Thứ Tư Tuần thứ nhất Mùa Vọng
1. Lời nguyện mở đầu
Lạy Chúa là Thiên Chúa của tất cả mọi dân tộc,
Chúa biết người ta đói khát sự thật, yêu thương và sự tán thưởng như thế nào.
Nếu chúng con chấp nhận và tin tưởng vào Chúa,
Chúng con sẽ thấy được niềm tin sâu xa nhất và những khát vọng của chúng con
Được thực hiện bởi tay Chúa
Như khi chúng con làm việc cho Nước Chúa đang đến.
Xin Chúa hãy giúp chúng con để chén mà Chúa ban cho chúng con
Được tràn đầy trên tất cả mọi dân tộc của Chúa,
Để cho tất cả mọi người có thể ngợi ca Chúa
Bây giờ và mãi mãi.
2. Phúc Âm – Mátthêu 15:29-37
Khi ấy, Chúa Giêsu đến gần biển Galilêa, và Người lên ngồi trên núi; dân chúng lũ lượt đến cùng Người, đem theo kẻ câm, mù, què, liệt và nhiều người khác, và đặt họ dưới chân Người. Người đã chữa lành họ: dân chúng kinh ngạc nhìn thấy kẻ câm nói được, người què bước đi, người đui lại thấy, và họ tôn vinh Thiên Chúa Israel. Còn Chúa Giêsu kêu gọi các môn đệ mà phán: “Ta thương xót đoàn lũ này, vì đã ba ngày, họ ở lại với Ta, nhưng không có gì ăn: Ta không muốn cho họ về bụng đói, sợ họ té xỉu dọc đường.” Các môn đệ thưa Người: “Chúng con lấy đâu cho đủ bánh trong hoang địa này mà cho ngần ấy dân chúng ăn no.” Chúa Giêsu nói với họ: “Các ngươi có bao nhiêu chiếc bánh?” Họ thưa: “Có bảy chiếc, và ít con cá nhỏ.” Người truyền dân chúng ngồi xuống đất. Người cầm lấy bảy chiếc bánh và mấy con cá, tạ ơn, bẻ ra và trao cho các môn đệ, các môn đệ đem cho dân chúng. Tất cả đều ăn no và mảnh vụn còn lại, người ta thu lượm được bảy thúng đầy.
3. Suy Niệm
Bài Tin Mừng hôm nay giống như buổi bình minh. Vẫn luôn cùng một vầng thái dương, mỗi ngày, làm vui mừng đời sống và làm cho cây cối xanh tươi. Điều nguy hiểm lớn nhất là thói quen. Thói quen giết chết Tin Mừng và dập tắt mặt trời của sự sống.
– Các yếu tố tạo thành hình ảnh của Tin Mừng luôn giống nhau: Chúa Giêsu, núi, biển, đám đông, người bệnh, kẻ nghèo khó, các vấn đề của cuộc sống. Dù rằng dữ kiện về các điều này rất phổ quát, giống như mặt trời mỗi ngày, nhưng cùng những yếu tố này luôn mang lại một thông điệp mới.
– Giống như ông Môisen, Chúa Giêsu đi lên núi và dân chúng tụ tập xung quanh Người. Họ đem theo những vấn nạn của họ: người bệnh, kẻ què, người mù, người câm, kẻ điếc, và rất nhiều vấn nạn… Không chỉ những vấn nạn lớn mà cũng có những chuyện nhỏ. Họ là sự khởi đầu cho Dân Riêng mới của Chúa, là những người tụ tập xung quanh ông Môisen mới. Đức Giêsu chữa lành cho tất cả bọn họ.
– Chúa Giêsu gọi các Môn Đệ. Người thương xót dân chúng là những người không có gì để ăn. Theo ý kiến của các môn đệ, giải pháp phải đến từ bên ngoài: “Lấy đâu cho đủ bánh mà cho ngần ấy dân chúng ăn no?” Theo ý kiến của Chúa Giêsu, giải pháp phải đến từ phía dân chúng: “Các ngươi có bao nhiêu chiếc bánh?” “Có bảy chiếc bánh và ít con cá nhỏ”. Với vài chiếc bánh và ít cá nhỏ này, Chúa Giêsu cho mọi người ăn no nê, và thế mà vẫn còn dư một số bánh vụn. Nếu ngày nay mọi người chia sẻ những gì họ có, thì trên thế giới sẽ không còn nạn đói. Nhiều khi sẽ còn dư là khác! Quả thật, một thế giới khác là điều có thể!
– Câu chuyện bánh hóa ra nhiều gợi nhớ đến Bí Tích Thánh Thể và mặc khải giá trị của Bí Tích khi nói rằng: “Chúa Giêsu, cầm lấy bánh, tạ ơn, bẻ ra và trao cho các Môn Đệ”.
4. Một vài câu hỏi gợi ý cho việc suy gẫm cá nhân
– Chúa Giêsu chạnh lòng thương xót. Khi đối mặt với những vấn đề của nhân loại, có lòng thương xót nào trong tôi không? Tôi có làm một điều gì đó cho các vấn đề ấy không?
– Các Môn Đệ mong muốn giải pháp phải đến từ bên ngoài. Chúa Giêsu đòi hỏi giải pháp phải đến từ bên trong. Còn tôi thì sao?
5. Lời nguyện kết
Chúa là mục tử chăn dắt tôi, tôi chẳng thiếu thốn gì.
Trong đồng cỏ xanh tươi, Người cho tôi nằm nghỉ.
(Tv 23)