Lời nguyện mở đầu
Lạy Đấng Tối Cao, Thiên Chúa toàn năng,
Chúa đã biến đời sống mỏng manh của chúng con
thành đá tảng đền thờ Chúa ngự.
Xin hãy hướng dẫn tâm trí chúng con
biết đập vỡ những phiến đá trong sa mạc,
để cho nước có thể chảy ra hầu làm dịu cơn khát của chúng con.
Nguyện xin cho sự nghèo nàn về cảm xúc của chúng con
che phủ chúng con như tấm áo choàng trong bóng tối của đêm đen.
Và xin Chúa hãy mở lòng trí chúng con
để chúng con có thể nghe được tiếng vang vọng của sự im lặng cho đến lúc bình minh,
Xin hãy ấp ủ chúng con trong ánh sáng của buổi rạng đông,
Xin hãy mang đến cho chúng con,
Với than hồng từ lửa của những người chăn chiên của Đấng Tuyệt Đối
Là những người canh thức cho chúng con được gần với Thầy Chí Thánh,
Hương vị của kỷ niệm đất thánh.
- Bài Đọc
a) Phúc Âm theo thánh Luca 1:26-38
26 Khi bà Isave có thai được sáu tháng, thiên thần Gabriel được Chúa sai đến một thành xứ Galilêa, tên là Nagiarét, 27 đến với một trinh nữ đã đính hôn với một người tên là Giuse, thuộc chi họ Đavít, trinh nữ ấy tên là Maria. 28 Thiên thần vào nhà trinh nữ và chào rằng: “Kính chào trinh nữ đầy ơn phước, Thiên Chúa ở cùng trinh nữ.” 29 Nghe lời đó, trinh nữ bối rối và tự hỏi lời chào đó có ý nghĩa gì. 30 Thiên thần liền thưa: “Maria đừng sợ, vì đã được nghĩa với Chúa. 31 Này trinh nữ sẽ thụ thai, hạ sinh một con trai và đặt tên là Giêsu. 32 Người sẽ nên cao trọng và được gọi là Con Đấng Tối Cao. Thiên Chúa sẽ ban cho Người ngôi báu Đavít tổ phụ Người. 33 Người sẽ cai trị đời đời trong nhà Giacóp và triều đại Người sẽ vô tận.” 34 Nhưng Maria thưa với thiên thần: “Việc đó xảy đến thế nào được, vì tôi không biết đến người nam?” 35 Thiên thần thưa: “Chúa Thánh Thần sẽ đến với trinh nữ và uy quyền Đấng Tối Cao sẽ bao trùm trinh nữ. Vì thế Đấng trinh nữ sinh ra sẽ là Đấng Thánh và được gọi là Con Thiên Chúa. 36 Và này, Isave chị họ trinh nữ cũng đã thụ thai con trai trong lúc tuổi già và nay đã mang thai được sáu tháng, người mà thiên hạ gọi là son sẻ; 37 vì không có việc gì mà Thiên Chúa không làm được.” 38 Maria liền thưa: “Này tôi là tôi tớ Chúa, tôi xin vâng lời như thiên thần truyền.” Và thiên thần cáo biệt bà.
b) Giây phút thinh lặng cầu nguyện:
Hãy để cho Lời Chúa vang vọng ở trong lòng chúng ta.
- Suy Gẫm
a) Một vài câu hỏi gợi ý:
– Trong tháng thứ sáu: mắt tôi có thấy được các thiên thần mà Thiên Chúa đã sai đến với tôi không?
– Đừng sợ: những lo lắng của chúng ta có phải phát xuất từ nỗi sợ hãi và băn khoăn hay là chúng đến từ nhận thức của chúng ta về một mầu nhiệm nào đó đang lẩn quẩn trong tâm trí và liên quan đến cá nhân chúng ta không?
– Không có việc gì mà Thiên Chúa không làm được: Tác tạo là công việc của Thiên Chúa; nhận lãnh là nhiệm vụ của nhân loại. Tôi có tạo điều kiện trong đời tôi khái niệm về một sự sống đến từ quyền năng Chúa Thánh Thần không?
b) Chìa khóa dẫn đến bài Tin Mừng:
Câu 26-27: Khi bà Isave có thai được sáu tháng, thiên thần Gabriel được Chúa sai đến một thành xứ Galilêa, tên là Nagiarét, đến với một trinh nữ đã đính hôn với một người tên là Giuse, thuộc chi họ Đavít, trinh nữ ấy tên là Maria.
Trong tháng thứ sáu: Đây là thời điểm chính xác cho những ai đã đọc trang trước của sách Tin Mừng, cuộc gặp gỡ giữa thiên thần Gabriel với ông Giacaria trong đền thờ. Nhưng đối với Đức Maria, bà không được biết, tháng thứ sáu này là “ngày hôm nay” của bà. Chúng ta cũng giống như Đức Maria, cũng có một ngày hôm nay độc nhất, lúc mà được mời tham dự vào một kế hoạch đã được định sẵn cho chúng ta. Nhưng ngày hôm nay này không phải là một thời gian riêng rẽ, nó được nối kết với thời gian của những người khác, mỗi một ngày hôm nay thì độc nhất và không trùng hợp, một ngày hôm nay được sắp đặt cùng với các ngày hôm nay khác cho đến lúc mà Lời Chúa được hoàn thành. Cách ân phúc này thì rất đơn giản. Chủ đề là Thiên Chúa. Từ ngữ được nhắc đến: một trinh nữ. Nhân vật trung gian: thiên thần Gabriel. Mọi thứ được đặt tên: thành tên là Nagiarét; một trinh nữ tên là Maria; người mà trinh nữ đã đính hôn với tên là Giuse. Tất cả mọi việc đều có sự sắp đặt lịch sử chính xác. Tháng thứ sáu chỉ về sự thai nghén của bàÊlisabéth. Người trinh nữ là cô dâu đã đính hôn. ÔngGiuse thuộc chi họ Đavít. Thiên Chúa không xuất hiện một cách tùy tiện, Người đến trong những hoàn cảnh đã hiện hữu, những người phàm ấy, được dựng lên bởi những người có tên.
Câu 28: Thiên thần vào nhà trinh nữ và chào rằng: “Kính chào trinh nữ đầy ơn phước! Thiên Chúa ở cùng trinh nữ.”
Những lời của Tin Mừng: “Thiên thần đã đi vào”, có thể được hiểu theo hai cách: thiên thần đã đi vào nhà của trinh nữ hay là thiên thần đã đi vào bản thể của trinh nữ. Do đó, Đức Maria có thấy thiên thần hay không? Bà đã nhìn thấy và đã nghe thấy tiếng thiên thần. Điều này đúng vì tất cả những gì đã nói sẽ được thực hiện. Với con mắt nào mà Đức Maria đã nhìn thấy thiên thần? Bằng con mắt thể lý hay bằng con mắt tâm linh? Mầu nhiệm cuộc gặp gỡ của một con người với Thiên Chúa không thể giải thích được. Nó xảy ra và chỉ thế thôi. Đó là cuộc gặp gỡ đã để lại một dấu ấn, và tại đây chứa đựng tính trọng đại của sự việc. Bà là Đấng đầy ơn phước chỉ có con mắt của tâm linh, vì thế đối với trinh nữ chỉ có một cách nhìn thấy, qua tâm linh, rằng cái nhìn trong sáng của tâm hồn tinh tuyền có thể nhìn lên Thiên Chúa và bất tử.
Câu 29: Nghe lời đó, trinh nữ bối rối và tự hỏi lời chào đó có ý nghĩa gì.
Sự bối rối của Đức Maria hoàn toàn hợp lý. Phong cách mà Đức Maria thấy mình, dù rằng bà đầy ơn phước, không cho phép bà tự tách rời mình khỏi những người khác, và thế nên bà không nhận thức được ý nghĩa đầy ơn phúc, vì đó là điều tự nhiên bà phải làm, làm đúng ở mọi lúc và khắp mọi nơi, trung thành với việc nhận thức nội tâm đã đưa Đức Maria vượt trổi lên cao.
Câu 30: Thiên thần liền thưa: “Maria đừng sợ, vì đã được nghĩa với Chúa.
Nỗi lo sợ của Đức Maria là sự kinh ngạc của tất cả những kẻ nhỏ bé ngạc nhiên trước việc được chú ý từ một người quan trọng nào đó. Và nếu người ấy lại là Thiên Chúa, thì nỗi lo sợ ấy sẽ lớn lao dường nào? Thật tuyệt vời khi mà một người cảm thấy sự hoàn toàn nhỏ bé của mình mà lại có tất cả mọi thứ từ ân sủng cho không của tình yêu.
Câu 31: Này trinh nữ sẽ thụ thai, hạ sinh một con trai và đặt tên là Giêsu.
Chương trình của Thiên Chúa được mặc khải: sẽ thụ thai, hạ sinh và đặt tên. Đấng Cứu Thế đã đến, trong lời của thiên thần. Thật tuyệt vời! Hằng thế kỷ và hằng thế kỷ chờ đợi đã được viên mãn trong chữ này: Giêsu.
Câu 32-33: Người sẽ nên cao trọng và được gọi là Con Đấng Tối Cao. Thiên Chúa sẽ ban cho Người ngôi báu Đavít tổ phụ Người. Người sẽ cai trị đời đời trong nhà Giacóp và triều đại Người sẽ vô tận.
Khi Thiên Chúa tiếp cận một người để gọi người ấy tham gia vào trong chương trình cứu chuộc, Người làm một cách hoàn chỉnh. Chỉ còn lại điều không rõ là phương cách hợp tác của loài người, bởi vì người ta được hoàn toàn tự do làm cụ thể hóa việc hoàn thành chương trình của Thiên Chúa. Điểm khởi hành là: một người con “không dự kiến”. Nơi đi tới là: Con Đấng Tối Cao, Đấng sẽ ngồi trên ngôi báu Đavít và sẽ ngự trị muôn đời. Các phương tiện để hoàn thành điều này là con người của bạn. Giờ đây thì tùy ý bạn có muốn trở thành vai chính hay không.
Câu 34: Maria thưa với thiên thần: “Việc đó xảy đến thế nào được, vì tôi không biết đến người nam?”
Đức Maria hỏi thiên thần làm cách nào để hoàn thành thánh ý của Thiên Chúa. Bà không hề nghi ngờ Thiên Chúa, bà biết rằng Lời Chúa phán ra thì luôn luôn khả thi. Làm cách nào là việc Đức Maria lo lắng, việc mà bà được gọi thì xong rồi. Đức Maria biết chắc rằng bà muốn gì và ý định “không biết đến người nam” vẫn không thay đổi, bởi vì Thiên Chúa không muốn hủy bỏ các dự tính của con cái Người, được thiết lập bởi những ước muốn chân thành nhất. Bà biết rằng dự tính của mình sẽ phù hợp với kế hoạch vừa được nghe. Nhưng Đức Maria không biết làm thế nào việc sẽ xảy ra. Và vì vậy bà chỉ đơn thuần thắc mắc để làm theo đúng y như những gì đã được yêu cầu.
Câu 35: Thiên thần thưa: “Chúa Thánh Thần sẽ đến với trinh nữ và uy quyền Đấng Tối Cao sẽ bao trùm trinh nữ. Vì thế Đấng trinh nữ sinh ra sẽ là Đấng Thánh và được gọi là Con Thiên Chúa.
Lời thiên thần giải thích. Đức Maria chỉ cần tự nhiên chấp nhận, bởi vì Chúa Thánh Thần sẽ ngự xuống trên bà, uy quyền Đấng Tối Cao sẽ bao phủ bà, và Đấng Thánh sẽ được sinh ra.
Câu 36-37: Và này, Êlisabéth chị họ trinh nữ cũng đã thụ thai con trai trong lúc tuổi già và nay đã mang thai được sáu tháng, người mà thiên hạ gọi là son sẻ; vì không có việc gì mà Thiên Chúa không làm được.”
Kinh nghiệm của bà Êlisabéth được thiên thần nói ra cho Đức Maria thì không có gì hơn là một cơ hội nối kết với lịch sử. Đức Maria đã phải biết về bà Êlisabéth, bởi vì cả hai đang dọn đường cho lời hứa với nhà Israel được thực hiện: Gioan là tiếng nói, Đức Giêsu là chàng rể. Cùng chung một dự án.
Câu 38: Maria liền thưa: “Này tôi là tôi tớ Chúa, tôi xin vâng lời như thiên thần truyền.” Và thiên thần cáo biệt bà.
Câu trả lời của Đức Maria là điều cần thiết: Này tôi đây. Sự hết sức chú tâm về Lời Chúa công bố cho Đức Maria đến nỗi mà bà chỉ có thể cảm thấy rằng bà là “người tôi tớ”, một công cụ hữu ích cho việc thực hiện cụ thể thánh ý của Chúa Cha. Tôi xin vâng lời … đây không phải là một lời xin vâng thụ động; đó là một lời xin vâng có ý thức về sự trọng đại của việc tham gia của mình, một lời xin vâng sâu xa mang lại dung nhan của Thiên Chúa trong các nét đặc trưng của nhân loại.
c) Suy niệm
“Này tôi là tôi tớ Chúa, tôi xin vâng lời như thiên thần truyền.” (Ecce ancilla Domini; fiat mihi secundum verbum tuum! ) Này đây … chữ này thật cần thiết và linh động. Không có một từ ngữ nào phù hợp với loài người hơn là lúc này, tỉnh táo, nín thở để khỏi mất đi bất cứ điều gì về mầu nhiệm đang chia sẻ của Thiên Chúa. Tôi xin vâng lời… sự chọn lựa của Thiên Chúa thì xứng đáng được chấp nhận, nhưng đòi hỏi sự im lặng sâu xa tuyệt đối, xin hãy để việc xảy ra với tôi… Đức Maria biết rằng bà không là vai chính, mà là người tôi tớ của thánh ý Thiên Chúa; bà thuộc vào nhóm những người tôi tớ mà Chúa Giêsu sẽ gọi là bạn hữu: một người đầy tớ không biết việc của chủ làm. Nhưng bạn hữu thì biết. Bất cứ điều gì Ta nghe từ Cha Ta, Ta đã mặc khải cho các con. Bóng của Chúa Thánh Thần bao phủ hiện diện trên một tạo vật xinh đẹp như thế bởi vì sự sẵn lòng của nàng, sẽ thì thầm bí mật mầu nhiệm của Thượng Đế. Và những lần đi truy tìm phương cách mới của ân sủng sẽ đạt đến tột đỉnh của chúng khi Con Thiên Chúa sẽ thấy ánh sáng của một không gian vô cùng nhỏ cho quyền năng của Người, không gian giới hạn và bất trắc. Đức Maria, cái nôi đầu tiên của Ngôi Lời khôn ví, vòng tay ôm đầu tiên sự sáng sắp đến, không có một kho tàng quý giá hơn là lòng khiêm nhường của bà; khiếm khuyết nhận được sự bù đắp, sự nhỏ bé được gọi là vô tận, tình yêu giới hạn đòi hỏi vòng tay ôm của Thượng Đế.
- Cầu Nguyện
Sách 1Samuel 2:1-10
“Tâm hồn con hoan hỷ vì ĐỨC CHÚA,
nhờ ĐỨC CHÚA, con ngẩng đầu hiên ngang.
Con mở miệng nhạo báng quân thù:
Vâng, con vui sướng vì được Ngài cứu độ.
Chẳng có Đấng thánh nào như ĐỨC CHÚA,
chẳng một ai khác, ngoại trừ Ngài,
chẳng có Núi Đá nào như Thiên Chúa chúng ta.
Cung nỏ người hùng bị bẻ tan,
kẻ yếu sức lại trở nên hùng dũng.
ĐỨC CHÚA xét xử khắp cùng cõi đất,
ban quyền năng cho đức vua Người chọn,
nêu uy thế Đấng Người đã xức dầu tấn phong.”
- Chiêm Niệm
Lạy Chúa, xin hãy để cho làn gió nhẹ nhàng của sự im lặng, làn gió của ân sủng, cuốn hút đi tất cả các tiếng nói và âm thanh mà dần dần tách rời trái tim xa khỏi sự hiện hữu của con. Nguyện xin bóng quang minh của Chúa đi ngang qua ngợp với hương thơm của Chúa trong bầu không khí mà con hít thở để cho con có thể không thấy ai ngoài Chúa. Và khi từng chữ của Kinh Thánh được suy gẫm, cùng với các sự kiện tạo nên kỷ niệm cho cuộc gặp gỡ của con và Chúa, sẽ trở thành các tế bào trong thân xác con, thế gian sẽ nhận ra Chúa lần nữa, sẽ diện kiến dung nhan Chúa bằng xương bằng thịt mà con sẽ dâng lên Chúa. Các giới hạn của bản thể con sẽ nói lên những thần kỳ của quyền năng Chúa, trừ phi con cố gắng chạy trốn hoặc né tránh một cách vô ích, thì con sẽ yêu thương những Lời của Chúa đúng như con người cá biệt của con. Rồi con sẽ suy tưởng Lời Chúa, nói Lời Chúa, thực hiện Lời Chúa, bởi vì, không trốn chạy khỏi chính bản thân mình, con sẽ phải gặp gỡ Chúa ở nơi chốn nào đó: ở trong sâu thẳm bản thể giới hạn của con, trong nội tâm của con và trong sự thinh lặng thiết yếu của con, nơi mà tình yêu được cho đi mang lại quà tặng tình yêu và tạo ra nhịp cầu hiệp thông.