Home / Event / Lectio Divina: Gioan 5:1-16

Lectio Divina: Gioan 5:1-16

Date: Thứ Ba 29 Tháng Ba, 2022
Time: 12:00 sáng - 12:00 sáng
Lectio Divina

Thứ Ba Tuần IV Mùa Chay                                

 

1.  Lời nguyện mở đầu

Lạy Chúa, là Thiên Chúa chúng con,

Chúa đã làm dịu cơn khát cho sự sống của chúng con

Với nước của bí tích thanh tẩy.

Xin Chúa hãy biến sa mạc đời sống khô cằn của chúng con

Thành thiên đường của bình an và mừng vui,

Nguyện xin cho chúng con có thể sinh hoa kết trái

Về thánh thiện, công lý và bác ái.

Lạy Chúa, xin nhậm lời chúng con cầu nguyện

Nhờ Đức Giêsu Kitô, Chúa chúng con.

2.  Phúc Âm – Gioan 5:1-16

Hôm đó là ngày lễ của người Do Thái, Chúa Giêsu đến Giêrusalem. Tại Giêrusalem, gần cửa “Chiên”, có một cái hồ, tiếng Do Thái gọi là Bếtsaiđa, chung quanh có năm hành lang. Trong các hành lang này, có rất nhiều người đau yếu, mù lòa, què quặt, bất toại nằm la liệt.

Trong số đó, có một người nằm đau liệt đã ba mươi tám năm. Khi Chúa Giêsu thấy người ấy nằm đó và biết anh ta đã đau từ lâu, liền hỏi: “Anh muốn được lành bệnh không?” Người đó thưa: “Thưa Ngài, tôi không được ai đem xuống hồ, mỗi khi nước động. Khi tôi lết tới, thì có người xuống trước tôi rồi”. Chúa Giêsu nói: “Anh hãy đứng dậy vác chõng mà về”. Tức khắc, người ấy được lành bệnh. Anh ta vác chõng và đi.

Nhưng hôm đó lại là ngày Sabbát, nên người Do Thái bảo người vừa được khỏi bệnh rằng: “Hôm nay là ngày Sabbát, anh không được phép vác chõng”. Anh ta trả lời: “Chính người chữa tôi lành bệnh bảo tôi: ‘Vác chõng mà đi’”. Họ hỏi: “Ai là người đã bảo anh ‘Vác chõng mà đi’?” Nhưng kẻ đã được chữa lành không biết Người là ai, vì Chúa Giêsu đã lánh vào đám đông tụ tập nơi đó.

Sau đó, Chúa Giêsu gặp anh ta trong Đền Thờ, Người nói: “Này, anh đã được lành bệnh, đừng phạm tội nữa, kẻo phải khốn khổ hơn trước”.

Anh ta đi nói cho người Do Thái biết chính Chúa Giêsu là người đã chữa anh ta lành bệnh. Vì thế, người Do Thái gây sự với Chúa Giêsu, vì Người đã làm như thế trong ngày Sabbát.

3.  Suy Niệm

Bài Tin Mừng hôm nay kể về chuyện Chúa Giêsu chữa lành người bại liệt, người mà đã chờ đợi ba mươi tám năm để có một ai đó giúp đem anh ta xuống hồ để được lành bệnh! Ba mươi tám năm! Trước việc hoàn toàn thiếu sự tương trợ này, Chúa Giêsu làm gì? Người đã phá giới răn giữ ngày Sabbát và chữa người bại liệt. Ngày nay, ở các nước chậm tiến, việc trợ giúp cho người bệnh tật thì thiếu thốn, người ta cũng có cùng kinh nghiệm của việc thiếu tương trợ. Họ sống trong cảnh hoàn toàn bị bỏ rơi, không có sự giúp đỡ hay tương trợ của bất cứ ai.

Ga 5:1-2: Chúa Giêsu đi lên Giêrusalem. Nhân dịp ngày lễ hội của người Do Thái, Chúa Giêsu đi lên Giêrusalem. Ở đó, gần Đền Thờ có một hồ nước với năm hành lang. Vào thời ấy, việc thờ phượng trong Đền Thờ đòì hỏi nhiều nước bởi vì vô vàn các con vật bị dùng làm của lễ, đặc biệt là trong các ngày lễ lớn. Đây là lý do tại sao, gần Đền Thờ có nhiều bể nước hứng nước mưa. Một số bể có thể chứa hơn ngàn lít nước. Gần đó, vì nước dư tràn, có một khu nghỉ mát với nhà tắm công cộng, nơi mà đông người bệnh tụ tập chờ đợi được giúp đỡ hoặc để được chữa lành. Khoa khảo cổ học đã cho thấy rằng ở các vùng ngoại vi của Đền Thờ, có nơi mà các Kinh Sư đã giảng dạy Lề Luật cho các học viên. Một mặt, giảng dạy Lề Luật Thiên Chúa. Mặt khác, bỏ rơi kẻ khó nghèo. Nước đã thanh tẩy Đền Thờ, nhưng nó đã không thanh tẩy được người ta.

Ga 5:3-4: Tình trạng bệnh nhân. Những bệnh nhân này bị lôi cuốn bởi nước của khu nghỉ mát. Họ nói rằng thiên thần sẽ khuấy nước lên và người đầu tiên xuống nước sau khi thiên thần khuấy nước lên, thì dù mắc bệnh gì đi nữa cũng được khỏi. Nói cách khác, các người bệnh bị lôi cuốn bởi một hy vọng hão huyền. Việc chữa lành chỉ dành cho một người duy nhất. Giống như chơi sổ xố thời nay. Chỉ có một người được thắng giải! Đa số người chơi trả tiền và chẳng thắng gì. Một cách chính xác, trong tình huống hoàn toàn bị bỏ rơi này, nơi hồ tắm công cộng, Chúa Giêsu gặp người bệnh.

Ga 5:5-9: Chúa Giêsu chữa lành người bị bệnh vào ngày Thứ Bảy. Rất gần với nơi mà việc tuân giữ Lề Luật Thiên Chúa được giảng dạy, một người bất toại đã nằm ở đấy ba mươi tám năm, chờ đợi một ai đó sẽ giúp anh ta xuống nước để được lành bệnh. Sự kiện này cho thấy hoàn toàn thiếu vắng sự tương trợ và chấp nhận những kẻ bị loại trừ! Con số ba mươi tám chỉ về thời gian của cả một thế hệ (Đnl 2:14). Cả một thế hệ không thành công để trải nghiệm tình tương trợ, hay lòng xót thương. Tôn giáo vào thời ấy, không có khả năng mặc khải khuôn mặt thân thiện và đầy lòng thương xót của Thiên Chúa. Khi đối diện với tình trạng bi đát này, Chúa Giêsu đã phá giới về ngày Thứ Bảy và chăm sóc người bất toại và nói rằng: “Anh hãy đứng dậy vác chõng mà về!” Tức khắc, anh ta vác chõng và bắt đầu đi vào giữa đám đông.

Ga 5:10-13: Cuộc đối thoại giữa người được khỏi bệnh và những người Do Thái. Ngay lập tức sau đó, một vài người Do Thái đến và chỉ trích người vừa được khỏi bệnh đang vác chõng vào ngày Thứ Bảy. Người vừa được khỏi bệnh không biết ai đã chữa mình khỏi bệnh. Anh ta không biết Chúa Giêsu. Điều này có nghĩa là Chúa Giêsu đi ngang qua nơi đó, nơi những người nghèo khổ và bệnh hoạn và trông thấy người ấy; Chúa cảm thấy tình cảnh khốn khổ của anh ta và đã chữa lành anh ta. Người không chữa lành để cải đổi anh ta, cũng chẳng phải để anh ta tin vào Thiên Chúa. Người chữa lành anh ta chỉ vì Người muốn giúp anh ta. Người muốn anh ta trải nghiệm được lòng yêu thương và tình tương trợ qua sự giúp đỡ và chấp nhận yêu thương của mình.

Ga 5:14-16: Người được khỏi bệnh gặp lại Chúa Giêsu. Vào trong Đền Thờ, ở giữa đám đông, Chúa Giêsu gặp lại người được khỏi bệnh và bảo anh ta: “Này, anh đã được lành bệnh, đừng phạm tội nữa, kẻo phải khốn khổ hơn trước”. Vào thời ấy, người ta nghĩ và cho rằng: “Bệnh tật là một sự trừng phạt của Thiên Chúa. Thiên Chúa ở cùng bạn!” Một khi người ấy được chữa lành, anh ta phải giữ không phạm tội nữa, để việc khốn khổ hơn sẽ không xảy ra với anh ta! Nhưng với sự ngờ nghệch của mình, anh ta đi nói với người Do Thái rằng Chúa Giêsu đã chữa cho anh ta khỏi bệnh. Người Do Thái bắt đầu truy cứu Chúa Giêsu tại sao Người làm những điều đó vào ngày Sabbát. Trong bài Tin Mừng vào ngày mai, chúng ta biết những gì xảy ra sau đó.

4.  Một vài câu hỏi gợi ý cho việc suy gẫm cá nhân

Có bao giờ tôi đã có một kinh nghiệm tương tự như của người bất toại chưa: nằm một chỗ trong một thời gian mà không có ai giúp đỡ không? Tình trạng liên quan đến việc giúp đỡ những người bệnh tật tại nơi bạn sống thì ra sao? Bạn có nhận thấy dấu hiệu nào của sự tương trợ không?

Việc này dạy cho chúng ta điều gì ngày nay?

5.  Lời nguyện kết

Thiên Chúa là nơi ta ẩn náu, là sức mạnh của ta.

Người luôn luôn sẵn sàng giúp đỡ khi ta phải ngặt nghèo.

Nên dầu cho địa cầu chuyển động,

Núi đồi có sập xuống biển sâu,

Dầu cho sóng biển ầm ầm sôi sục,

Núi đồi có lảo đảo khi thủy triều dâng,

Ta cũng chẳng sợ gì.

(Tv 46:1-3)

Check Also

Lịch Sử Áo Đức Bà Dòng Cát Minh

Date: Time: - Áo Đức Bà Carmelo (Cát Minh) là đặc ân Đức Mẹ hiện …