trong Cựu Ước: ông Nô-e và Con Người. “Trong thời ông Nô-e” có ý muốn nhắc tới thời kỳ lụt đại hồng thủy (St 6:5-8:14).
Hình ảnh về “Con Người” xuất phát từ một thị kiến của tiên tri Đanien (Đn 7:13). Trong thời ông Nô-e, đa số người ta đã sống mà không lo lắng bất kỳ một điều gì, không biết rằng giờ Thiên Chúa đã gần kề. Cuộc sống vẫn tiếp tục “mà họ cũng không hay biết gì, cho đến khi nạn hồng thủy ập tới cuốn đi hết thảy”. Và Chúa Giêsu kết luận: “Ngày Con Người quang lâm, cũng sẽ như vậy”. Trong thị kiến của tiên tri Đanien, Con Người sẽ ngự giá mây trời mà đến một cách bất ngờ và sự xuất hiện của Người sẽ tiêu diệt mọi đế quốc thống trị, và sẽ vĩnh viễn hủy bỏ.
Mt 24:40-41: Chúa Giêsu dùng sự so sánh để giảng cho những người đang lắng nghe.
“Hai người đàn ông đang làm ruộng, thì một người được đem đi, một người bị bỏ lại”. Những chữ này không nên hiểu theo nghĩa đen. Đó là một cách để nói lên số phận khác nhau mà người ta sẽ lãnh nhận tùy theo sự phán xét về các việc mà họ đã làm. Một số người sẽ được đem đi, nghĩa là, sẽ lãnh nhận ơn cứu rỗi, và những người khác sẽ không được nhận nó. Đây là, việc đã xảy ra trong cơn đại hồng thủy: “vì Ta chỉ thấy ngươi là người công chính trước nhan Ta trong thế hệ này” St 7:1). Ông Nô-e và gia đình ông đã được cứu rỗi.
Mt 24:42: Chúa Giêsu đưa ra kết luận: “Vậy anh em hãy tỉnh thức”, phải cảnh giác.
Thiên Chúa là Đấng quyết định giờ xuất hiện của Con Người. Nhưng thời gian của Thiên Chúa thì không được đo bằng thời gian hoặc năm tháng của chúng ta. Đối với Chúa, một ngày ví thể ngàn năm, và ngàn năm cũng tựa một ngày (Tv 90; 2Pr 3:8). Thời gian của Thiên Chúa (kairos = kỳ hạn) thì độc lập với thời gian của chúng ta (chrono = ngày tháng). Chúng ta không thể can thiệp vào thời gian của Thiên Chúa, nhưng chúng ta nên chuẩn bị cho giây phút mà giờ của Chúa trở thành hiện tại trong thời gian của chúng ta. Nó có thể là ngày hôm nay, nó có thể là một ngàn năm nữa.
Mt 24: 43-44: Sự so sánh: Con Người sẽ đến vào chính giờ phút mà anh em không ngờ.
Thiên Chúa đến khi chúng ta không ngờ. Đó cũng có thể xảy ra rằng Người đến và người ta không nhận thức được giờ khắc đến của Chúa. Chúa Giêsu đòi hỏi hai điều: một sự luôn cảnh giác chu đáo và cùng lúc, một sự hiến tặng bình an của người sống trong bình an. Thái độ này là một dấu hiệu của sự trưởng thành vững chãi trong đó được hòa lẫn mối quan tâm thận trong và yên bình thanh thản. Sự trưởng thành tiếp theo sự kết hợp tính chất nghiêm trang của thời điểm này với việc nhận thức rằng mọi thứ đều tương đối.
c) Phần phụ chú để hiểu rõ hơn về đoạn Kinh Thánh:
Chúng ta nên thận trọng chuẩn bị cho bản thân như thế nào? – Đoạn Kinh Thánh của chúng ta được dẫn trước bởi bài dụ ngôn cây vả (Mt 24:32-33). Cây vả là một biểu tượng của dân Do-Thái (Os 9:10; Mt 21:18). Trong việc xem xét cây vả, Chúa Giêsu yêu cầu các môn đệ hãy quan sát và phân tích các dữ kiện đang xảy ra. Tưởng chừng như Chúa Giêsu nói với chúng ta: “Các con nên học hỏi từ cây vả để đọc thấy các dấu hiệu của thời gian, và bằng cách này các con sẽ khám phá nơi đâu và khi nào Thiên Chúa cắt ngang vào lịch sử của chúng ta!”
Điều chắc chắn được chia sẻ với chúng ta bởi Đức Giêsu – Chúa Giêsu để lại cho chúng ta một điều chắc chắn gấp đôi để định hướng cho cuộc hành trình của chúng ta trong cuộc sống: (1) nhất định ngày sau hết sẽ đến; (2) chắc chắn, không ai biết bất cứ điều gì về ngày hoặc giờ của ngày tận thế. “Còn về ngày và giờ đó thì không ai biết được, ngay cả các thiên sứ trên trời hay ngay cả Con Người cũng không; chỉ một mình Chúa Cha biết mà thôi!” (Mt 24:36). Mặc dù tất cả các ước đoán hoặc tính toán mà người ta có thể làm để đoán về ngày tận thế, không ai có thể tính toán một cách chắc chắn. Điều gì có thể hoán đổi sự an ninh nếu không là sự hiểu biết về giờ phút cuối cùng của ngày tận thế, nhưng Lời của Chúa Giêsu hiện diện trong cuộc sống. Thế giới này sẽ qua đi nhưng Lời Chúa sẽ không bao giờ qua đi (Is 40:7-8).
Bao giờ ngày tận thế sẽ đến? – Khi Kinh Thánh nói về “ngày mạt thế”, điều này không đề cập đến sự kết thúc của thế giới, nhưng về sự kết thúc của một thế giới. Nó muốn đề cập đến sự kết thúc của thế gian này, nơi mà sự bất công và quyền lực của sự dữ thống trị; những điều này làm chua xót đời sống. Thế giới bất công này sẽ đi đến chỗ kết thúc và thay vào đó sẽ là “một trời mới và một đất mới”, điều này được công bố bởi tiên tri Isaia (Is 65:15-17) và được dự kiến trong sách Khải Huyền (Kh 21:1). Không ai biết ngày nào hay cách nào thế giới này sẽ bị kết thúc (Mt 24:36), bởi vì không ai có thể biết được Thiên Chúa đã dọn sẵn những gì cho những ai yêu mến Người (1Cr 2:9). Thế giới mới của cuộc sống không có cái chết vượt quá tất cả mọi thứ, giống như cây vượt quá hạt giống (1Cr 15:35-38). Những người Kitô hữu đã lo lắng để được hiện diện trong ngày tận thế này (2Th 2:2). Họ tiếp tục nhìn lên trời, chờ đợi sự quang lâm của Chúa Kitô (Cv 1:11). Có một số người đã ngưng làm việc (2Th 3:11). Tuy nhiên “Anh em không cần biết kỳ hạn hoặc thời giờ Chúa Cha đã toàn quyền sắp đặt” (Cv 1:7). Cách duy nhất để đóng góp vào ngày cuối cùng sắp đến “để Thiên Chúa có thể ban cho thời kỳ an lạc” (Cv 3:20), và làm nhân chứng của Tin Mừng khắp nơi, cho đến tận cùng của trái đất (Cv 1:8).
6. Cầu Nguyện: Thánh Vịnh 46 (45):
“Thiên Chúa là nơi ta ẩn náu! Chúng ta chẳng sợ hãi gì!”
Thiên Chúa là nơi ta ẩn náu và là sức mạnh của ta.
Người luôn luôn sẵn sàng giúp đỡ khi ta phải ngặt nghèo.
Nên dầu cho địa cầu chuyển động,
núi đồi có sập xuống biển sâu,
dầu cho sóng biển ầm ầm sôi sục,
núi đồi có lảo đảo khi thủy triều dâng,
ta cũng chẳng sợ gì.
Một dòng sông chảy ra bao nhánh
đem niềm vui cho thành của Chúa Trời:
đây chính là đền thánh Đấng Tối Cao.
Thiên Chúa ngự giữa thành, thành không lay chuyển;
ngay từ rạng đông, Thiên Chúa thương trợ giúp.
Muôn dân náo động, muôn nước chuyển lay,
tiếng Người vang lên là trái đất rã rời.
Chính Chúa Tể càn khôn ở cùng ta luôn mãi,
Thiên Chúa nhà Gia-cóp là thành bảo vệ ta.
Đến mà xem công trình của CHÚA,
Đấng gieo kinh hãi trên mặt địa cầu.
Người chấm dứt chiến tranh trên toàn cõi thế,
cung tên bẻ gẫy, gươm giáo đập tan,
còn khiên thuẫn thì quăng vào lửa.
“Dừng tay lại: Hãy biết Ta đây là Thiên Chúa!
Ta thống trị muôn dân, thống trị địa cầu.”
Chính Chúa Tể càn khôn ở cùng ta luôn mãi,
Thiên Chúa nhà Gia-cóp là thành bảo vệ ta.
7. Lời nguyện kết
Lạy Chúa Giêsu, chúng con xin cảm tạ Chúa vì những Lời của Chúa đã trao ban để giúp chúng con có thể hiểu cặn kẽ hơn Thánh ý của Chúa Cha. Nguyện xin Chúa Thánh Thần soi sáng cho những việc chúng con đang làm và ban cho chúng con sức mạnh để chúng con có thể thực thi những Lời Chúa đã mặc khải cho chúng con. Chúng con nguyện xin được giống như Đức Maria, mẹ Người, không những chỉ lắng nghe mà còn thực hành Lời Chúa. Chúa là Đấng hằng sống hằng trị cùng với Đức Chúa Cha trong sự hiệp nhất với Chúa Thánh Thần đến muôn thuở muôn đời. Amen.