Ngồi giữa các luật sĩ trong Đền Thờ tại Giêrusalem
Lc 2:41-52
1. Lời nguyện mở đầu.
Lạy Cha ở trên trời, Cha là Đấng tác tạo của con, Cha đón tiếp con qua Chúa Giêsu Kitô, Con của Cha, Cha hướng dẫn con bởi Chúa Thánh Thần. Xin hãy soi sáng tâm trí con để con có thể hiểu thấu được ý nghĩa của đời sống Cha đã ban cho con, chương trình kế hoạch Cha đã dành cho con và cho những ai mà Cha đã đặt ở bên cạnh con. Xin hãy nhen nhúm ngọn lửa trong tim con để con có thể đi theo sự mặc khải của Cha một cách vui vẻ và nhiệt thành. Xin hãy gia tăng sức mạnh cho ý chí yếu đuối của con, xin liên kết nó với ý muốn của những người khác, để mà cùng nhau, chúng con có thể thi hành thánh ý Cha và từ đó xây dựng thế giới như một đại gia đình ngày càng giống hình ảnh Cha hơn. Cha là Đấng hằng sống hằng trị đến muôn thuở muôn đời. Amen.
2. Đọc Lời Chúa: Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca 2:41-52
41 Hằng năm cha mẹ Chúa Giêsu có thói quen lên Giêrusalem để mừng lễ Vượt Qua. 42Lúc bấy giờ Chúa Giêsu lên mười hai tuổi, cha mẹ Người đã lên Giêrusalem, theo tục lệ mừng ngày lễ Vượt Qua. 43 Và khi những ngày lễ đã hoàn tất, hai ông bà ra về, trẻ Giêsu đã ở lại Giêrusalem mà cha mẹ Người không hay biết. 44 Tưởng rằng Người ở trong nhóm các khách đồng hành, hai ông bà đi được một ngày đàng, mới tìm kiếm Người trong nhóm bà con và những kẻ quen biết. 45 Nhưng không gặp thấy Người, nên hai ông bà trở lại Giêrusalem để tìm Người. 46 Sau ba ngày, hai ông bà gặp thấy Người trong đền thờ đang ngồi giữa các thầy tiến sĩ, nghe và hỏi các ông. 47 Tất cả những ai nghe Người nói đều ngạc nhiên trước sự hiểu biết và những câu Người đáp lại. 48 Nhìn thấy Người, hai ông bà đã ngạc nhiên, và mẹ Người bảo Người rằng: “Con ơi, sao Con làm cho chúng ta như thế? Kìa cha Con và mẹ đây đã đau khổ tìm Con”. 49 Người thưa với hai ông bà rằng: “Mà tại sao cha mẹ tìm Con? Cha mẹ không biết rằng Con phải lo công việc của Cha Con ư?” 50Nhưng hai ông bà không hiểu lời Người nói. 51 Bấy giờ Người theo hai ông bà trở về Nagiarét, và Người vâng phục hai ông bà. Maria mẹ Người ghi nhớ những việc đó trong lòng.
52 Còn Chúa Giêsu thì tiến tới trong sự khôn ngoan, tuổi tác và ân sủng, trước mặt Thiên Chúa và người ta.
3. Giây phút thinh lặng cầu nguyện
Để cho Lời Chúa thấm nhập vào tâm hồn và soi sáng đời sống chúng ta.
4. Suy Gẫm: Một vài câu hỏi gợi ý
Để hướng dẫn việc suy gẫm và thực hành của chúng ta.
Tại sao Thánh sử Luca cho chúng ta biết câu chuyện này trong cuộc đời của Chúa Giêsu? Điểm nổi bật, trọng tâm của đoạn Tin Mừng này nằm ở đâu? Có những lần khi mối quan hệ gia đình (cộng đoàn) trở nên căng thẳng và khó khăn và những sự hiểu lầm xảy ra. Chúng ta có đi tìm sự tự trị và độc lập không? Người nào hoặc điều gì đã trở nên quan trọng hơn tại một thời điểm đặc biệt nào đó trong đời sống chúng ta? Chúng ta có thể sắp xếp một cách có tôn ti những mối quan hệ của chúng ta, việc tự khẳng định của chúng ta, những giá trị của chúng ta, những nhiệm vụ của chúng ta và đức hạnh chúng ta không? Ngày nay, chúng ta thường tìm thấy các gia đình “mở rộng” (các cộng đồng đa sắc tộc) với những kế mẫu, kế phụ, vợ chồng, con cái, anh chị em, ông bà, cha mẹ bên vợ/chồng. Chúng ta có thể tin cậy vào ai? Chúng ta có thể phục tùng một người không hay chỉ là sự phản kháng?
5. Chìa khóa dẫn đến bài đọc
Chúng ta tìm thấy mình trong số những câu chuyện được gọi là thời thơ ấu theo Tin Mừng Luca (các chương 1-2). Đây là đoạn cuối cùng, đúng ra là lời tựa về thần học và Kitô học hơn là về lịch sử, nơi chúng ta được trình bày với các họa tiết để sau này tái xuất hiện trong giáo lý của thánh Luca: Đền Thờ, cuộc hành trình tiến về Giêrusalem, mối quan hệ phụ-tử thiên tính, người nghèo khó, Chúa Cha đầy lòng thương xót, v.v. Bây giờ đọc lại phần này, ở trong thời thơ ấu đó của Chúa Giêsu đã thấy xuất hiện những dấu hiệu về cuộc đời tương lai của Người. Đức Maria và thánh Giuse đem Chúa Giêsu đến thành Giêrusalem để tham dự vào một trong ba chuyến hành hương (lễ Vượt Qua, lễ Ngũ Tuần và lễ Lều) theo quy định của Lề Luật Môisen (Đnl 16:16). Trong bảy ngày mừng lễ, người ta tham dự vào việc phụng tự và lắng nghe các giáo sĩ Do Thái thảo luận dưới hàng hiên của Đền Thờ. “Cậu bé Giêsu ở lại trong Đền Thờ Giêrusalem”, thành phố Chúa đã chọn cho ngai tòa của Người (2V 21:4-7); Gr 3:17; Dcr 3:2), và là nơi Đền Thờ được dựng lên (Tv 68:30; 76:3; 135:21), nơi thờ phượng duy nhất của người Do Thái (Ga 4:20). Giêrusalem là nơi mà “tất cả những gì đã được viết bởi các ngôn sứ liên quan đến Con Người sẽ được thực hiện” (Lc 18:21), là nơi “ra đi của Người” (Lc 9:31, 51; 24:18) và về những lần xuất hiện của Người sau khi sống lại (Lc 24:33, 36-49). Cha mẹ Người “đã đi tìm kiếm Người” một cách lo lắng và bối rối (44, 45, 48, 49). Làm thế nào mà có thể để lạc mất người con, không hay biết rằng Chúa Giêsu không ở trong đám người đồng hành được? Có phải Đức Kitô là Người đã đi theo người ta không hay là ngược lại? “Ba ngày sau” “cuộc thương khó” kết thúc và ông bà tìm thấy Đức Giêsu tại Đền Thờ, đang ngồi giữa các luật sĩ, giảng dạy trước sự kinh ngạc của tất cả mọi người. Đặc tính của sứ vụ của Người bắt đầu mở ra và sứ vụ này được tóm tắt trong những lời đầu tiên mà Chúa Giêsu nói trong Tin Mừng của Luca “Tại sao cha mẹ lại tìm con? Cha mẹ không biết rằng con phải lo công việc của Cha con ư?” Nhưng Cha của Người là ai? Tại sao lại đi tìm Người? Theo sách Tin Mừng Luca, đây cũng chính là người cha được nhắc đến trong những lời sau cùng của Chúa Giêsu trên cây thập giá “Lạy Cha, con xin phó thác hồn con trong tay Cha” (23:46) và lúc Người lên trời “Và giờ đây Thầy sẽ gửi cho anh em điều Cha Thầy đã hứa” (24:49). Hơn hết cả, chúng ta phải tìm cách vâng lời Thiên Chúa, như ông Phêrô cũng đã hiểu thấu sau ngày lễ Ngũ Tuần (Cv 5:29), tìm kiếm Vương Quốc Thiên Chúa và công lý của Người (Mt 6:33), tìm kiếm Chúa Cha trong lời cầu nguyện (Mt 7:7-8), tìm kiếm Đức Giêsu (Ga 1:38) và đi theo Người. Chúa Giêsu công bố sự lệ thuộc của Người – “Con phải” – dựa vào Chúa Cha trên trời của Người. Người mặc khải về Chúa Cha trong lòng nhân lành bao la của Người (Lc 15), nhưng cũng vì đó Người tạo ra một khoảng cách, một sự rạn nứt với gia đình của Người. Trước tất cả các mối quan hệ tình cảm, các thực hiện cá nhân, các công việc riêng tư… là chương trình của Thiên Chúa. “Lạy Cha, nếu Cha muốn, xin cất chén này xa con. Tuy vậy, xin đừng làm theo ý con, mà làm theo ý Cha” (Lc 22:42). Lời tiên tri của ông Simêon (Lc 2:34) bắt đầu xảy ra cho Đức Mẹ, “nhưng hai ông bà không hiểu”. Việc thiếu hiểu biết của cha mẹ Người cũng là của các môn đệ liên quan đến việc báo trước cuộc thương khó (18:34). Phản kháng ư? Vâng phục ư? Bỏ đi ư? Thánh Luca viết rằng Chúa Giêsu “theo hai ông bà trở về Nagiarét, và Người sống vâng phục hai ông bà”, và Đức Maria “đã ghi nhớ những việc đó trong lòng”. Thái độ của Đức Maria biểu lộ sự tiến triển đức tin của một người đang phát triển và tiến bộ trong kiến thức về sự mầu nhiệm. Chúa Giêsu mặc khải rằng việc vâng phục Thiên Chúa là điều kiện cần thiết để làm tròn đời sống của một người, một cách để chia sẻ trong gia đình và trong cộng đoàn. Việc vâng phục Chúa Cha là điều khiến chúng ta là trở thành anh chị em, nó dạy cho chúng ta biết tuân phục lẫn nhau, để lắng nghe nhau và nhận biết chương trình của Thiên Chúa trong nhau. Một bầu không khí như thế tạo ra các điều kiện cần thiết để tăng trưởng “trong sự khôn ngoan, trong vóc dáng và trong ân sủng của Thiên Chúa và trước mặt người ta” và cùng đồng hành với nhau.
6. Cầu Nguyện: Thánh Vịnh 83 (84)
Bài thánh ca của kẻ hành hương
Lạy Chúa Tể càn khôn, cung điện Ngài xiết bao khả ái.
Mảnh hồn này khát khao mòn mỏi
mong tới được khuôn viên đền vàng.
Cả tấm thân con cùng là tấc dạ
những hướng lên Chúa Trời hằng sống mà hớn hở reo mừng.
Lạy Chúa Tể càn khôn là Đức Vua, là Thiên Chúa con thờ,
ngay chim sẻ còn tìm được mái ấm,
cánh nhạn kia cũng làm tổ đặt con
bên bàn thờ của Chúa!
Phúc thay người ở trong thánh điện
họ luôn luôn được hát mừng Ngài.
Phúc thay kẻ lấy Ngài làm sức mạnh,
ấp ủ trong lòng giấc mộng hành hương.
Lúc trẩy qua thung lũng Khô Cằn,
họ biến nó thành nguồn suối nước,
mưa đầu mùa đổ phúc lộc chứa chan.
Càng tiến lên, họ càng mạnh bước
đến chiêm ngưỡng Chúa Trời ngự trên núi Xi-on.
Lạy CHÚA là Chúa Tể càn khôn,
xin đoái nghe lời con cầu nguyện.
Xin lắng tai, lạy Chúa nhà Giacóp!
7. Chiêm Niệm: Lời nguyện kết
Lạy Cha, Chúa tể trời đất, con xin cảm tạ Cha, vì Cha đã mặc khải cho con lòng nhân hậu và tình yêu lân tuất của Cha. Cha thật sự là Đấng duy nhất có thể ban cho con đầy đủ ý nghĩa của cuộc sống con. Con yêu mến cha con, nhưng Người chính là Cha của con; con yêu mến mẹ con, nhưng Người chính là Mẹ của con. Ngay cả khi con không biết tình yêu thương của cha mẹ con, thì con biết rằng Cha là Tình Yêu, Cha ở bên cạnh con và Cha đang chờ đợi con trong ngôi nhà muôn đời mà Cha đã dọn sẵn cho con từ thuở tạo dựng vũ trụ. Xin Cha ban cho con, cùng với những thân bằng quyến thuộc trong gia đình con, cho anh chị em con, cho tất cả những ai trong cộng đoàn đang đồng hành với con, xin cho chúng con có thể làm theo ý Cha như báo trước trên thế gian và sau đó tận hưởng sự kỳ diệu của tình yêu Cha trên thiên đàng. Amen.