Home / Event / Lectio Divina: Mátthêu 9:35-10:1,5-8

Lectio Divina: Mátthêu 9:35-10:1,5-8

Date: Thứ Bảy 7 Tháng Mười Hai, 2024
Time: 12:00 sáng - 12:00 sáng
Lectio Divina

Thứ Bảy Tuần thứ nhất Mùa Vọng                                  

 

  1. Lời nguyện mở đầu

Lạy Chúa là Thiên Chúa của lòng thương xót và trắc ẩn,

Trong Đức Giêsu Kitô, Con của Chúa

Chúa đã mặc khải mình là Thiên Chúa của mọi người.

Xin Chúa hướng tâm hồn trống rỗng của chúng con về Chúa,

Xin ban cho chúng con đôi mắt để thấy được mức độ nghèo nàn của chúng con

Và sự bất tài của chúng con để xây dựng một thế giới tốt đẹp hơn

Với nguồn lực của chính chúng con,

Và sau đó xin Chúa hãy đến và xây dựng với chúng con

Nhờ vào Con của Chúa và là Đấng Cứu Độ của chúng con

Đức Giêsu Kitô, Chúa chúng con.

  1. Phúc Âm – Mátthêu 9:35-10:1,5-8

Khi ấy, Chúa Giêsu đi khắp các thành thị, làng mạc, giảng dạy trong các hội đường, rao giảng Tin Mừng Nước Trời và chữa hết các bệnh hoạn tật nguyền.

Đức Giêsu thấy đám đông thì chạnh lòng thương, vì họ lầm than vất vưởng, như bầy chiên không người chăn dắt.  Bấy giờ, Người nói với môn đệ rằng:  “Lúa chín đầy đồng, mà thợ gặt lại ít.  Vậy anh em hãy xin chủ mùa gặt sai thợ ra gặt lúa về.”  Rồi Đức Giêsu gọi mười hai môn đệ lại, để ban cho các ông quyền trên các thần ô uế, để các ông trừ chúng và chữa hết các bệnh hoạn tật nguyền.

Đức Giêsu sai mười hai ông ấy đi và chỉ thị rằng:  “Tốt hơn là hãy đến với các con chiên lạc nhà Israel.  Dọc đường hãy rao giảng rằng:  ‘Nước Trời đã đến gần.’  Anh em hãy chữa lành người đau yếu, làm cho kẻ chết sống lại, cho người phong hủi được sạch bệnh, và khử trừ ma quỷ.  Anh em đã được cho không, thì cũng phải cho không như vậy.”

  1. Suy Niệm

–  Bài Tin Mừng hôm nay có hai phần:  (a)  Một bản tóm tắt về các hoạt động tông đồ của Chúa Giêsu (Mt 9:35-38) và (b)  Khởi đầu của “Bài Giảng về Sứ Mệnh Truyền Giáo” (Mt 10:1,5-8).  Bài Tin Mừng của phần Phụng Vụ hôm nay bỏ qua danh sách tên các Tông Đồ được tìm thấy trong sách Tin Mừng theo thánh Mátthêu (Mt 10:2-4).

  Mt 9:35:  Tóm tắt các hoạt động tông đồ của Chúa Giêsu.  “Chúa Giêsu đi rảo khắp các thành phố làng mạc, dạy dỗ trong các hội đường, rao giảng Tin Mừng Nước Trời, và chữa lành mọi bệnh hoạn tật nguyền.”  Thánh Mátthêu mô tả trong một ít chữ các điểm chính của hoạt động sứ vụ tông đồ của Chúa Giêsu:  (a) đi rảo khắp tất cả các thành phố làng mạc.  Chúa Giêsu không chờ cho người ta đến với mình, mà Người đi đến với người ta bằng cách chính Người đi rảo khắp các phố thị và làng mạc.  (b)  Dạy dỗ trong các Hội Đường, đó là trong cộng đồng.  Chúa Giêsu đi đến nơi mà người ta tụ họp lại xung quanh đức tin vào Thiên Chúa.  Và tại đó, Người công bố Tin Mừng Nước Trời, nghĩa là Tin Mừng của Thiên Chúa.  Đức Giêsu không giảng dạy học thuyết như thể Tin Mừng là một giáo lý mới, mà trong tất cả mọi việc Người nói và làm, ở đó tỏa ra một điều gì đó về Tin Mừng tuyệt vời đang ngự trong chính bản thân Người, đó là, Thiên Chúa, Vương Quốc Thiên Chúa.  (c)  Người chữa lành tất cả mọi bệnh hoạn tật nguyền.  Điều mà người nghèo khó gặp nhiều nhất là đau bệnh, đủ loại bệnh tật, và điều làm nổi bật các hoạt động của Chúa Giêsu là sự an ủi Người ban cho người ta, những người mà Chúa chữa họ khỏi sự đau đớn.

  Mt 9:36:  Lòng trắc ẩn của Chúa Giêsu trước tình cảnh của người ta.  “Thấy đoàn lũ dân chúng, Người động lòng xót thương họ:  vì họ tất tưởi bơ vơ như những con chiên không có người chăn.”  Chúa Giêsu đón nhận người ta trong tình trạng như họ trước mặt Người:  bệnh hoạn, mệt mỏi, kiệt sức.  Chúa xử sự như Người Tôi Tớ trong sách tiên tri Isaia, mà sứ điệp chính gồm có việc “an ủi dân Chúa” (xem Is 40:1).  Thái độ của Chúa Giêsu đối với dân chúng giống như thái độ của Người Tôi Tớ mà nhiệm vụ thì rất rõ ràng:  “Nó sẽ không kêu to, không nói lớn, không để ai nghe tiếng giữa phố phường.  Cây lau bị giập, nó không đành bẻ gẫy, tim đèn leo lét, cũng chẳng nỡ tắt đi” (Is 42:2-3).  Giống như Người Tôi Tớ, Chúa Giêsu cũng chạnh lòng thương khi nhìn thấy tình cảnh đoàn lũ đám đông “tất tưởi bơ vơ như những con chiên không có người chăn.”  Chúa bắt đầu trở thành người chăn chiên, tự nhận mình là Người Tôi Tớ đã nói:  “Chúa đã ban cho tôi nói năng như người môn đệ, để tôi biết lựa lời nâng đỡ ai rã rời kiệt sức” (Is 50:4a).  Giống như Người Tôi Tớ, Chúa Giêsu trở thành môn đệ của Chúa Cha và của dân chúng và nói:  “Sáng sáng Người đánh thức tôi, để tôi lắng tai nghe như một người môn đệ.” (Is 50:4b).  Và từ việc thân cận với Chúa Cha, Chúa Giêsu nhận được sự an ủi để truyền đạt nó cho người nghèo khó.

  Mt 9:37-38:  Chúa Giêsu kéo theo các môn đệ vào trong sứ vụ.  Trước sự bao la của hoạt động tông đồ, điều đầu tiên mà Chúa Giêsu yêu cầu các môn đệ là cầu nguyện:  “Lúa chín đầy đồng mà thợ gặt thì ít!  Các con hãy xin Chủ ruộng sai thợ đi gặt lúa”.  Cầu nguyện là hình thức dấn thân đầu tiên của các môn đệ cho sứ vụ.  Bởi vì nếu người ta tin vào tầm quan trọng của sứ vụ mà người ấy phải thực hiện, thì mọi việc đều có thể làm được để nó sẽ không chết cùng với chúng ta, mà đúng hơn là nó vẫn tiếp tục với những người khác qua chúng ta và sau chúng ta.

  Mt 10:1:  Chúa Giêsu ban cho các môn đệ quyền năng chữa lành và xua trừ ma quỷ.   “Người liền triệu tập mười hai môn đệ, ban cho họ quyền năng trên các thần ô uế để họ xua đuổi chúng, và chữa lành mọi bệnh hoạn tật nguyền.”  Điều thứ hai mà Chúa Giêsu đòi hỏi các môn đệ không phải là họ không bắt đầu giảng dạy giáo lý và lề luật, mà đúng hơn là họ giúp người ta vượt qua được nỗi khiếp sợ về các thần ô uế và giúp họ trong việc chống trả lại bệnh tật.  Ngày nay, điều làm người ta sợ hãi nhất là việc các nhà truyền giáo răn đe họ với hình phạt của Thiên Chúa và với sự nguy hiểm của ma quỷ.  Chúa Giêsu làm ngược lại.  “Nếu tôi dùng ngón tay Thiên Chúa mà trừ quỷ, thì quả là Triều Đại Thiên Chúa đã đến giữa các ông” (Lc 11:20).  Phải buồn mà nói rằng, ngày nay có một số người cần đến ma quỷ để có thể xua đuổi chúng và kiếm được một số lợi nhuận.  Họ nên đọc về những gì Chúa Giêsu đã nói với các người Biệt Phái và Luật Sĩ (Mt 23).

  Mt 10:5-6:  Trước tiên hãy đi đến cùng chiên lạc của Nhà Israel.  Chúa Giêsu sai Nhóm Mười Hai đi với những lời dạy bảo này:  “Các con đừng đi vào đất của dân ngoại, và đừng vào bất kỳ một làng Samaria nào.  Thay vào đó các con hãy đi đến cùng chiên lạc của Nhà Israel”.  Lúc khởi đầu, sứ vụ của Chúa Giêsu đã nhắm thẳng vào “chiên lạc của Nhà Israel”.  Những chiên lạc của Nhà Israel này là ai và ở đâu?  Có lẽ họ là những người bị loại bỏ hắt hủi, ví dụ, gái mãi dâm, những người thu thuế, kẻ ô uế, những kẻ bị coi là lạc loài và bị lên án bởi các giới chức tôn giáo thời bấy giờ chăng?  Có phải họ là những kẻ thuộc giai cấp lãnh đạo, người Biệt Phái, phái Sa Đốc, các Trưởng Lão và tư tế, những kẻ tự cho mình là những người trung thành của dân tộc Israel không?  Hay họ là đám đông dân chúng, mệt mỏi và kiệt sức, như những con chiên không có người chăn?  Có lẽ, ở đây trong bối cảnh của Tin Mừng Mátthêu, đó là câu hỏi chỉ về những kẻ nghèo khó và bơ vơ này, là những người được Chúa Giêsu đón nhận (Mt 9:36-37).  Chúa Giêsu muốn các môn đệ cùng tham gia với Người trong sứ vụ này cho những con người ấy.  Nhưng trong phương sách mà Chúa chăm sóc những người này, chính Đức Giêsu đã mở rộng chân trời.  Trong việc tiếp xúc với người phụ nữ Canaan, con chiên lạc của một dân tộc khác và một tôn giáo khác, là kẻ muốn được lắng nghe, Chúa Giêsu lặp lại với các môn đệ của Người:  “Thầy chỉ được sai đến với những con chiên lạc của nhà Israel mà thôi” (Mt 15:24).  Trước sự khẩn khoản của người mẹ không ngừng cầu xin cho con gái mình đến mỗi mà Chúa Giêsu phải tự bào chữa rằng:  “Không nên lấy bánh dành cho con cái mà ném cho lũ chó con” (Mt 15:26).  Nhưng phản ứng của người mẹ đã không suy giảm trước sự thoái thác của Chúa Giêsu:  “Thưa Ngài, đúng thế, nhưng mà lũ chó con cũng được ăn những mảnh vụn trên bàn chủ rơi xuống” (Mt 15:27).  Và thực vậy, có rất nhiều bánh vụn!  Mười hai giỏ đầy những mẩu bánh thừa còn lại sau khi bánh hóa ra nhiều để nuôi các chiên lạc của Nhà Israel (Mt 14:20).  Câu trả lời của người đàn bà đã không nao núng với lập luận của Chúa Giêsu:  “Này bà, lòng tin của bà mạnh thật.  Bà muốn sao thì sẽ được vậy.”  “Và từ giờ đó, con gái bà được khỏi” (Mt 15:28).  Nhờ vào việc lo lắng liên tục ban cho các chiên lạc của Nhà Israel, Chúa Giêsu khám phá ra rằng trên toàn thế giới có rất nhiều chiên lạc muốn ăn những mảnh bánh vụn hoặc bánh thừa.

   Mt 10:7-8:  Bản tóm tắt các hoạt động của Chúa Giêsu:  “Các con hãy đi đến cùng chiên lạc của Nhà Israel trước đã, và rao giảng rằng:  ‘Nước Trời đã đến gần’.

Hãy chữa lành người liệt, phục sinh kẻ chết, chữa lành người phung, và xua trừ ma quỷ.  Các con đã lãnh nhận nhưng không, thì hãy cho nhưng không.”

Làm thế nào mà việc Nước Trời đã gần kề có thể được mặc khải?  Câu trả lời rất đơn giản và cụ thể:  chữa lành người bệnh tật, phục sinh kẻ chết, chữa sạch những người phong cùi, xua trừ ma quỷ và phục vụ một cách nhưng không, không làm giàu cho bản thân mình từ các việc phục vụ cho người ta.  Nơi nào có những việc này xảy ra, thì Nước Trời được mặc khải.

  1. Một vài câu hỏi gợi ý cho việc suy gẫm cá nhân

  Tất cả chúng ta nhận được cùng một sứ vụ từ Chúa Giêsu ban cho các môn đệ.  Bạn có ý thức, có nhận ra được sứ vụ này không?  Bạn sống với sứ vụ của mình như thế nào?

  Trong cuộc sống của bạn, bạn đã có dịp gặp gỡ với các chiên lạc, với những người mệt mỏi và kiệt sức chưa?  Bạn đã rút ra được bài học gì về cuộc gặp gỡ này?

  1. Lời nguyện kết

Người chữa trị bao cõi lòng tan vỡ,

Những vết thương, băng bó cho lành.

Người ấn định con số các vì sao,

Và đặt tên cho từng ngôi một.

(Tv 147:3-4)

 

Check Also

Tháng 11: Cầu Nguyện cho Người Qua Đời

Date: Time: - Cầu nguyện cho người qua đời là một thực hành thiêng liêng …