Thứ Bảy – Mùa Giáng Sinh
- Lời nguyện mở đầu
Lạy Chúa là Cha của chúng con,
Nhờ Chúa Con, Con của Cha, Cha đã làm cho chúng con trở nên một sáng tạo mới.
Người đã chia sẻ bản chất của chúng con và trở thành người phàm như chúng con;
Với sự trợ giúp của Người, chúng con có thể trở nên giống Người hơn.
Người là Đấng hằng sống hằng trị cùng với Chúa Cha và Chúa Thánh Thần,
một Thiên Chúa, đến muôn thuở muôn đời. Amen.
- Bài Đọc Tin Mừng – Gioan 3:22-30
Khi ấy, Chúa Giêsu cùng các môn đệ Người đến đất Giuđêa. Người ở lại đó với họ và làm phép rửa. Cũng có Gioan làm phép rửa tại Ainon, gần Salim, vì ở đó có nhiều nước, và người ta đến để chịu rửa. Vì chưng, khi ấy Gioan chưa bị tống ngục.
Xảy ra có cuộc tranh luận giữa các môn đệ của Gioan và người Do-thái về việc thanh tẩy. Họ đến cùng Gioan và nói với ông: “Thưa Thầy, người đã ở với Thầy bên kia sông Giođan, mà Thầy đã làm chứng cho, nay cũng làm phép rửa và ai nấy đều đến cùng người!” Gioan trả lời rằng: “Người ta không tiếp nhận gì mà không phải bởi trời ban cho. Chính các ngươi đã làm chứng cho tôi là tôi đã nói: Tôi không phải là Đấng Kitô, nhưng tôi được sai đến trước Người. Ai cưới vợ, thì là người chồng, còn bạn hữu của tân lang đứng mà nghe tân lang nói thì vui mừng vì tiếng nói của tân lang. Vậy niềm vui của tôi như thế là đầy đủ. Người phải lớn lên, còn tôi phải nhỏ lại”.
- Suy Niệm
– Cả ông Gioan Tẩy Giả lẫn Chúa Giêsu đều chỉ ra một con đường mới cho đám đông dân chúng. Nhưng Chúa Giêsu sau khi đi theo phong trào của ông Gioan Tẩy Giả, và sau khi nhận phép rửa từ Gioan, đã tiến thêm một bước và tạo ra một phong trào của riêng mình. Người đã làm phép rửa cho người ta tại sông Giođan, nơi mà ông Gioan Tẩy Giả cũng đang làm việc đó. Cả hai đều thu hút những người nghèo khổ và bị bỏ rơi tại miền Paléstin, bằng cách loan báo Tin Mừng về Nước Chúa.
– Chúa Giêsu, người rao giảng mới, có một lợi thế chắc chắn hơn so với ông Gioan Tẩy Giả. Chúa làm phép rửa cho nhiều người hơn và thu hút nhiều môn đệ hơn. Do đó, đã sinh ra sự căng thẳng giữa các môn đệ của ông Gioan và của Chúa Giêsu, liên quan đến việc “thanh tẩy”, đó là việc liên quan đến giá trị của Phép Rửa. Các môn đệ của ông Gioan Tẩy Giả đã có phần nào đó ganh tị và đã đến nói chuyện với ông Gioan để cho ông biết về phong trào của Chúa Giêsu.
– Câu trả lời của ông Gioan nói với các môn đệ của mình là một câu trả lời thật tuyệt vời, cho thấy tinh thần cao thượng của ông. Gioan giúp cho các môn đệ của mình nhìn mọi việc một cách khách quan hơn. Và ông đưa ra ba lý luận: a) Người ta không tiếp nhận gì mà không phải bởi Thiên Chúa ban cho. Nếu Chúa Giêsu làm được những điều tốt đẹp ấy là do Người đón nhận chúng từ Thiên Chúa (Ga 3:27). Thay vì ghen tị, các môn đệ nên cảm thấy vui mừng; b) Ông Gioan khẳng định lại một lần nữa rằng chính ông, Gioan, không phải là Đấng Mêssia mà chỉ là kẻ được sai đi trước (Ga 3:28); c) Và cuối cùng, ông dùng một so sánh, lấy từ tiệc cưới. Thời bấy giờ, tại Paléstin, vào ngày cưới, trong nhà của cô dâu, những người được gọi là “các bạn của chàng rể” đã đợi chàng rể đến để trình diện chàng rể với cô dâu. Trong trường hợp này, Chúa Giêsu là chàng rể, đám đông là cô dâu. Ông Gioan là bạn của chàng rể. Ông Gioan Tẩy Giả nói rằng, trong tiếng nói của Chúa Giêsu, ông nhận ra tiếng nói của chàng rể và có thể trình diện Người với tân nương, với đám đông. Vào lúc này, cô dâu, dân chúng, sẽ bỏ bạn của chàng rể mà đi theo Chúa Giêsu, vì họ nhận ra nơi Người là giọng nói của chàng rể của họ! Và vì lý do này, niềm vui của ông Gioan rất khôn xiết, “niềm vui trọn vẹn”. Ông Gioan không muốn điều gì cho mình! Nhiệm vụ của ông là giới thiệu chàng rể với cô dâu! Câu cuối cùng tóm gọn tất cả: “Người phải lớn lên, còn tôi phải nhỏ lại!” Câu nói này cũng là chương trình dành cho bất kỳ những ai đi theo Chúa Giêsu.
– Vào cuối thế kỷ thứ nhất, tại miền Paléstin cũng như vùng Tiểu Á, nơi có một số cộng đoàn người Do Thái, ở đó cũng có những người đã được gặp gỡ ông Gioan Tẩy Giả hoặc những người đã chịu phép rửa bởi ông (Cv 19:3). Nhìn bề ngoài, phong trào của ông Gioan Tẩy Giả và của Chúa Giêsu rất giống nhaul Cả hai đều loan báo về Nước Trời (x. Mt 3:1-2; 4:17). Chắc hẳn đã có những nhầm lẫn giữa các môn đệ của ông Gioan và của Chúa Giêsu. Và bởi vì điều này, lời chứng của ông Gioan về Chúa Giêsu rất là quan trọng. Cả bốn sách Tin Mừng đều đưa ra lời chứng của Gioan Tẩy Giả nói rằng ông không phải là Đấng Mêssia. Đối với các cộng đoàn Kitô hữu, câu trả lời của người Kitô hữu, câu trả lời của ông Gioan: “Người phải lớn lên, còn tôi phải nhỏ lại” không chỉ có giá trị đối với các môn đệ của ông Gioan vào thời Chúa Giêsu, mà cũng còn là với các môn sinh của Batiste hoặc của cộng đoàn Cambric vào cuối thế kỷ thứ nhất.
- Một vài câu hỏi cá nhân
– “Người phải lớn lên, còn tôi phải nhỏ lại”. Đó là chương trình của ông Gioan. Đây cũng có phải là chương trình của tôi không?
– Điều quan trọng là cô dâu phải tìm được chàng rể. Chúng ta chỉ là những người loan tin, không hơn không kém. Và, tôi có phải là người loan tin này không?
- Lời nguyện kết
Mừng Thánh Danh, nào dâng điệu vũ,
Nhịp trống họa đàn theo khúc hoan ca!
Bởi vì CHÚA mến chuộng dân Người,
Ban cho kẻ nghèo hèn được vẻ vang chiến thắng.
(Tv 149:3-4)