Home / Event / Lectio Divina: Chúa Nhật III Thường Niên (B)

Lectio Divina: Chúa Nhật III Thường Niên (B)

Date: Chủ Nhật 21 Tháng Một, 2024
Time: 12:00 sáng - 12:00 sáng
Lectio Divina Năm B

Chúa Giêsu khai mạc sứ vụ và kêu gọi các môn đệ đầu tiên

Mc 1:14-20

1.  Lời nguyện mở đầu

Lạy Đấng Tối Cao, là Chúa Cả trời đất,

Đấng đã biến đời sống mong manh của chúng con thành đá tảng đền thờ Chúa ngự.

Xin hãy hướng dẫn tâm trí chúng con biết gõ vào những phiến đá trong sa mạc,

để cho nước có thể chảy ra hầu làm dịu cơn khát của chúng con.

Nguyện xin cho sự nghèo nàn về cảm xúc của chúng con che phủ chúng con như tấm áo choàng trong bóng tối của đêm đen.

Và xin Chúa hãy mở lòng trí chúng con để chúng con có thể nghe được tiếng vang vọng của sự im lặng,

Để cho bình minh ấp ủ chúng con trong ánh sáng của một ngày mới,

Xin hãy hướng dẫn chúng con thưởng thức kỷ niệm thánh,

Với than hồng từ lửa của những đấng chăn chiên Tuyệt Đối

Là những người canh thức cho chúng con được gần với Thầy Chí Thánh,

2.  Bài Đọc

14 Sau khi Gioan bị bắt, Chúa Giêsu sang xứ Galilêa, rao giảng Tin Mừng của nước Thiên Chúa. 15 Người nói:  “Thời giờ đã mãn và nước Thiên Chúa đã gần đến.  Anh em hãy ăn năn sám hối và tin vào Tin Mừng.”

16 Đang lúc đi dọc theo bờ biển Galilêa, Người thấy Simon và em là Anrê đang thả lưới xuống biển – vì các ông là những người đánh cá.  17 Chúa Giêsu bảo các ông:  “Hãy theo Ta, Ta sẽ làm cho các ngươi trở thành những kẻ chài lưới người.”  18 Lập tức bỏ lưới, các ông theo Người.  19 Đi xa hơn một chút nữa, Người thấy Giacôbê, con ông Giêbêđê, và em là Gioan đang xếp lưới trong thuyền.  20 Người liền gọi các ông.  Hai ông bỏ cha là Giêbêđê ở lại trên thuyền cùng với các người làm công, và đi theo Người.

3.  Giây phút thinh lặng cầu nguyện

Hãy để cho Lời Chúa vang vọng ở trong lòng chúng ta.

4.  Suy Gẫm Một vài câu hỏi gợi ý để giúp chúng ta trong việc suy gẫm và cầu nguyện:

a) Thời giờ đã mãn, nước Thiên Chúa đã gần kề: chúng ta có tin rằng chúng ta đang ở xứ Galilêa và Tin Mừng của Thiên Chúa đang được rao giảng cho chúng ta không?

b) Chúa Giêsu đang đi theo bờ biển: chúng ta đang thả lưới ở trong biển nào đây?

c) Hãy theo Ta… và lập tức các ông đi theo Người: có điều gì khẩn cấp trong đời sống hằng ngày của chúng ta không hay là chúng ta lại tiếp tục nói:  xin chờ một lát đã?

d) Trong thuyền của các ông, các ông đang vá lưới: trong lưới của chúng ta có mấy chỗ rách vậy?  Chúng ta đang ở trong chiếc thuyền nào đây?  Đó có phải là thuyền của chúng ta hay đó chỉ là gốc rễ quá khứ của chúng ta thôi?

e) Chúa đã gọi các ông: tên của chúng ta thì trên bờ môi của Đức Giêsu, Chúa chúng ta.  Liệu tiếng của Người có vang vọng như tiếng của ai đó đang đưa chúng ta ra khỏi vùng biển của chúng ta không?

5.  Chìa khóa dẫn đến bài Tin Mừng

Dành cho những ai muốn đào sâu vào trong văn bản.

Ở đây chúng ta có một thể loại văn học của các câu chuyện ơn gọi nơi điều kiện đời sống của người được Thiên Chúa nói với thì được mô tả trước, rồi sau đó lời gọi được diễn tả trong những chữ hoặc hành động, và cuối cùng là đến những lời có liên quan đến việc từ bỏ các hoạt đông đã được mô tả đầu tiên.  Lời gọi trong đoạn Tin Mừng nhắc nhớ chúng ta về lời gọi Êlisa bởi ngôn sứ Êlia (1 V 19:19-21) và của tiên tri Amốt (Am 7:15).  Sự phụ thuộc vào một mô hình kinh thánh điển hình không loại trừ sự  thự c lịch sử quan trọng của câu chuyện Tin Mừng.  Sự tương đồng của những cuộc gọi nhấn mạnh đến ý nghĩa rõ ràng về thần học trong Tin Mừng theo thánh Máccô, đó là, việc thực hành rao giảng của các môn đệ, những người sẽ được sai đi từng hai người một (Mc 6:7).  Tính năng động của Vương Quốc Thiên Chúa phù hợp với dự án ban đầu của chương trình tạo dựng khi Chúa, nghĩ về ông Adong, đã nói:  “Con người ở một mình thì không tốt.  Ta sẽ làm cho nó một trợ tá tương xứng với nó” (St 2:18).  Trong sứ vụ rao giảng của các ông, người này sẽ làm chứng cho người kia, như Kinh Thánh đã nói:  “… căn cứ vào lời chứng của hai hay ba người chứng thì cần thiết” (xem Mt 18:16; Đnl 19:15).      

Câu 14:  Chúa Giêsu đi sang xứ Galilêa.  Ở đó Người rao giảng Tin Mừng của Thiên Chúa.  

Việc rao giảng của Chúa Giêsu bắt đầu từ xứ Galilêa và mục đích là Tin Mừng, “Tin Mừng” về sự sáng tạo của Thiên Chúa đối với dân của Người, sự thiết lập Nước Trời.  Việc  rao giảng của các Tông Đồ sẽ đi từ miền Galilêa đến tận cùng trái đất và sẽ có mục tiêu là Tin Mừng, “Tin Mừng” của Lời Chúa Kitô, Đấng đã chiến thắng cõi chết để cho vinh quang của Thiên Chúa tỏa sáng.

Câu 15:  Thời giờ đã mãn, và nước Thiên Chúa đã gần đến.

Ăn năn sám hối và tin vào Tin Mừng.  Thời gian chờ đợi (kairòs) đã hết, giây phút quyết định đã đến:  Thiên Chúa sắp sửa bắt đầu triều đại của Người.  Gioan Tẩy Giả thuộc về thời kỳ chuẩn bị và đã hoàn thành sứ vụ của ông, ông đã bị bắt và đã bị im tiếng.  Đức Giêsu thuộc về thời kỳ thành lập triều đại.  Thật vậy, đó là thời kỳ hiện tại đòi hỏi sự cộng tác của nhân loại:  hãy ăn năn sám hối.  Triều đại sắp đến chỉ vào không gian tự do này, nơi mà bất cứ ai lắng nghe lời công bố có thể đến đó bằng cách hướng về Đức Kitô, hoặc quay lưng lại bằng cách tảng lờ hay phủ nhận Tin Mừng.  Vương Quốc Nước Trời thì gần kề cho tất cả mọi người, hiện hữu cho tất cả những ai mong ước nó.  Hoán cải, đức tin và đi theo là ba khía cạnh của cùng một điều, đó là, lời mời gọi đến tất cả mọi người hãy đi theo Đức Giêsu, Đấng là thời gian, là triều đại Thiên Chúa, là Tin Mừng.

Câu 16:  Đang lúc đi dọc theo bờ biển Galilêa, Người thấy Simon và em Simon là Anrê…

Biển hồ Galilêa làm bối cảnh cho giai đoạn đầu tiên sứ vụ của Chúa Giêsu.  Một biển hồ được bao quanh bởi các dãy núi, ở độ cao 208 mét trên mực nước biển, dài 21 kilômét và rộng 11 kilômét.  Biển hồ này, trong hình dáng của cái đàn xít, là nguồn mạch của sự sống bởi vì nó chứa rất nhiều cá.  Trên bờ của biển hồ này Chúa Giêsu đã trông thấy:  cái nhìn này có liên quan và xác định sự chọn lựa lối sống khác hẳn với lối sống thường nhật đã được trông thấy trên bờ biển này gồm có các người đánh cá, thuyền bè, lưới và cá.  Simon và Anrê, là hai anh em.  Sự liên hệ tình cảm đoàn kết này được dùng như căn bản cho một liên kết mới về đức tin cho hai anh em ông mà nó vượt khỏi mối quan hệ gia đình.  Hai anh em có chung một tên.  Thiên Chúa gọi tên theo đức hạnh mà căn tính tương tự với Tên đời đời được gán cho mỗi người với tấm gương tương tự.

Câu 17:  Hãy theo Ta và Ta sẽ làm cho các ngươi trở thành những kẻ chài lưới người.

Lời này được xác định bởi một mệnh lệnh rõ ràng.  Đó không phải là một lời mời, mà nó là một mệnh lệnh.  Sự sáng tạo của Lời Thiên Chúa, tạo nên ánh sáng và các tạo vật khác, giờ đây Chúa mời gọi hình ảnh của Người dự phần vào việc tác tạo mới.  Lời này không đến từ một quyết định máy móc hay riêng tư, mà là từ một cuộc gặp gỡ với con người của Đức Giêsu, Đấng lên tiếng gọi.  Đó là một hành động của ân sủng, không phải là một sự chọn lựa của loài người.  Đức Giêsu không đợi chờ một quyết định cho không, mà kêu gọi với quyền năng thiêng liêng như Thiên Chúa đã kêu gọi các ngôn sứ trong Cựu Ước.  Không phải các môn đệ đã chọn thầy mình giống như theo truyền thống với các thày cả rabbi thời bấy giờ, nhưng vị thầy đã chọn các môn đệ của mình như những nơi ký thác, chứ không phải vì một học thuyết hay giáo lý, mà như là kẻ thừa kế của Thiên Chúa.  Lời mời gọi có nghĩa là từ bỏ gia đình, từ bỏ sự nghiệp; một cuộc thay đổi toàn diện đời sống để tuân thủ theo một cuộc sống không có chỗ cho không gian riêng tư.  Các môn đệ là người của Vương Quốc Nước Trời.  Lời gọi để trở thành các môn đệ của Đức Giêsu là một “lời gọi cánh chung”.

Câu 18:  Và lập tức bỏ lưới, các ông theo Người.   

Câu trả lời có ngay lập tức.  Một câu trả lời mà thậm chí dứt bỏ những quan hệ mạnh mẽ nhất.  Động từ được dùng để mô tả là akolouthèin, một thuật ngữ kinh thánh để chỉ hành động của một người đầy tớ đi với chủ mình để phục dịch.  Theo ý nghĩa vật chất, có nghĩa đen là “đi theo sau”.  Khi nói về các môn đệ, nó thể hiện sự tham dự đầy đủ trong cuộc sống của Chúa Giêsu và công việc của Người.

Câu 19-20:  Đi xa hơn một chút nữa, Người thấy Giacôbê con ông Giêbêđê và em ông là Gioan…

Chúa đã gọi các ông.  Động từ gọi, kalein, là một thuật ngữ điển hình khác của theo sau.  Có một yếu tố được thêm vào so với lời gọi của hai môn đệ đầu tiên:  hình ảnh của người cha và các người làm công.  Người cha cũng có tên.  Sự kiện mà ông bị tước đoạt đi hai người con tạo cho ông một phẩm giá độc đáo.  Ông ở lại một mình với những người làm công là những kẻ sẽ thay thế vị trí các con ông.  Nỗi cô đơn của những người bị bỏ lại không bao giờ là một nỗi cô đơn vô nghĩa.

Suy niệm:

Gioan Tẩy Giả đã bị bắt và Chúa Giêsu đang đi trong miền Galilêa.  Hai lối đi trong việc phục vụ một Thiên Chúa.  Thời giờ đã đến.  Đó là thời gian mà nhân loại không thể nắm bắt và chiếm hữu đã viên mãn và đòi hỏi một sự đổi hướng.  Thời gian dành cho biển và lưới để đánh cá ở nơi khác.  Người ta, nam cũng như nữ, được kêu gọi để không ai có thể bị hư mất.  Danh tính của họ vẫn còn, điều thay đổi chỉ là mục đích các hành động của họ.  Không còn đi lưới cá nữa, mà là lưới người.  Không còn mối liên hệ nào với các vật thụ tạo thấp kém hơn, mà là một mối quan hệ bình đẳng với các vật thụ tạo có cùng phẩm giá như nhau.  Lưới mới phải được vá, loại lưới cần phải có để đi đánh cá:  chúng là những cái lưới rao giảng sẽ được đem thảy vào lòng con người trong đêm đau đớn và thiếu cảm giác.  Những lời “Hãy theo Ta”, giống như một chìa khóa, mở ra chân trời mới.  Người ta không mạo hiểm một mình vào cuộc phiêu lưu này.  Những mối quan hệ không hề bị rạn nứt.  Hai anh em càng trở nên gắn bó hơn, họ vẫn chia sẻ với nhau những kinh nghiệm đắng cay của việc tìm kiếm mưu sinh, nhưng không phải mưu sinh cho chính họ mà là cho người khác.  Biển cả, biểu tượng của tất cả mọi thứ không thể bị kiềm chế, với sự chuyển động quen thuộc và yên lặng của con nước đang dạt vào bờ và nói:  Hãy đi.  Chúa Giêsu, một người trong số rất nhiều người, là Thiên Chúa, Đấng đang tiến tới bờ của biển hồ, một Thiên Chúa đi vào đời sống của nhân loại.  Một Thiên Chúa, Đấng trông thấy với đôi mắt của con người, một Thiên Chúa phán với uy quyền mới:  Hãy theo Ta.  Và những người đàn ông ấy là các ngư phủ, lập tức từ bỏ tất cả và đi theo Người.  Các ông rời bỏ để đến một biển hồ khác, biển hồ của đất liền, biển hồ của làng mạc, biển hồ của đền thờ, biển hồ của đường phố.  Các ông ra đi theo tiếng gọi của một cái nhìn vẫy gọi, một cái nhìn có khả năng thuyết phục họ hãy từ bỏ tất cả, không những chỉ là thuyền bè, biển cả, lưới cá, mà ngay cả người cha thân yêu của các ông, tất cả quá khứ, tình cảm của họ, nơi chôn nhau cắt rốn của họ.  Những người bạn vào ban đêm đã từng trao phó chính họ vào những con sóng của biển Galilêa, đành lìa bỏ nơi yên lành của họ để đi đến những vùng biển xa xôi diệu vợi.  Đó là một tình bạn thâm giao đã khiến họ bước đi, không biết đi đâu, nhưng với con tim mang sự nồng ấm của giọng nói và cái nhìn:  Hãy theo Ta.

6.  Cầu Nguyện – Thánh Vịnh 86 (85)

Lạy Chúa, muôn dân chính tay Ngài tạo dựng sẽ về phủ phục trước Thánh Nhan, và tôn vinh danh Ngài. Vì Ngài thật cao cả, và làm nên những việc lạ lùng; chỉ một mình Ngài là Thiên Chúa. Xin dạy con đường lối Ngài, lạy CHÚA, để con vững bước theo chân lý của Ngài. Xin Chúa hướng lòng con, để con biết một niềm kính tôn Danh Thánh.
Lạy Chúa là Thiên Chúa con thờ, con hết lòng cảm tạ, Thánh danh Ngài, con mãi mãi tôn vinh.

7.  Chiêm Niệm

Lạy Chúa, những niềm mong đợi của con đã được thỏa nguyền trong đền thờ của Ngài.  Lạy Chúa, Thiên Chúa Hằng Sống, Đấng tiếp tục đi đến bờ biển của đời sống nhân loại, ở đó giống như một biển hồ trong hình dạng của chiếc đàn xít lặng lẽ trổi lên qua những giờ khắc của nó, đi ngang qua và trông thấy, gọi…  Con sẽ biết Chúa khi Ngài gọi con bằng tên và con sẽ đi theo Chúa giống như một kẻ lãng du nhặt lấy cây gậy đi đường để đi theo lối của tình bạn hữu và sự gặp gỡ, nơi mà con tim gặp gỡ Thiên Chúa Chí Nhân, Đấng là ngọn lửa hằng sống trong bóng đêm của dục vọng con người, một sự ấm áp lan tỏa ra nơi mà cơn gió lạnh buốt của tội lỗi đã hủy hoại và làm trệch hướng khỏi chân trời của chân lý và sự tuyệt mỹ.  Con biết rằng nếu không có Chúa thì con sẽ chẳng lưới bắt được gì trong bóng đêm cô đơn và ảo tưởng của con.  Lưới của con sẽ bị xé rách khi mà Chúa kéo con ra khỏi vùng nước cay đắng của việc ráng sức và Chúa sẽ ban cho con trở lại với chính con, được biến đổi với sự tha thứ, được nhận lãnh và trao ban với cả hai tay.  Rồi thì con sẽ loan truyền danh của Chúa cho anh chị em con.  Amen.

Check Also

Luyện Ngục ở đâu? Có Luyện Ngục không? và các Linh Hồn ở Luyện Ngục sẽ như thế nào?

Date: Time: - Luyện Ngục có thật: Tại Rome, có một Bảo tàng các Linh …