Thứ Bảy – Tuần III Mùa Phục Sinh
1. Lời nguyện mở đầu
Lạy Chúa, Đấng trung tín với giao ước,
Trong những chọn lựa hằng ngày chúng con phải quyết định
Xin ban cho chúng con cam đảm để chúng con luôn chọn
Vì Con Chúa và vì đường lối của Người
Và để mãi luôn gần gũi với Người.
Xin Chúa chúc phúc cho con đường gập ghềnh đôi khi chúng con phải đi qua
Mà không biết nó sẽ dẫn chúng con tới đâu.
Xin đừng để chúng con có những quyết định nửa vời
Khi mà đức tin của chúng con thực là yếu kém
Và để cho chúng con chấp nhận mọi hệ quả của sự lựa chọn của chúng con
Xin Chúa cho chúng con luôn trung tín
Nhờ Đức Giêsu Kitô, Chúa chúng con.
2. Bài Đọc Tin Mừng – Gioan 6:60-69
Khi ấy, có nhiều môn đệ của Chúa Giêsu nói rằng: “Lời này chói tai quá! Ai nghe được!”
Tự biết rằng các môn đệ đang lẩm bẩm về chuyện ấy, Chúa Giêsu nói với họ: “Điều đó làm các ngươi khó chịu ư? Vậy nếu các ngươi thấy Con Người lên nơi đã ở trước thì sao? Chính Thần Khí mới làm cho sống, chứ xác thịt nào có ích gì? Những lời Ta nói với các ngươi là thần trí và là sự sống. Nhưng trong các ngươi có một số không tin.” Vì từ đầu Chúa Giêsu đã biết ai là những kẻ không tin, và kẻ nào sẽ nộp Người. Và Người nói: “Bởi đó, Ta bảo các ngươi rằng: Không ai có thể đến với Ta, nếu không được Cha Ta ban cho.”
Từ bấy giờ có nhiều môn đệ rút lui không còn theo Người nữa. Chúa Giêsu liền nói với nhóm Mười Hai rằng: “Cả các con, các con có muốn bỏ đi không?” Simon Phêrô thưa Người: “Lạy Thầy, chúng con sẽ đi theo ai? Thầy mới có những lời ban sự sống đời đời. Phần chúng con, chúng con tin và chúng con biết rằng: Thầy là Đấng Kitô, Con Thiên Chúa.”
3. Suy Niệm
– Bài Tin Mừng hôm nay trình bày phần cuối cùng của Bài Giảng về Bánh Ban Sự Sống. Đó là một thắc mắc trong cuộc thảo giữa các môn đệ và với Chúa Giêsu (Ga 6:60-66) và cuộc đối thoại giữa Chúa Giêsu và ông Simon Phêrô (Ga 6:67-69). Mục đích là để cho thấy sự cấp thiết của đức tin và nhu cầu cho một sự quyết tâm nghiêm chỉnh với Chúa Giêsu và với chương trình của Người. Cho đến thời điểm này, mọi việc đều xảy ra trong Hội Đường tại Cápharnaum. Địa điểm của phần cuối Bài Giảng này thì không được nói đến.
– Ga 6:60-63: Không có ánh sáng của Thần Khí thì không thể hiểu được những lời này. Nhiều môn đệ nghĩ rằng Chúa Giêsu đã đi quá đà! Cuộc mừng lễ Vượt Qua sắp sửa kết thúc và Chúa đang đặt mình vào phần trọng tâm nhất của lễ Vượt Qua. Vì lý do này, nhiều người đã rút lui và không theo Chúa Giêsu nữa. Chúa Giêsu phản ứng và nói rằng: “Chính Thần Khí mới làm cho sống, chứ xác thịt nào có ích gì.” Những lời này của Chúa không nên hiểu theo nghĩa đen. Chỉ với sự soi sáng của Chúa Thánh Thần thì người ta mới có thể hiểu được đầy đủ ý nghĩa mọi điều Chúa Giêsu nói (Ga 14:25-26; 16:12-13). Thánh Phaolô trong thư gửi tín hữu Côrintô viết rằng: “Chữ viết thì giết chết, còn Thần Khí mới ban sự sống!” (2Cr 3:6).
– Ga 6: 64-66: Trong các ngươi có một số không tin. Trong bài giảng của Người, Chúa Giêsu đã giới thiệu chính thân mình là của ăn giúp cho tất cả những người kiếm tìm Thiên Chúa được no thỏa cơn đói khát. Trong cuộc Xuất Hành đầu tiên, dân Do Thái đã có cuộc thử thách tại Mêriba. Trước nạn đói khát trong sa mạc, nhiều người đã nghi ngờ sự hiện của Thiên Chúa ở giữa họ: “Có ĐỨC CHÚA ở giữa chúng ta hay không?” (Xh 17:7) và họ gây sự với ông Môisen (xem Xh 17:2-3; 16:7-8). Họ muốn rời xa ông và trở về Ai Cập. Các môn đệ cũng rơi vào cùng cám dỗ này, các ông nghi ngờ về sự hiện diện của Chúa Giêsu trong việc bẻ bánh. Trước những lời của Chúa Giêsu nói về “ăn thịt Ta và uống máu Ta”, nhiều người đã phàn nàn giống như đám đông dân chúng trong sa mạc xưa kia (Ga 6:60) và quyết định lìa bỏ Chúa Giêsu và bỏ cộng đoàn: “họ rút lui và không còn theo Người nữa” (Ga 6:66).
– Ga 6:67-71: Lời tuyên xưng của ông Phêrô. Cuối cùng chỉ còn lại Nhóm Mười Hai ở lại bên Người. Trước cuộc khủng hoảng vì lời nói và cử chỉ của Người, Chúa Giêsu hướng về những người bạn thân thiết hơn của mình, được đại diện bởi Nhóm Mười Hai và nói rằng: “Cả các con, các con cũng muốn bỏ đi sao?” Đối với Chúa Giêsu, vấn đề không phải là phải có nhiều người đi theo Chúa. Chúa chẳng thay đổi lời bài giảng khi mà nó không thuận tai lắm. Người nói để mặc khải về Chúa Cha chứ không phải để làm hài lòng bất cứ ai. Người ưa sống lẻ loi và không đi cùng với những ai không quyết tâm với chương trình của Chúa Cha. Câu trả lời của ông Phêrô thật là tốt đẹp: “Lạy Thầy, chúng con sẽ đi theo ai? Thầy mới có những lời ban sự sống đời đời. Phần chúng con, chúng con tin và chúng con biết rằng: Thầy là Đấng Kitô, Con Thiên Chúa.” Cho dù không hiểu thấu mọi việc, ông Phêrô nhận Chúa Giêsu là Đấng Thiên Sai và tin vào Người. Nhân danh Nhóm, ông tuyên xưng đức tin của mình vào việc bẻ bánh và vào Lời Chúa. Chúa Giêsu là Lời và là bánh ban cho no thỏa Dân mới của Thiên Chúa (Đnl 8:3). Bất chấp tất cả những thiếu sót của mình, ông Phêrô không giống như ông Nicôđêmô là người muốn nhìn thấy mọi sự cách rõ ràng theo ý của riêng mình. Thế mà trong số mười hai người, có một người đã không chấp nhận phương án của Chúa Giêsu. Trong vòng thân mật này có một kẻ thù (ma quỷ) (Ga 6:70-71) “kẻ đã cùng con chia cơm sẻ bánh lại giơ gót đạp con” (Hc 41:10; Ga 13:18).
4. Một vài câu hỏi cá nhân
– Tôi đặt mình vào vị trí của ông Phêrô trước mặt Chúa. Tôi sẽ trả lời ra sao khi Chúa Giêsu hỏi tôi: “Cả con nữa, con có muốn bỏ đi không?”
– Tôi đặt mình vào vị trí của Chúa Giêsu. Ngày nay, nhiều người không còn theo Chúa Giêsu nữa, Đó là lỗi của ai?
5. Lời nguyện kết
Vâng lạy CHÚA, thân này là tôi tớ,
Tôi tớ Ngài, con của nữ tỳ Ngài,
Xiềng xích trói buộc con, Ngài đã tháo cởi.
Con sẽ dâng lễ tế tạ ơn, và kêu cầu thánh danh ĐỨC CHÚA.
(Tv 116:16-17)